Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1930 - Chương 1930 - Quỷ Thị Bí Văn (2)

Chương 1930 - Quỷ thị bí văn (2)
Chương 1930 - Quỷ thị bí văn (2)

Thấy bánh bao thịt, Heo mập cũng không rảnh suy nghĩ về cái tên Từ Vũ này, tiến lên cầm một cái trước, cũng mặc kệ có làm bỏng miệng hay không mà nhét thẳng vào mồm.

Bánh bao trắng nõn nà như da thịt thiếu nữ đầy đặn co dãn, cắn một cái “xì” nước thịt thơm ngon không khỏi khiến Heo mập cuốn đầu lưỡi thô to của bản thân, tiến vào theo khe hở vừa bị cắn mở liếm hai cái, theo đó nhẹ hút… Ừ! Tràn đầy cảm giác thỏa mãn.

Nhìn Heo mập trái một cái phải một cái ăn đến quên cả trời đất, đương nhiên Vương Ma Tử và Đại Đầu sẽ không khách sáo.

Tuy bánh bao rất bình thường nhưng hương vị rất ngon miệng, hơn nữa giày vò lâu như vậy bọn họ thật sự đói bụng.

Triệu Khách lấy ra hai cái đặt vào đĩa, đưa đến trước mặt Từ Vũ: “Từ đại ca, có muốn nếm thử không.”

Ách…

Từ Vũ nhìn bánh bao do Triệu Khách đưa tới, trong lòng không khỏi hơi xoắn xuýt, hỏi một câu: “Đây là thịt gì?”

Từ Vũ vừa nói xong lời này, ba người Vương Ma Tử không khỏi khựng lại, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách.

Triệu Khách thuận tay cầm một cái lên cho vào mồm: “Thịt trâu, vốn muốn mang con trâu này về, kết quả bị A Lãng đốt một cái lại đốt thành thịt trâu nướng, ta thuận tiện mang về làm thành bánh bao.”

“Thì ra là thế.”

Gánh nặng trong lòng Từ Vũ rơi xuống, cầm lấy một cái bánh bao cho vào miệng ăn, ánh mắt sáng ngời.

Tin đồn trù nghệ của Triệu Khách rất tinh xảo, hiện tại xem ra thật sự không sai.

Trong lòng Từ Vũ càng thêm chắc chắn, mối quan hệ của Triệu Khách và Hồng bà bà không hề bình thường.

“Từ lão ca, ngươi đã có năng lực hệ không gian, không bằng trực tiếp đưa ta ra ngoài là xong.”

Triệu Khách vừa ăn vừa nói, với thực lực của Từ Vũ, muốn đưa bọn họ rời khỏi nơi này thật sự dễ như trở bàn tay, trong lòng Triệu Khách biết dù Từ Vũ nói gì cũng không phải là thật.

Nhưng chỉ cần có thể rời khỏi nơi này, đến biên giới thần bí chi địa, tất cả vấn đề đều không phải là vấn đề.

Nhưng đối mặt với đề nghị của Triệu Khách, Từ Vũ lại tiếc nuối lắc đầu, từ chối: “Còn chưa đến lúc, tuy ta đồng ý với Hồng bà bà sẽ bảo vệ ngươi, nhưng hiện tại còn có một chuyện nhất định phải hoàn thành.”

Khóe miệng Triệu Khách giật giật, trong lòng cũng không hề thấy bất ngờ với điều này, đã biết con hàng này không có ý tốt, tất nhiên không có khả năng tùy tiện đưa hắn ra ngoài.

Nhưng trên mặt Triệu Khách lại tỏ ra tò mò vặn hỏi: “Việc gì?”

Từ Vũ buông cái bánh bao trên tay xuống, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách: “Nói đến cũng trùng hợp, chuyện này cũng có liên quan với ngươi.”

“Có liên quan đến ta?”

Triệu Khách nhíu mày, trong lòng biết đã đến phần chính, đương nhiên đối phương không có khả năng vô duyên vô cớ chạy tới, nhận họ hàng gì đó, chắc chắn trên người hắn có thứ khiến đối phương coi trọng.

“Ngươi biết đám người Tài thần đang làm cái gì không?” Ánh mắt Từ Vũ nhìn về phía Triệu Khách.

Triệu Khách lắc đầu, nhưng hắn cũng từng suy nghĩ về chuyện này.

Từ khi Âu Dương Xu chết bất đắc kỳ tử, trong lòng Triệu Khách đã biết mục tiêu của Tài thần không liên quan đến hắn.

Hoặc phải nói, hắn chỉ là một cái bia ngắm do Tài thần bày ra, chuyển sự chú ý của tất cả người đưa thư lên người hắn mà thôi.

Triệu Khách không biết mục đích thật sự là cái gì, nhưng có thể chắc chắn Tài thần đã chuẩn bị rất lâu vì kế hoạch này.

Chỉ có chuẩn bị và mưu tính nhiều lần, một đám người Tài thần mới có thể trong tình huống thần không biết quỷ không hay nhanh chóng đánh chết một cao thủ như Âu Dương Xu.

“Nơi này có một bí địa liên quan đến một con tem hoàng kim, đám người Tài thần chạy đến vì con tem hoàng kim này.”

Từ Vũ nói xong, một đám người Triệu Khách không khỏi nhíu mày, bốn chữ con tem hoàng kim này đủ khiến tất cả người đưa thư điên cuồng.

Triệu Khách hiểu rất rõ giá trị của một con tem hoàng kim, vì hắn cũng có Đại Hạ đỉnh.

Trình độ nghịch thiên của Đại Hạ đỉnh cũng không cần phải trình bày quá nhiều, thực lực của hắn không đủ mạnh, không có cách nào thật sự phát huy ra mà thôi, nếu không còn có thể có ngày hôm nay?

Không ngờ nơi này còn có một con tem hoàng kim.

Nếu vậy, có thể giải thích rõ ràng, dù có treo nhiều giải thưởng hơn nữa, so sánh ra giá trị cũng kém một con tem hoàng kim.

Vì một con tem hoàng kim, Tài thần có lý do để bỏ hắn qua một bên.

Nhưng so sánh với tâm trạng thoải mái trong lòng đám người Triệu Khách, Đại Đầu ngồi bên cạnh lại suýt giậm chân mắng to: “Rắm chó, lão tử căn bản chưa từng nghe nói về việc con tem hoàng kim gì đó.”

Không để ý đến Đại Đầu đang mắng chửi trong lòng.

Từ Vũ tiếp tục nói: “Thật ra việc con tem hoàng kim đang trốn ở chỗ này không phải bí mật gì, Hồng bà bà cũng biết, những người đối đầu với Hồng bà bà cũng biết nó có khả năng liên quan đến quyền thừa kế vị trí chủ nhân Quỷ thị đời tiếp theo, vì vậy chúng ta nhất định phải lấy được.”

“Lại là Hồng bà bà?”

Triệu Khách nghe vậy không khỏi đưa mắt nhìn về phía Vương Ma Tử.

Hắn không rõ rốt cuộc hắn có quan hệ như thế nào với Hồng bà bà?

Nhưng Từ Vũ lấy danh tiếng của Hồng bà bà tìm đến cửa, dường như trong này còn cất giấu rất nhiều việc.

Bình Luận (0)
Comment