Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1975 - Chương 1975 - Đang Xảy Ra (2)

Chương 1975 - Đang xảy ra (2)
Chương 1975 - Đang xảy ra (2)

Hơn nữa, người bị mình lấy trộm vận khí sẽ không phát hiện được mới đúng, ngay cả sách tem cũng không nhắc nhở điều này.

Nếu không, mình lêu lổng trong nhiều đoàn đội lâu như vậy, không ngừng ăn cắp vận khí của thành viên trong đoàn đội, đã sớm bị nghiền xương thành tro.

Nhưng hiện tại tên Đại Đầu này lần đầu gặp mặt mình, lại biết mình sẽ trộm vận.

Có thể thấy, thân phận của tên này tuyệt đối không bình thường.

Lời nói của Heo mập khiến vẻ mặt Đại Đầu trở nên cực kỳ khó coi, dù hắn ta muốn giải thích cũng không thể nói ra miệng.

Huống hồ trong lòng Đại Đầu hiểu rõ, nếu nói ra thân phận của mình, e rằng Vương Cẩu Tử và Heo mập càng không bỏ qua cho mình.

Ngay lúc trong lòng Đại Đầu cảm thấy rất bất đắc dĩ với tên điên Heo mập này, ánh mắt nhìn thoáng qua, con mắt nhìn chằm chằm vào mặt hồ bên ngoài con thuyền.

Trong con mắt duy nhất kia không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ và lo lắng.

“A!!”

Theo một tiếng kêu kỳ quái vang lên, Đại Đầu lại không để ý đến Heo mập đang ép hỏi, quay phắt người lại nhìn về phía Sở Hương Vân sau lưng.

Hắn ta căn bản không nói lời gì đã đánh một quyền vào đầu Sở Hương Vân, sự thay đổi này hoàn toàn làm người ta không kịp trở tay.

Nhưng điều quỷ dị là, trong nháy mắt một quyền này của Đại Đầu rơi xuống, Sở Hương Vân vốn đang hôn mê lại mở choàng mắt, trở tay đón đỡ nắm đấm của Đại Đầu.

Trở tay kéo ngược lại một cái suýt nữa khiến Đại Đầu rơi xuống từ trên thuyền, nếu không phải Triệu Khách và Camilleri tay mắt lanh lẹ, một tay túm Đại Đầu lại, e rằng bây giờ Đại Đầu đã bị ném ra khỏi thuyền.

“Ngươi đang giả vờ hôn mê!”

Ánh mắt Triệu Khách trở nên sắc bén, tinh thần trở nên đề phòng, bàn tay đặt ra sau lưng, im hơi lặng tiếng cầm ngược thanh “Mễ lặc chi thứ” kia ở trong tay.

Triệu Khách không biết rốt cuộc thực lực của Sở Hương Vân như thế nào, nhưng từ trong lời nói của Âu Dương Xu, Triệu Khách có thể đoán được thực lực của Sở Hương Vân hẳn không thua kém gì Âu Dương Xu.

Nhưng hiện tại tên này lại đang giả vờ hôn mê, biết đâu là đang âm thầm tụ lực, có thể phát ra một kích trí mạng cho bọn họ bất cứ lúc nào.

Điều này khiến trong lòng Triệu Khách đề phòng, càng cảm thấy tinh thần là một đoàn đay rối.

Hiển nhiên Đại Đầu cũng thấy được hình ảnh trong mặt nước, từ đó biết được tên này đang giả vờ hôn mê.

Cảnh tượng mà hai người Heo mập và Đại Đầu nhìn thấy, liên tiếp hai ba lần trở thành hiện thực.

Điều này không khỏi khiến Triệu Khách nghĩ đến hình ảnh mà mình vừa thấy.

“Khụ khụ khục… Ta… Ta không có…”

Sở Hương Vân lắc đầu, sắc mặt cũng không dễ nhìn lắm, hắn ta… Hoặc bây giờ phải gọi là nàng.

Thương thế của nàng vô cùng nghiêm trọng, tình huống hoàn toàn khác với Lộ Hạo, huống hồ nàng con chưa quen với rất nhiều điều bất tiện mà thân thể nữ nhân này mang đến.

Nói là giả vờ ngất, không bằng nói nửa choáng nửa tỉnh.

Vừa rồi đang hôn mê lại nhận ra nguy hiểm, mới giật mình tỉnh lại.

Lúc này thân thể cũng rất suy yếu, nhưng lời giải thích của Sở Hương Vân lại có vẻ rất tái nhợt bất lực.

Ngay lúc Triệu Khách tâm loạn như ma, dường như Camilleri đã hiểu ra điều gì đó, biết căn nguyên tất cả vấn đề.

Nàng cúi đầu muốn nhìn xuống mặt nước, nhưng Triệu Khách lại tay mắt lanh lẹ, thấy thế nhanh chóng xông lên, một tay xoay người Camilleri lại.

“Đừng nhìn, nhìn nữa chúng ta đều phải chết!”

Triệu Khách ôm Camilleri thật chặt, ngăn cản nàng xem tiếp, nơi này tràn đầy quỷ dị, hình ảnh mỗi người nhìn thấy đều không giống nhau.

Nhưng có thể chắc chắn câu chuyện trong hình ảnh cũng không hoàn toàn là hư vô tạo ra, không chỉ đang xảy ra, thậm chí suy nghĩ kỹ mỗi người bị giết đều có đầy đủ lý do.

Dù là Heo mập, Đại Đầu hay Sở Hương Vân giả vờ hôn mê.

Triệu Khách sợ nếu Camilleri nhìn thấy hình ảnh trong nước, không biết sẽ nghĩ như thế nào.

Camilleri bị hành động khoa trương của Triệu Khách dọa giật mình, không biết vì sao đám người Triệu Khách lại trở nên kích động như thế.

Nàng chỉ vỗ vai Triệu Khách muốn an ủi một chút, nhưng vừa hay lúc nãy Triệu Khách lại đổ nửa bát nước vào trong góc của thuyền nhỏ, lại bị Camilleri nhìn thấy được.

Trong nháy mắt sắc mặt Camilleri trở nên trắng bệch, khẽ nói bên tai Triệu Khách: “Ngươi muốn giết ta?”

Triệu Khách ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ánh mắt Camilleri nhìn chằm chằm vào vũng nước đọng trên thuyền nhỏ.

Triệu Khách không biết nàng thấy cái gì, nhưng từ trong giọng nói của Camilleri, Triệu Khách nghe được sự đề phòng và một sợi sát khí mãnh liệt.

“Ngươi…”

Trong lòng Triệu Khách căng thẳng, quay đầu nhìn theo tầm mắt của Camilleri, trong khoang thuyền sau lưng vừa hay có một vũng nước đọng.

Trong nháy mắt Triệu Khách nhìn về phía vũng nước đọng này, lại thấy hình ảnh chiếu rọi ra từ trong nước có bước phát triển mới.

Trong hình ảnh, dòng nước xiết tăng tốc, mặt nước xung quanh xuất hiện ba vòng xoáy.

Ngay lúc này, Camilleri đột nhiên ra tay với hắn, một luồng âm bạo mãnh liệt nổ tung ở trước ngực hắn.

Theo đó hắn bị đánh bay ra khỏi chiếc thuyền nhỏ này, rơi vào sâu trong xoáy nước, thân thể bị lực hút cường đại của ba vòng xoáy này xé rách thành vô số mảnh nhỏ.

Trong chốc lát mồ hôi lạnh chảy xuống theo trán Triệu Khách.

“Nàng muốn giết ta?”

Bình Luận (0)
Comment