Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1929 - Chương 1929 - Quỷ Thị Bí Văn

Chương 1929 - Quỷ thị bí văn
Chương 1929 - Quỷ thị bí văn

Thanh Quỷ đầu đại đao trên tay lại bộc phát ra một tiếng kêu khẽ bén nhọn, cái đầu lâu trên chuôi đao như sống lại, phát ra một tràng tiếng cười quái dị.

“Không đúng! Mau giết hắn.”

Phát hiện điều không ổn, bốn người đang triền đấu không dám giữ lại, điên cuồng lao về phía Heo mập.

“Chết!”

Heo mập lại ra tay, đao ảnh chém ngang qua lại bộc phát ra uy lực hoàn toàn khác với vừa rồi.

Đồng thời tay trái nhô ra móng tay bén nhọn, móng vuốt trên nắm đấm như kim loại đánh tới một tên người đưa thư khác.

“Phốc!”

Trong nháy mắt giao thủ, bốn tên người đưa thư một chết một bị thương, hai người đưa thư khác thì nhân cơ hội chia ra hai bên trái phải, đánh mạnh vào đầu Heo mập.

Nhưng một kích trí mạng trả bằng cái giá to lớn này chỉ khiến vẻ mặt Heo mập hơi ngây ngốc một chút, trong con ngươi đỏ bừng hiện ra ánh sáng xảo trá.

Ngay lúc nghe thấy Heo mập nói chuyện, thân thể của hắn ta cũng mơ hồ trước mặt hai người.

“Cẩn thận đánh lén!”

Hai người thấy thế lập tức dựa sát lưng vào nhau, lúc này hai người mới phát hiện trong lúc vô tình sát khí xung quanh đã trở nên rất dày đặc.

Ngay lúc ánh mắt hai người nhìn quanh bốn phía đầy cảnh giác.

“Vù!” Trong sát khí mờ tối, một cái nắm đấm đen kịt đánh thẳng vào một người đưa thư.

Một quyền đập mạnh xuống, người đưa thư này lại không kịp trốn tránh chút nào, cái mũi như một quả cà chua bị bánh xe nghiền nát, “xoạt” một tiếng nổ tung!

Chất lỏng đỏ đen trắng phun ra đầy mặt, thậm chí một tiếng kêu thảm thiết cũng bị nghẹn lại ở trong cổ họng.

Một tiếng động nặng nề vang lên sau lưng, một tên người đưa thư khác cảm thấy một dòng nước nóng nhào tới, bên trong mang theo mùi máu tươi tanh hôi ập tới, vừa quay đầu lại đã thấy trong sát khí có một đôi tròng mắt đỏ bừng, như hai chiếc đèn lồng đỏ lập lòe trong bóng đêm nhìn chằm chằm vào hắn ta.

Thấy Heo mập dần nâng nắm đấm lên, sắc mặt người đưa thư không khỏi trở nên trắng bệch, trong đầu thoáng qua hình ảnh lúc tiếp xúc với Heo mập, mình còn từng khinh bỉ hắn ta là hạng giá áo túi cơm.

Chưa từng nghĩ rằng tên này lại khủng bố như thế.

“Ta… Ta… Ta mời ngươi ăn cơm!”

Đôi môi run rẩy, điều duy nhất mà người đưa thư có thể nghĩ tới cũng là lúc ngồi cùng bàn ăn cơm với Heo mập, nói một cách nghiêm khắc là ngồi ăn cơm cùng Liệp Cẩu đoàn và mấy đoàn đội khác trong khách sạn.

Heo mập nghe vậy ngạc nhiên, sau khi ánh mắt tỉ mỉ quan sát người trước mắt một chút, nâng khóe môi lên để lộ ra răng nanh: “Hắc hắc, vậy ta mời ngươi ăn bánh bao!”

Sau khi Heo mập nói xong lời này, giơ cao thiết quyền đánh thẳng xuống.

“Xoạt!”

Lại là một xác chết không đầu ngã mạnh xuống đất, Heo mập thở ra một hơi, cho dù là thân thể cương thi nhưng trong loại chiến đấu dữ dội thế này, sự tiêu hao cũng rất kinh người.

“Đám người này cũng không dám ra tay nữa đi.”

Liên tục giết người như vậy, những người đưa thư kia cũng cần một đoạn thời gian để phản ứng lại.

Dù sao giết một tên Heo mập râu ria nhưng mạng lại là của mình, không phải bất đắc dĩ ai lại đần độn liều mạng chứ.

“Phi! Đồ bỏ đi.”

Tiện tay vung vẩy chất lỏng sền sệt trên tay, Heo mập nhổ một ngụm máu đờm vào xác chết, lúc định dọn dẹp số sách tem còn sót lại trên chiến trường, lại nhanh chóng rời đi.

Hắn ta cúi đầu nhìn, lại thấy xác chết trên đất đã biến mất.

“Ừm??”

Xác chết đâu??

Vừa giết người xong, xác chết đã biến mất một cách quỷ dị?

Trong lúc Heo mập ngây người lại cảm thấy dưới chân truyền đến cảm giác mất trọng lực mãnh liệt, chờ đến khi lấy lại tinh thần mới phát hiện mình đang ngồi trong một gian đình viện.

“Ô ô ô!”

Lại nhìn lên, có ba người bị quấn trên chạc cây, hai nam một nữ, tuy khuôn mặt đã thay đổi đến mức đỏ bừng thối nát, máu thịt be bét như quả cà chua bị nước sôi nóng hổi đun nóng.

Nhưng Heo mập chỉ liếc một cái đã nhận ra, ba tên này là người núp ở phía xa không ngừng đánh lén mình.

“Hắc!”

Heo mập thấy vậy không khỏi vui vẻ, vừa xắn tay áo lên vừa bước tới.

Ba tên này đã khiến hắn ta rất thê thảm, nếu không có ba người này cản tay mình, sao mình lại bị động như vậy.

Nhưng Heo mập còn chưa kịp ra tay, nhếch mũi lên, mơ hồ ngửi được mùi thơm của thức ăn.

Đôi mắt sáng ngời, hắn ta cũng không quan tâm ba tên này, bước nhanh vào phòng nhìn.

Ở trong phòng, hai người Đại Đầu và Vương Ma Tử đang ngồi ở bên cạnh.

Heo mập đang muốn hỏi thăm bọn họ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại thấy Từ Vũ ngồi ngay ngắn ở một bên khác.

“Ồ!”

Thấy Từ Vũ, vốn lời nói đã đến khóe môi, lại bị Heo mập cưỡng ép nuốt vào trong bụng.

“Khụ khụ, để ta giới thiệu, vị này là Từ Vũ, Từ đại ca, chúng ta có thể thoát thân đều dựa vào hắn.”

Vương Ma Tử hắng giọng khách sáo giới thiệu.

“Từ Vũ!”

Trong lòng Heo mập suy nghĩ một chút, cái tên này nghe rất quen tai, không biết đã nghe được ở nơi nào nhưng trong chốc lát cũng không nhớ nổi.

Ngay lúc này, Triệu Khách lại bưng một cái lồng hấp đi ra từ phòng bếp: “Xong rồi, không còn nguyên liệu gì khác, trước tiên làm chút bánh bao thịt, mọi người chịu đựng một chút.”

Lồng hấp mở ra, theo hơi nóng bốc lên thành làn sương trắng, từng cái bánh bao thịt hình dáng đầy đặn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Bình Luận (0)
Comment