Dường như toàn bộ vòm trời đều không thể gánh chịu nổi, có thể vỡ nát bất cứ lúc này.
“Giết Vương Cẩu Tử trước!”
Đôi mắt Kim Âu mê ly gảy tỳ bà trong ngực, lại muốn giết Triệu Khách trước.
Bây giờ đại tỷ Đại Mi, tam muội Lý Tinh đều không có ở đây, nếu Mân Côi đoàn có thể giết chết Vương Cẩu Tử này, vậy phần thưởng của các phe có thể nhanh chóng bổ sung tổn thất lần này của đoàn đội.
Thậm chí có thể khiến thực lực của Mân Côi đoàn mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng nếu không thể giết chết Vương Cẩu Tử, e rằng trong tương lai Mân Côi đoàn sẽ không có cơ hội nào chứng minh giá trị của bản thân tốt như vậy.
Nàng cũng không muốn biến thành vũ cơ như đồ chơi, chỉ có thể trở thành đồ chơi trong mắt Đãng Trầm đại nhân.
Chỉ thấy ngón tay Kim Âu kích thích, tỳ bà trong ngực lập tức phát ra từng tiếng túc sát.
Trong chốc lát, trên bầu trời vạn mã cùng lên, toàn bộ vòm trời chấn động theo như vô số thiên binh giết xuống từ trên cửu tiêu, muốn thanh tẩy sạch sẽ tất cả mọi thứ phía dưới.
“Hổ pháo!!”
Đối mặt với âm triều khủng bố xoắn tới đỉnh đầu, vẻ mặt Vương Ma Tử thay đổi tiếp tục ra tay, hai nắm đấm phát ra từng tiếng hổ gầm.
Bóng dáng nhảy lên xông vào âm triều, giết về phía ba nữ nhân trên thành quan.
Nhưng lần này đối mặt với sát âm của ba nữ nhân kết hợp tấu lên, cho dù là Vương Ma Tử thì lúc này cũng bắt đầu xuất hiện tình huống không ngừng kiệt sức.
Âm triều xoắn tới như ngàn vạn tuấn mã lao nhanh, Vương Ma Tử giết không hết được, ngược lại bị ép tới không thể không liên tục lùi về sau.
Hiện tại, Vương Ma Tử đã sắp không chống đỡ được nữa.
Heo mập phát ra một tiếng kêu kỳ quái trầm thấp, nghiêng người che trước mặt Triệu Khách, sát khí cuồn cuộn trên người cũng bốc hơi theo hình thành một mặt sát khí thuẫn, che chắn một đoàn người Triệu Khách ở phía sau.
“Hừ, xem các ngươi có thể chống đỡ được bao lâu!”
Trên thành quan, Kim Âu híp mắt lại, hồn nhiên không để ý đến đầu ngón tay của mình đã lộ ra xương cốt trắng hếu, ngược lại tăng nhanh tốc độ gảy tỳ bà.
Trong chốc lát âm triều bốc lên, theo một khúc “Thập diện mai phục” này, tỳ bà cầm âm càng gảy càng nhanh, khiến đám người đưa thư ở cách đó không xa cũng âm thầm kêu khổ.
Cho dù bọn họ còn chưa bị cuốn vào âm triều có thể thấy bằng mắt thường, nhưng từ khúc lay động lòng người như thế, khiến bọn họ cảm thấy hô hấp của mình cũng đang trở nên dồn dập hơn trong làn điệu này.
“Phanh phanh phanh phanh phanh…”
Trong chốc lát sát khí ngưng tụ thành thuẫn bài bắn ra vô số tia lửa, ngàn vạn kỵ binh tùy ý tấn công trong âm triều.
Cho dù là Heo mập cũng bắt đầu chống đỡ không nổi, trên khuôn mặt thô gầy xuất hiện răng nanh cương thi của mình: “Nhanh nghĩ cách đi, ta con mẹ nó sắp không chịu nổi!”
Lúc này ánh mắt Triệu Khách lóe lên tia sáng lạnh, sát khí của Heo mập cũng không chống đỡ được chứ đừng nói đến năng lực hiện tại của Triệu Khách, e rằng thò đầu ra cũng là một con đường chết.
Về phần Đại Đầu…
Lúc này vẻ mặt Đại Đầu càng mất hết can đảm, vốn tưởng có thể đi theo chạy ra ngoài, kết quả…
Đúng vào lúc này, Gia Ngọc trong ngực Triệu Khách ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt nhìn về một phía khác, vui mừng nói: “Tỷ tỷ!”
Trong đám người, một mái tóc vàng như ngọn lửa thiêu đốt xông ra từ bên trong.
Dáng người khiến người ta kiêu ngạo chập trùng trên dưới trong lúc đang chạy đi, phác thảo ra hình ảnh dao động bao la hùng vĩ.
Cho dù biết không phải lúc nhưng đối mặt với hình ảnh tuyệt diệu như thế, ánh mắt rất nhiều người vẫn không tự chủ được di chuyển theo mái tóc vàng này, trong lòng điên cuồng nuốt một ngụm nước bọt.
“Đẹp!”
Ba người Triệu Khách, Heo mập, Đại Đầu trợn trò mắt, nhìn chằm chằm vào Camilleri đang chạy tới, trong chốc lát không biết nên đặt ánh mắt ở đâu mới tốt.
Ngay lúc này, Camilleri lấy ra một thứ từ trong sách tem, lại là một cây ghita điện.
Phía trên ghita điện màu đen khảm nạm ba viên đá quý màu đỏ, theo Camilleri vung tay lên, vỗ thật mạnh vào đàn ghita điện.
“Xì xì xì…”
Một tiếng động chói tai vang lên, điều này khiến tất cả mọi người bao gồm cả Triệu Khách che lỗ tai lại, tiếng động như cắt kim loại nổ tung.
Những thiên quân vạn mã xung quanh lập tức như bức tranh mực bị giội nước, trong nháy mắt đã mơ hồ vặn vẹo, cuối cùng loạn thành một đống.
Gần như chỉ thoáng qua đã sụp đổ, toàn bộ tự tiêu vong.
“Là nàng!”
Trên thành quan, trong lòng ba tỷ muội Kim Âu đều cảm thấy ngạc nhiên, đợi sau khi thấy Camilleri cầm đàn ghita điện đứng ở phía dưới, chỉ liếc một cái đã nhận ra Camilleri.
“Đây không phải là Thiên hậu Bắc Mĩ kia sao?”
Tên tuổi của Camilleri không chỉ vô cùng nổi tiếng trong hiện thực, ngay cả trong giới người đưa thư cũng là vậy, ngoại trừ mấy người hoàn toàn không có hứng thú với cái gọi là âm nhạc thịnh hành như Triệu Khách và Heo mập.
Chỉ cần là người đưa thư thích nghỉ dưỡng giải trí ở trong hiện thực, e rằng đều hoặc nhiều hoặc ít nghe đến tên Camilleri.
Dù sao trong hiện thực cũng là thời đại giải trí, sự thành công của Camilleri thật sự giống như một đoạn truyền kỳ, dựa vào tiếng hát tự nhiên của nàng, chỉ là một khúc thu âm ở đầu đường thì lượng download cũng có thể giết sạch top ba giới âm nhạc Bắc Mĩ.