Sau khi Thành Cát Tư Hãn qua đời, Toàn Chân giáo cũng từ thời kỳ cực thịnh bắt đầu nhanh chóng xuống dốc.
Sau khi Mông Ca Hãn kế vị, đạo giáo đã gặp một lần chèn ép cực lớn cũng chính là đại tiện luận Phật đạo nổi tiếng trong lịch sử.
Không cần kể lại quá trình, kết quả mọi người đều biết.
Toàn Chân giáo được gọi là tám trăm đạo quan, hai phần ba bị chia cắt sạch sẽ, vô số điển tịch bị thiêu hủy, rất nhiều đạo sĩ bị ép biến thành hòa thượng.
Cực thiên tứ tượng châu cũng trở thành đối tượng bị chia cắt vào lúc đó.
Bốn hạt châu trong tay Toàn Chân giáo đã từng chuyển qua tay Phật giáo, Cơ Đốc giáo, Tát Mãn giáo, Tàng giáo cùng rất nhiều giáo phái khác, cuối cùng hoàn toàn không biết kết cục ra sao.
Trong đó Tạo hóa châu lưu lạc đến trên tay Tát Mãn giáo, Trường Bạch sơn chính là tổ đình khởi nguyên chi địa của Tát Mãn giáo.
Về phần vị trí của bốn hạt châu khác, Hà Toàn Thuận chỉ tìm được viên Toan nghê châu giấu ở bên Phật giáo, còn lại hoàn toàn không có tin tức.
Triệu Khách ngồi trên ghế sofa, thỉnh thoảng ánh mắt lại nhìn về phía Cơ Vô Tuế, sau khi nhận được sự xác nhận của Cơ Vô Tuế, trong lòng Triệu Khách lại càng tò mò hơn.
Rốt cuộc Hà Toàn Thuận muốn làm gì, ngay cả Toan nghê châu cũng dám lấy ra trao đổi, chỉ cầu thuê được Tạo hóa châu của hắn.
Trả giá lớn như vậy, hắn ta đang mưu đồ cái gì?
“Hạt châu đâu? Ta xem một chút!”
Triệu Khách xòe tay về phía Hà Toàn Thuận.
“Không mang, hơn nữa ta cần mượn Tạo hóa châu của ngươi trước, chờ sau khi chuyện thành công mới có thể trả lại hai hạt châu cho ngươi.”
Hà Toàn Thuận nói rất thản nhiên, thậm chí còn bày sách tem của mình ra cho Triệu Khách nhìn, để chứng minh mình thật sự không mang theo.
“Ta muốn thấy hạt châu kia trước, mới có thể cân nhắc đồng ý ngươi.”
Đối với câu trả lời của Triệu Khách, Hà Toàn Thuận cũng không thấy bất ngờ, gật đầu sau khi dặn Triệu Khách đợi hắn ta thêm ba ngày, lại nhanh chóng rời đi.
Sau khi Hà Toàn Thuận rời đi, Triệu Khách sải bước với tốc độ như con cua, vẻ mặt nịnh nọt đi đến bên cạnh Cơ Vô Tuế.
“Lão bà, hắn nói thật à?”
Sau khi đôi mắt phượng của Cơ Vô Tuế đảo qua Triệu Khách, gật đầu nói: “Thật.”
Tức giận thì tức giận nhưng Cơ Vô Tuế sẽ không lừa nam nhân nhà mình, đặc biệt liên quan đến lợi ích của Triệu Khách, Cơ Vô Tuế vẫn rất để ý.
“Tuy hơi khác với sự hiểu biết của ta, nhưng đại khái cũng không sai.”
“Vậy hai viên còn lại đâu!”
Đôi mắt Triệu Khách sáng ngời, đương nhiên Triệu Khách hiểu rõ giá trị của Tạo hóa châu, nếu có thể gom đủ bốn viên, e rằng giá trị không thua gì con tem hoàng kim.
