Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1931 - Chương 1931 - Giao Dịch

Chương 1931 - Giao dịch
Chương 1931 - Giao dịch

Vương Ma Tử bất đắc dĩ bĩu môi, dáng vẻ có lời muốn nói lại không có cách nào nói ra.

Thấy thế, ngón tay Triệu Khách gõ một cái, một suy nghĩ to gan cho đến tận bây giờ hắn cũng không dám suy nghĩ đến, lại xuất hiện ở trong đầu hắn.

Chẳng lẽ Hồng bà bà là…

Triệu Khách không phải người ngu, ngược lại suy nghĩ của hắn nhạy bén vượt quá người thường.

Nghĩ đến sư nương của hắn có thể tự do ra vào vùng đất bỏ đi, lại có thể khiến Vương Ma Tử và kẻ nghiện thuốc không có cách nào khác phải giúp đỡ hắn.

Thân phận thần bí khó lường liên hệ với hành động hiện tại của Từ Vũ.

Dù Triệu Khách có ngu ngốc đến mấy cũng nên ngửi được chút mùi hương trong đó.

Thật ra, trước kia Triệu Khách đã nghĩ đến đáp án này, nhưng bốn chữ chủ nhân Quỷ thị này, dù là Triệu Khách cũng vô thức vứt bỏ suy nghĩ không thiết thực này.

Cho đến lúc này, đáp án mới hiện rõ trong lòng Triệu Khách.

Từ Vũ cũng không để ý đến vẻ mặt Triệu Khách hơi thay đổi, ngược lại nói tiếp: “Lần này Hồng bà bà vì ngươi thật sự đã hạ quyết tâm, ngươi không biết đâu, khi nàng rời khỏi Quỷ thị cũng có nghĩa nhiệm kỳ của nàng sắp đến, đây là quy tắc thép không ai có thể thay đổi.”

“Hồng bà bà đã rời khỏi Quỷ thị!”

Đại Đầu ngồi bên cạnh suýt thì kêu thành tiếng, cũng may cuống họng của hắn ta bị phá hủy không cách nào mở miệng, nếu không lúc này chắc chắn sẽ ngạc nhiên kêu ra.

Nghe nói trở thành chủ nhân Quỷ thị cũng có nghĩa từ bỏ tất cả mối quan hệ nhân quả của kiếp này, kiếp trước và tương lai.

Cả một đời chỉ có hai cơ hội rời khỏi Quỷ thị, một lần là ngày trở thành chủ nhân Quỷ thị, cánh cửa Quỷ thị rộng mở, chủ nhân Quỷ thị có thể trở lại hiện thực coi như từ biệt người thân.

Còn lần thứ hai rời khỏi Quỷ thị có nghĩa nàng đã chuẩn bị từ nhiệm.

Đại Đầu cũng không biết rõ quy tắc cụ thể, nhưng hắn ta biết được một tin đồn, sau khi chủ nhân Quỷ thị rời khỏi Quỷ thị đã tìm được một nữ nhân đưa về Quỷ thị.

Không bao lâu sau, nữ nhân này đã trở thành chủ nhân tân nhiệm của Quỷ thị.

Không ai biết tên thật của nữ nhân này, tất cả mọi người chỉ biết một cách gọi, Hồng bà bà!

“Rời khỏi Quỷ thị có nghĩa Hồng bà bà muốn thoái ẩn?”

Vương Ma Tử không khỏi trở nên kích động, không chỉ vì Hồng bà bà đã đồng ý với yêu cầu của hắn ta, càng là vì Hồng bà bà có ân tình rất lớn với hắn ta.

Từ Vũ lắc đầu: “Không biết, chủ nhân Quỷ thị đời trước đã biến mất quá lâu, nói là ẩn lui không bằng nói là…”

Từ Vũ nói tới chỗ này hơi dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khách nói nhỏ: “Đã chết.”

Vẻ mặt hai người Triệu Khách và Vương Ma Tử trở nên cứng đờ, Triệu Khách càng tâm loạn như ma, tuy hắn một lòng muốn dẫn nàng rời khỏi Quỷ thị, đi gặp lão đầu tử một lần.

Nhưng Triệu Khách chưa bao giờ nghĩ tới, cái giá phải trả lại tàn khốc vô tình như thế.

Thấy sắc mặt Triệu Khách càng ngày càng khó coi, Từ Vũ vội vàng nói: “Ha ha, đây chỉ là suy đoán của chúng ta, vì không ai biết vị trí của các đời chủ nhân Quỷ thị, cho nên mới suy đoán như vậy, cụ thể thế nào còn cần ngươi tự đi hỏi mới được, dù sao Hồng bà bà cũng vì ngươi mới rời khỏi Quỷ thị.”

Từ Vũ nói đến chỗ này, sâu trong ánh mắt có một tia sáng lóe lên một cái rồi biến mất như sao băng.

Triệu Khách ngạc nhiên, trong lòng đã hiểu rõ.

Tất cả mọi người chỉ biết Hồng bà bà rời khỏi Quỷ thị vì hắn, chứ không biết việc của lão đầu tử.

Tất nhiên tên Từ Vũ này cũng muốn tìm ra bí mật trên người hắn, đồng thời làm rõ mối quan hệ giữa hắn và Hồng bà bà.

“Vậy có liên quan gì với con tem hoàng kim này chứ?”

Dường như Từ Vũ không muốn tiết lộ về chuyện này quá nhiều, chỉ nói: “Chúng ta nhất định phải lấy được con tem hoàng kim này, hơn nữa phải cướp được trước Dương Vạn Tài.”

“Chỉ dựa vào mấy người chúng ta? Ngươi quên đi thôi, ngươi không nhìn mà xem, mấy tên già yếu tàn tật này có thể làm gì chứ? Còn chưa đủ một bàn đồ ăn cho người ta đâu, Từ huynh, theo ý của lão Trư ta, chúng ta rời khỏi nơi này trước lại bàn bạc kỹ hơn.”

Heo mập chỉ Triệu Khách, Vương Ma Tử và Đại Đầu, hắn ta nói là già yếu tàn tật thật ra đều là lời khách sáo.

Với trạng thái hiện tại của đám người Triệu Khách, nói là phế vật cũng là khen ngợi.

Nhưng Từ Vũ không để ý đến Heo mập, mà đưa mắt nhìn về phía bàn tay Triệu Khách: “Triệu huynh, trong lòng bàn tay của ngươi có một cái ấn ký, chính là mấu chốt để vào bí địa.”

“Ấn ký!”

Trong lòng Triệu Khách giật mình, không ngờ Từ Vũ lại hiểu rõ hắn như thế.

Chiếc ấn ký này là Âu Dương Xu đánh dấu lên lòng bàn tay của hắn, nhìn dáng vẻ cẩn thận của Âu Dương Xu lúc trước, lại còn dặn đi dặn lại như thế, Triệu Khách cũng chưa từng để lộ ra sự tồn tại của cái ấn ký này.

Từ Vũ lại biết được ấn ký được in vào trong lòng bàn tay của hắn.

Trong chốc lát, trong lòng Triệu Khách đầy cảnh giác, không biết rốt cuộc tên này còn biết bao nhiêu việc.

Sau khi Triệu Khách ngây người một lúc ngắn ngủi, hắn mở bàn tay ra, quả nhiên thấy trong lòng bàn tay in dấu một ấn ký.

“Không sai, chính là cái này!”

Bình Luận (0)
Comment