Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 1979 - Chương 1979 - Con Của Nàng!

Chương 1979 - Con của nàng!
Chương 1979 - Con của nàng!

Mỗi lần xuất hiện cũng không phải tất cả đều là giả, mỗi người sẽ lấy được tin tức không giống nhau, nhưng lại dẫn tất cả bọn họ đến con đường chết chóc.

Hiện tại bọn họ đều là châu chấu trên một chiếc thuyền, muốn sống sót rời khỏi nơi này nhất định phải tin tưởng đối phương.

Triệu Khách nói xong lại tiến lên giúp đỡ Đại Đầu kéo xiềng xích.

“Gia Ngọc bám chặt.”

Camilleri thấy thế, sau khi dặn dò Gia Ngọc bám chặt lại đi lên cùng giúp đỡ kéo xích sắt.

Thấy thế, Heo mập do dự một lúc vẫn ôm bụng đứng lên.

Vì sao lại ôm bụng?

Không biết có phải vì trong máu của Triệu Khách có quá nhiều thành phần tinh hoa nhân sâm hay không, Heo mập uống xong chỉ cảm thấy bụng dưới ùng ục ục kêu to.

Lúc này, ánh mắt Heo mập đột nhiên liếc qua thấy được ngón tay Sở Hương Vân hơi run rẩy mấy lần.

“Móa nó, lão già này thật sự đang giả vờ!”

Heo mập híp mắt lại, người khác có vấn đề hay không cũng không quan trọng, nhưng tuyệt đối không thể để vị thành chủ này chui vào kẽ hở.

Nghĩ tới đây, Heo mập lại đã chậm rãi tới gần.

Lúc đầu Sở Hương Vân không hề phát hiện, chỉ cảm giác hình như có người đang đi đến trước mặt mình.

Sở Hương Vân thật cẩn thận mở mắt ra một khe hở nho nhỏ.

Trong mông lung lại thấy một mảnh mờ tối, một lỗ thủng tối om như vực sâu tối tăm đang nhìn chằm chằm vào mình.

“Đây là…”

Sở Hương Vân vừa muốn mở to mắt, cẩn thận nhìn kỹ, đột nhiên một dòng nước nóng bắn thẳng vào mặt từ trong vực sâu.

“Phốc…”

Heo mập nửa ngồi trên boong tàu, thân thể không khỏi run lên, da mặt đỏ bừng nóng bỏng, nói thầm: “Mả mẹ nó, cược sai!”

Một đoàn người Triệu Khách dùng sức kéo về phía trước, cũng không biết lúc này Heo mập ở phía sau cũng dùng sức kéo.

Có lẽ máu của Triệu Khách thật sự là đồ đại bổ, bổ đến mức Heo mập hơi không tiêu hóa được.

Chỉ khổ cho Sở Hương Vân còn chưa rõ đang xảy ra chuyện gì đã cảm thấy trên mặt nóng lên, mùi tanh hôi xông vào mũi khiến hắn ta không giả vờ được nữa.

“Ọe!”

Thân thể nhảy dựng lên ngã vào cạnh thuyền, cũng không để ý đến hồ nước lạnh buốt mà nhúng thẳng đầu vào trong nước.

Dường như chỉ có làm như vậy mới có thể khiến bản thân tỉnh táo lại, nhưng không chờ hắn ta ngẩng đầu, Heo mập nhào đến từ phía sau, một phát đè lại đầu Sở Hương Vân.

“Lão tử biết tiểu tử nhà ngươi muốn làm chuyện xấu mà.”

Heo mập túm lấy cổ Sở Hương Vân từ phía sau, mặc cho Sở Hương Vân giãy giụa như thế nào cũng không làm gì được.

Cộng thêm sau khi Heo mập phát tiết một trận, ngược lại cảm thấy tinh thần sảng khoái, dù sao hắn ta cũng là thân thể cương thi.

Dù hấp thu tinh hoa long mạch, nhưng tích lũy theo tháng ngày trong cơ thể cũng sẽ giữ lại một ít thi độc.

Lúc này xả ra lại khiến cả người Heo mập trở nên thoải mái hơn nhiều.

Dùng sức ấn một cái, chỉ nghe “két” một tiếng, đầu Sở Hương Vân bị ấn vào trong nước còn không thể phát ra một tiếng kêu thảm, ùng ục ục phun ra mấy cái bọt khí, không lâu sau đã hôn mê.

Thấy thế, Heo mập cũng không làm khó hắn ta nữa, tiện tay nhấc hắn ta lên ném sang một bên.

Ngay sau đó đã đi đến sau lưng Triệu Khách, giúp đỡ kéo xích sắt lên.

Vốn xích sắt rất nặng nề lại còn ở trong nước, nhưng cũng may sau khi đám người Triệu Khách dùng sức, một tràng tiếng “đinh đinh đinh” rung động, xích sắt dần bị lôi ra khỏi mặt nước.

“Kéo thuyền qua!”

Một đoàn người dùng sức kéo, con thuyền nhỏ cũng dần thoát khỏi vòng xoáy.

Theo thuyền nhỏ dần được lái ra khỏi miệng vòng xoáy, Triệu Khách không khỏi thở ra một hơi ngồi xuống boong thuyền, trong lòng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

Cảm giác còn tốn sức hơn để hắn đi đánh nhau một trận, không chỉ cả người mệt mỏi, trong lòng càng mệt mỏi.

Sự nghi ngờ lẫn nhau suýt khiến tất cả bọn họ xong đời.

Dù Heo mập hay Camilleri, thậm chí Đại Đầu và hắn, dường như mỗi người đều có khả năng và động cơ ra tay.

Chỉ cần có một người ra tay, chiếc thuyền nhỏ này sẽ không chịu được sự hành hạ của bọn họ.

E rằng kết quả cuối cùng là thuyền lật người vong.

Cũng may, hiện tại đã bình an vô sự, lúc này những hình ảnh bọn họ từng thấy lại xuất hiện nữa, hơn phân nửa là giả tưởng lừa dối bọn họ.

Lúc này đây, Đại Đầu đi đến bên cạnh Sở Hương Vân, cẩn thận lục lọi trên người Sở Hương Vân.

Đại Đầu không thể nói chuyện, không ai biết rốt cuộc hắn ta muốn tìm cái gì.

Chẳng mấy chốc, Đại Đầu tìm được một cái vòng tay ở trên cổ tay Sở Hương Vân.

Thoạt nhìn cái vòng tay không đáng chú ý, nhưng theo Đại Đầu nắm trên tay nhẹ nhàng uốn éo, một tia sáng lạnh xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Chiếc vòng tay này lại là một cây đao nhỏ, chỉ mảnh bằng một ngón tay, dài không quá bàn tay, nhưng nằm trong tay Đại Đầu lại lộ ra một luồng sát khí lạnh băng.

Cho dù ở dưới bầu trời đêm tối tăm cũng không thể che giấu tia sáng lạnh chói mắt trên lưỡi đao.

Hiển nhiên đây cũng không phải một con dao găm phòng thân bình thường.

Đại Đầu dùng cây đao này nhẹ nhàng cắt một cái ở đầu thuyền, không phát ra một tiếng động nào lại thấy một mảnh gỗ ở đầu thuyền bị lưỡi đao nhẹ nhàng cắt xuống.

Trình độ sắc bén cứ như không phải đang cắt vào gỗ, mà đang cắt vào một miếng đậu hũ.

Bình Luận (0)
Comment