Nhưng Triệu Khách lại cho không đám người Vương Ma Tử thời gian ngạc nhiên, ôm lấy đầu người trên đất ném vào Không gian giới chỉ: “Đừng ngơ ngác nữa, chạy đi!”
Triệu Khách vừa nói xong lời này, người đã chạy đi hơn mười mét, chỗ dựa đã ngã xuống, lúc này còn không chạy là tự tìm đường chết.
Về phần Âu Dương Xu chết như thế nào, hiện tại Triệu Khách không hề quan tâm.
“Ngươi còn chưa đếm một hai ba đâu.”
Heo mập vừa nói thầm trong lòng, nhưng tốc độ lại không chậm chút nào, dường như sau khi không có một thân thịt mỡ vướng víu, tốc độ chạy của Heo mập nhanh đến kinh người.
Về phần hai người Vương Ma Tử và Đại Đầu, tốc độ không sánh bằng Heo mập lại hơn xa Triệu Khách.
Chỉ thấy Đại Đầu chạy ba bước đến sau lưng Triệu Khách, một tay nhấc lên như đang bắt một con gà con, vác Triệu Khách ở sau lưng chạy về phía trước.
“Ồ! Bọn chúng bỏ chạy!”
A Cẩu thấy bốn người Triệu Khách đột nhiên lao nhanh về phía trước, không nhịn được đưa mắt nhìn về phía đại tỷ tỷ Lý Phương bên cạnh.
“Đuổi!”
Lý Phương thuận tay búi tóc của mình lên, đồng thời nói với Lam Phong: “Lam Phong, ngươi và lão Thử đi về phía đông, có thể chặn đường của bọn họ là tốt nhất, nếu không chặn được cũng đừng để người khác chặn được bọn họ.”
Lam Phong và một đội viên khác được gọi là lão Thử gật đầu, lão Thử túm lấy Lam Phong, bóng dáng xuyên qua đám người, nhanh chóng chạy về phía đầu đường khác, muốn chặn đường đám người Triệu Khách từ bên cạnh.
Tốc độ của đám người Lý Phương cực nhanh, nhưng phản ứng của những đoàn đội khác cũng nhanh đến khác thường.
Trong chốc lát, thỉnh thoảng lại có bóng dáng bay ra từ trong đám người, nhảy lên hạ xuống, giẫm lên ngói bùn cột đá, chẳng mấy chốc đã khiến trên đường gà bay chó chạy.
Nhưng điều kỳ quái là đám man lực sĩ phụ trách tuần tra xung quanh lại làm như không thấy điều này, trước đây không lâu bọn họ nhận được mệnh lệnh phụ trách sơ tán đám đông, ngoại trừ cái đó ra hoàn toàn không quan tâm sự tranh đấu của những kẻ ngoại lai này.
“Mả mẹ nó.”
Heo mập phi nước đại cả đường, quay đầu nhìn, sau khi thấy những bóng dáng lao tới từ sau lưng, vẻ mặt vốn đã đen nay lại đen hơn một tầng.
“Các ngươi đuổi theo lão Trư ta làm quái gì, lão tử cũng không bôi nước đường, sữa từ trăm năm trước thì cũng có, nhưng truyền nữ không truyền nam.”
Heo mập vừa chạy vừa không quên miệng tiện nói hai ba câu chiếm lợi.
Dù hiện tại hình dáng vẻ ngoài của hắn ta thay đổi rất nhiều, nhưng nghe giọng điệu gợi đòn này, có người liếc một cái đã nhận ra hắn ta.
“Là tên mập mạp chết bầm của Liệp Cẩu đoàn!”
Nghe thấy là tên mập mạp chết bầm, có rất nhiều người xung quanh hận tên này đến ngứa răng, lúc trước mập mạp ỷ vào Liệp Cẩu đoàn, cũng đã đắc tội rất nhiều người.
Bây giờ lại trùng hợp có rất nhiều kẻ thù ở nơi này, vừa thấy Heo mập đôi mắt đã bắn ra tia sáng lạnh.
Cho dù là như vậy, cũng không ai dám tùy tiện ra tay.
Dù sao một chiêu ra oai của Triệu Khách trước đây không lâu vẫn rõ mồn một trước mắt.
Tuy không thể ra tay, nhưng bọn họ lại bám sát theo sau lưng Triệu Khách, dự định tùy cơ ứng biến.
“Hừ hừ.”
Trên tòa nhà cao tầng bên cạnh, người thần bí vừa ném đầu Âu Dương Xu xuống nửa ngồi trên ban công, trên tay cầm một quả táo.
Ánh mắt nhìn chằm chằm tình hình phía dưới như đang quan sát một vở kịch, vừa nhìn vừa ăn, ánh mắt hài hước đánh giá bóng lưng đám người Triệu Khách.
Không thể diễn tả được đây rốt cuộc là ánh mắt như thế nào.
“Dừng lại!”
Trong lúc truy đuổi, cuối cùng có người không nhịn được nữa, một bóng dáng nhỏ gầy nhanh chóng xuyên thẳng qua trong đám đông như quỷ mị, ngay sau đó đã xuất hiện sau lưng Đại Đầu.
Hắn ta giơ con dao găm trên tay lên, trong chốc lát dao găm trên tay người này bộc phát ra ánh sáng mạnh nóng rực, đâm thẳng vào đầu Triệu Khách như sao chổi.
Vẻ mặt Triệu Khách khẽ thay đổi, nhưng cũng không phải vì một đao đâm thẳng đến trước mặt.
Ánh dao sắc bén xuyên qua hư không nhưng Triệu Khách lại không để một dao này ở trong mắt, vì Triệu Khách nhận ra thực lực của đối phương còn lâu mới đạt được trình độ trung cấp.
Lại là một tên người đưa thư hạ cấp.
Thật ra điều này cũng không đáng ngạc nhiên, dù sao số lượng người đưa thư trung cấp cũng không nhiều lắm, phần lớn đều nằm trong nhóm đầu tiên tiến vào thần bí chi địa.
Trong một nhóm người này, có rất nhiều người đều đi theo bên cạnh Tề Lượng, chết mất một nhóm ở chỗ nào đó trong mộ cổ thần bí kia, một nhóm còn lại đều bị bắt vào trong đại lao.
Vì vậy cũng có rất nhiều người đưa thư hạ cấp trong lòng có suy nghĩ đục nước béo cò, tiến đến muốn thử thời vận.
Ví dụ như tên trước mắt, cũng vì thấy những người khác còn đang kiêng dè không dám tùy tiện ra tay, muốn là người thứ nhất làm liều kiếm lợi.
Điều Triệu Khách lo lắng nhất là có người làm con chim đầu đàn, phá vỡ bóng ma do một chiêu ra oai của hắn tạo ra.
Một khi sự cân bằng này bị phá vỡ, chẳng mấy chốc những người đưa thư khác sẽ tranh nhau chen lấn ra tay.
Nghĩ tới đây, Triệu Khách bình tĩnh đeo ba cái Đại giới bảo thạch còn lại lên ngón tay.