“Không biết.”
Cơ Vô Tuế lắc đầu, đặt quyển tạp chí thời trang trên tay xuống: “Chuyện này đã qua quá lâu, có thể tìm được hai hạt trong bốn hạt châu này đã được coi là may mắn, muốn cả bốn hạt trừ khi…”
“Trừ khi cái gì…”
Cơ Vô Tuế mỉm cười thần bí không trả lời vấn đề của Triệu Khách, ngón tay cởi dây lưng quần của Triệu Khách: “Trước tiên giao nộp thuế lương thực rồi lại nói…”
“Thương thế của ta…”
Sắc mặt Triệu Khách thay đổi, cũng không để ý đến đôi trứng chần nước sôi sưng đỏ dưới hông, hét chói tai muốn xông vào Đại Hạ đỉnh.
Nhưng sự thực chứng minh đối mặt với thực lực tuyệt đối, Triệu Khách còn chưa có cơ hội phản kháng.
Trong phòng kéo kín rèm cửa, chẳng mấy chốc đã truyền ra tiếng thở dốc to khỏe của Triệu Khách.
Theo cánh tay nổi đầy gân xanh và mồ hôi nâng lên, trên chiếc giường bị Triệu Khách cào ra đủ loại hình ảnh cổ quái hỗn loạn.
Lúc này con mắt trước ngực Triệu Khách đã hoàn toàn mở ra, ánh mắt trống rỗng vô thần như lỗ đen, trong lúc Triệu Khách lơ đãng lại hấp thu từng sợi khói đen trên người Cơ Vô Tuế.
Cho đến khi thân thể Triệu Khách không tự chủ được run run, Cơ Vô Tuế mới hài lòng đứng lên.
Khí sắc của nàng hồng nhuận hơn trước đó rất nhiều, lòng bàn tay vốn lạnh băng cũng ấm áp hơn nhiều.
Sau khi ngón tay nhẹ nhàng lau đi dấu son môi đỏ còn sót lại trên khóe môi, vỗ ngực Triệu Khách nói: “Ngươi muốn gom đủ bốn hạt châu, chuyện này nên đi tìm sư mẫu của ngươi.”
Nói xong cũng mặc kệ Triệu Khách đã bị ép khô ở trên giường, Cơ Vô Tuế lại gọi quan tài đỏ thẫm ra: “Ta muốn nghỉ ngơi một lúc, nhớ đặt ta ở trong Đại Hạ đỉnh!”
Dặn dò Triệu Khách xong, Cơ Vô Tuế duỗi người ngáp dài, đi vào trong quan tài.
Triệu Khách nằm trên giường, sau khi bình tĩnh một chút mới chậm rãi ngồi dậy.
Hắn lấy ra hai cái Bánh bao hoàng kim dược từ trong sách tem, sau khi ánh mắt u oán nhìn chằm chằm chiếc quan tài một lúc lâu mới đứng dậy tự trên giường, cầm điện thoại bên cạnh lên để Hà Toàn Thuận đưa ba trăm cân thịt bò tới.
Ba trăm cân thịt bò căn bản không đáng nhắc tới với Hà Toàn Thuận, tuy quản gia của hắn ta thấy kỳ quái nhưng đã hầu hạ Hà Toàn Thuận nhiều năm, hiểu rõ bằng hữu mà vị đại gia nhà mình kết giao thường là một số người kỳ quái.
Cho nên có thấy kỳ quái thì vẫn nhanh chóng cho người đi chuẩn bị.
Nhân lúc rảnh rỗi này, Triệu Khách dọn dẹp lại đồ đạc trong Không gian giới chỉ một chút, chuyển vào trong sách tem của hắn.
Thật ra đồ có thể dọn dẹp cũng không nhiều, phần lớn đều là hoa quả mà Dương Vạn Tài chuẩn bị cho nhân sâm oa Vượng Tài, còn có một số món đồ chơi lung tung vụn vặt.