Lúc đầu trong lòng Triệu Khách còn giật mình, nhưng sau khi cẩn thận bắt mạch kiểm tra cho hai người, phát hiện trên người bọn họ chỉ có chút nội thương nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.
Sau khi cho hai người ăn một cái Bánh bao hoàng kim dược, Vương Ma Tử là người tỉnh lại trước.
“Ngươi nói đến A Lãng à.”
Vương Ma Tử che ngực ngồi thẳng người, vẫy tay ra hiệu Triệu Khách cho thêm một cái Bánh bao hoàng kim dược, cũng không phải thương tổn quá nặng mà là hơi đói bụng.
Vương Ma Tử vừa ăn vừa kể kỹ càng tình huống cho Triệu Khách biết.
Thật ra hắn ta và Heo mập đều bị A Lãng ngộ thương.
Dưới nhiệt độ khủng bố của Hỏa Phượng liệu nguyên, dù mình trốn trong động băng hàn đàm có vẻ không bị thương, nhưng trên thực tế theo hầm băng tan rã lại là nhiệt độ cao đầy cực đoan.
Giữa một nóng một lạnh, suýt nữa làm mình bị tẩu hỏa nhập ma.
Lúc đi ra từ bên trong, ngũ tạng lục phủ lúc nóng lúc lạnh, cả người đều sắp mệt lả.
Trong trạng thái này, dù trên tay của hắn ta có phù chú của Hồng bà bà, nhưng thật sự dùng đến chỉ e hiệu quả vẫn không tốt, thậm chí không tạo ra bất kỳ sự giúp đỡ gì.
Hắn ta cố nhịn một hơi, chỉ cố làm ra vẻ mà thôi.
So sánh ra, Heo mập lại càng xui xẻo hơn, mỡ trên người hắn ta bị ngọn lửa nướng lên đã nhanh chóng bốc hơi, mất đi mỡ yểm hộ đã không giấu được thi khí dày đặc nữa.
Cộng thêm Dẫn lôi thuật của A Lãng càng khiến thi khí của Heo mập bị kích thích, tiến thêm một bước dẫn phát thiên lôi.
Phải biết rằng, bản thân cương thi đã là thứ đồ chơi nghịch thiên, lại lấy được tinh hoa long mạch càng làm trái ý trời, bị sét đánh cũng là điều bình thường.
Chỉ có điều dẫn thiên lôi đến sớm khiến quá trình tiến giai của Heo mập bị cưỡng ép gián đoạn, cũng là sự tổn thương không nhẹ.
Cũng may, hai người đều là tay già đời, sau khi phát hiện hình như A Lãng cũng có điểm kỳ lạ, hai người vô cùng ăn ý hát bè, lúc này mới đẩy lùi A Lãng.
Thật ra, nếu A Lãng có thể vững vàng hơn chút, thậm chí kéo dài thêm chút thời gian, tất nhiên sẽ nhận ra dù là Heo mập hay Vương Ma Tử đều là hổ giấy.
Nhưng bản thân A Lãng đã chịu phản phệ, tinh thần xuất hiện vết nứt mới có thể không phát hiện được một vài chi tiết trên người bọn họ.
“Hóa ra là vậy, đáng tiếc.”
Triệu Khách nghe nói lần này Vương Ma Tử khó khăn lắm mới lấy được cơ hội, cứ thế bị gián đoạn, không khỏi cảm thấy tiếc nuối thay cho Vương Ma Tử.
Vương Ma Tử xua tay: “Không sao, tuy không thành công đạt được yêu cầu của lão gia hỏa Âu Dương Xu kia, nhưng cũng vì họa được phúc giúp ta nghĩ thông suốt một số vấn đề từng khó giải quyết, sau này sắp xếp lại một chút chưa chắc đã không có thu hoạch.”
Dù thiên tư kém hơn quái thai nghịch thiên Gia Ngọc này, nhưng không thể không phủ nhận ngộ tính của Vương Ma Tử cũng rất kinh người, trong lúc băng lửa gặp nhau, tuy hắn ta suýt nữa tẩu hỏa nhập ma nhưng cũng từ đó thăm dò được một vài ảo diệu võ đạo.
“Vị này là…”
Ánh mắt Vương Ma Tử nhìn về phía tên to con, sau khi cẩn thận quan sát đối phương, trong lòng giật mình, có phải cao thủ hay không tất nhiên hắn ta liếc qua một cái có thể phân biệt được.
Tên to con trước mắt này khí tức ẩn mà không rời, mặc dù chỉ đứng đó không có động tác gì, nhưng ở trong mắt Vương Ma Tử lại rất xảo diệu, mũi chân của đối phương hướng ra ngoài, lòng bàn tay hướng vào trong, chỉ nửa bước có thể khống chế có thể thủ.
Đây không phải đối phương cố ý thể hiện ra, mà là một loại tập quán tích lũy theo năm tháng.
“Hắn à.”
Triệu Khách gãi đầu, đối với thân phận của tên to con này, trong lòng Triệu Khách cũng như sương mù.
Nhưng Triệu Khách có một loại trực giác mãnh liệt, dường như tên này có liên quan đến Dương Vạn Tài.
Nếu không sao lại hiểu rõ đồ vật trong cái yếm mà Dương Vạn Tài cho nhân sâm tinh.
Nhưng suy nghĩ kỹ hơn, lại có rất nhiều chỗ không giải thích được, nếu tên to con thật sự là người của Dương Vạn Tài, vì sao lại bị giam vào đại lao?
Nếu biết Bánh bao hoàng kim dược, vậy càng phải biết giá trị của cái mạng chó Vương Cẩu Tử này như thế nào, huống hồ người của Dương Vạn Tài sao lại giúp hắn?
E rằng giết chết hắn, dù có ngàn đao băm xác cũng là khách sáo.
Chính vì đủ loại mâu thuẫn thế này, thân phận của tên to con càng thêm khó nhận biết.
Triệu Khách còn muốn hỏi hắn ta, nhưng miệng tên to con không phát ra được tiếng nào, cộng thêm khó khăn lắm mới thoát khỏi cái hộp nhạc đáng chết kia ra ngoài.
Vừa ra đã thấy Vương Ma Tử và Heo mập nằm dưới đất, vì vậy trong chốc lát cũng không rảnh để ý.
Lúc này bị Vương Ma Tử hỏi như vậy, Triệu Khách chỉ có thể đưa mắt nhìn về phía tên to con, tên to con há hốc mồm như muốn nói điều gì đó.
“Khụ khụ khục…”
Một tràng tiếng ho khan dồn dập vang lên, ba người nhìn về phía phát ra tiếng ho, không biết Heo mập đã tỉnh lại từ lúc nào, đôi mắt đỏ bừng vẫn dính chặt vào tên to con trước mặt.
Hắn ta chỉ tay vào tên to con, kích động muốn nói điều gì đó, lại vì quá kích động nên bị sặc nước bọt gần chết.
“Hắn… Khụ khụ khục… Hắn…”