Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2073 - Chương 2073 - Đại Hạ Đỉnh Khôi Phục

Chương 2073 - Đại Hạ đỉnh khôi phục
Chương 2073 - Đại Hạ đỉnh khôi phục

Nhớ lúc trước Đãng Trầm thấy con mắt ở trước ngực hắn, còn nói thầm phối hợp với mấy con tem có thể hợp thành thần nhãn đặc biệt gì đó.

Vì vậy Triệu Khách tin tưởng không phải con mắt này không tồn tại, ít nhất có người nhận ra, có nghĩa đã từng xuất hiện trong một năng lực nào đó.

Nhưng lúc hắn đi hỏi Cơ Vô Tuế, Cơ Vô Tuế chỉ mỉm cười không đáp.

Dường như bọn họ đều hiểu rõ lai lịch của con mắt này, chỉ có hắn hoàn toàn không biết gì.

Nhưng Triệu Khách tin tưởng vững chắc con mắt trước ngực hắn chắc chắn là một bảo khố cực lớn.

Một khi có thể mở cái bảo khố này ra, chắc chắn có ích lợi vô cùng.

Hiện tại tử hà không ngừng tràn vào, Triệu Khách lại thấy không khác gì chìa khóa mở cánh cửa lớn của bảo khố.

Cho nên, Triệu Khách chẳng những không kháng cự, ngược lại còn thả lỏng thân thể để tử hà liên tục không ngừng theo miệng vết thương của hắn tuôn về trước ngực.

Những tử hà này đã không vừa lòng với việc tiến vào thân thể của hắn theo vết thương, ánh sáng vây quanh Triệu Khách dần hóa thành sương mù, chui vào thân thể của hắn theo lỗ chân lông.

Dù là như thế ngay khi những sương mù này chui vào trong thân thể của hắn, vẫn bị con mắt thần bí của hắn hấp thu.

Cả hai như tạo thành một loại giằng co nào đó, chỉ khổ Triệu Khách bị kẹp ở giữa chịu lực từ hai bên, thân thể như muốn vỡ ra.

Cũng may cảm giác xé rách này rất đau khổ, nhưng Triệu Khách vẫn có thể chấp nhận được.

Hắn cẩn thận quan sát, sau khi sương mù tím hòa vào con mắt thần bí lại bình tĩnh đến khác thường, không hề giãy giụa, càng không có dấu hiệu tàn phá bừa bãi.

Triệu Khách thử chủ động khống chế con mắt kia tăng tốc độ hấp thu những sương mù tím này, hắn lại phát hiện việc khống chế con mắt càng nhẹ nhõm hơn ngày xưa.

Theo lực hút cường đại, quần áo trước ngực Triệu Khách bị lực lượng rối loạn đánh vỡ ra.

Lồng ngực Triệu Khách lộ ra, liên tục không ngừng có màu tím bị Triệu Khách chủ động hút vào trong đó.

Thời gian dần trôi qua, tử hà xung quanh Triệu Khách giảm bớt, đồng thời “đinh” một tiếng, một loại cảm giác huyết mạch nối liền phun trào trong lòng Triệu Khách.

Triệu Khách nhìn lên, Đại Hạ đỉnh trước mắt bốc lên màu tím, một sợi tơ máu đỏ hồng di chuyển trong lôi văn của Đại Hạ đỉnh.

Dường như tôn Đại Hạ đỉnh này đã có sinh khí, không còn là vật chết âm u đầy tử khí nữa.

Trong lòng Triệu Khách khẽ động, sau khi thấy tử hà tản đi, hình dáng Đại Hạ đỉnh hoàn toàn lộ ra trước mặt Triệu Khách.

Cự đỉnh thanh đồng đứng thẳng trước mặt, gỉ xanh trên thân đỉnh đã biến mất không thấy gì nữa.

Hai hổ là tai, lôi văn là địa.

Xung quanh bụng đỉnh có sơn hà nhật nguyệt, cửu châu đại địa.

Hình thái của bốn con cự long không đồng nhất, trong miệng phun ra nuốt vào giang hà, quay quanh trên bốn chân.

Tứ hải cửu châu, một đỉnh thiên hạ.

Triệu Khách nhìn tôn Đại Hạ đỉnh trước mặt, sau khi trong mắt mê muội, thân thể nằm thẳng trên mặt đất.

“A!”

Ngoài gian phòng, đám người Thuỷ Lộc thấy tử hà dần tản đi, Triệu Khách vẫn bình yên vô sự cũng nhẹ nhàng thở ra, không ngờ lúc này Triệu Khách đột nhiên choáng váng ngã xuống đất, cả đám luống cuống tay chân chạy tới.

Thuỷ Lộc tiến lên nhìn, sau khi thấy sắc mặt Triệu Khách trắng bệch không khỏi nhíu mày, lấy ra một cây chủy thủ cắt một đao ở trên cổ tay, đưa vết thương đến bên miệng Triệu Khách.

Sau khi một ngụm máu hươu nóng hổi bị Triệu Khách hút vào trong miệng, Triệu Khách choàng mở mắt ra, ôm lấy cánh tay Thuỷ Lộc hung hăng cắn vào vết thương một cái.

Thuỷ Lộc đau đến nhe răng nhếch miệng: “Ôi! Ngươi nhẹ chút, ngươi có biết kính già yêu trẻ không!”

Lúc này Triệu Khách đâu quan tâm kính già yêu trẻ gì nữa, cùng lúc hút máu còn không quên gia trì một cái “Tiểu bổ di tình” cho máu của Thuỷ Lộc.

Triệu Khách uống một ngụm máu hươu lớn vào trong bụng, lại nhanh chóng lấy ra một cái Bánh bao hoàng kim dược từ trong sách tem.

Sau khi trải qua “Tiểu bổ di tình” lại bị Triệu Khách nhét vào trong miệng, ăn liền ba cái Bánh bao hoàng kim dược thêm một bát máu hươu nóng hổi, cuối cùng Triệu Khách đã thở ra một hơi.

“Suýt nữa bị thứ đồ chơi này hút khô!” Triệu Khách thở ra một hơi, nhưng trước câu nói này cũng phải hít thở cả nửa ngày.

Cũng may thể phách của hắn khá cường đại, đổi một người kém hơn chút, e rằng không đợi hoàn thành huyết tế đã bị sống sờ sờ hút chết.

Chứ đừng nói đến, ánh tím của Đại Hạ đỉnh suýt nữa xé rách hắn.

Tuy trả giá to lớn nhưng lúc Triệu Khách nhìn về phía Đại Hạ đỉnh không khỏi hưng phấn.

Đại đỉnh đứng thẳng trước mắt không phải dáng vẻ tự nhiên không hoa văn như đỉnh ba chân của đạo gia.

Bốn rồng là bàn trụ, hai hổ là tai, trên đỉnh cửu châu tinh hà, bốn phía đại diện cho thiên địa chính thống, tôn vị Đế vương, trọng khí của quốc gia chân chính.

Thỉnh thoảng phía trên lại có một vòng huyết quang đỏ tươi lưu chuyển, càng khiến Đại Hạ đỉnh và Triệu Khách sinh ra cảm giác huyết mạch nối liền, không thể nghi ngờ Đại Hạ đỉnh trước mắt đã hoàn toàn khôi phục.

Cái giá to lớn hao tốn một khoản cự phú giá trên trời, suýt nữa hắn mất cả nửa cái mạng.

E rằng không chỉ Triệu Khách, ngay cả đám người Mặc Cúc cũng tràn đầy mong chờ với lực lượng của tôn Đại Hạ đỉnh này.

Bình Luận (0)
Comment