Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2100 - Chương 2100 - Thuyết Khách (3)

Chương 2100 - Thuyết khách (3)
Chương 2100 - Thuyết khách (3)

Kẻ nghiện thuốc lấy ra một gói thuốc lá sợi từ trong sách tem đưa cho Triệu Khách.

Triệu Khách đưa tay bóp một túm đặt ở trước mũi nhẹ ngửi hai lần, hương vị của thuốc lá sợi rất thuần hậu, sợi thuốc màu nâu đậm, nhìn kỹ sẽ có một loại lộng lẫy đặc biệt.

Ngón tay chà xát nhét thuốc lá sợi vào trong ống thuốc, mượn đá lửa của kẻ nghiện thuốc từ từ nướng thuốc lá sợi thành than, lúc này mới đặt ở bên miệng từ từ thưởng thức.

Đối với hành động hút thuốc của Triệu Khách, kẻ nghiện thuốc thấy rất hài lòng, ít nhất trên mặt hút thuốc lá sợi này, Triệu Khách đã nhận rất nhiều sự chỉ dẫn từ hắn ta.

Bây giờ xem ra Triệu Khách đã là một kẻ nghiện thuốc đủ tiêu chuẩn.

Nhả ra một ngụm khói xanh, lại nhấp một ngụm trà đại hồng bào nguyên thụ, hương trà trộn lẫn với mùi khói quanh quẩn trong miệng khiến tinh thần của người ta rất thoải mái.

“Đừng hận nàng.”

Lúc sắp hút xong một tẩu thuốc, ánh mắt kẻ nghiện thuốc nhìn về phía trước khẽ nói với Triệu Khách.

Triệu Khách như không nghe thấy, không để ý đến kẻ nghiện thuốc.

“Nàng là chủ nhân Quỷ thị, một khi rời khỏi Quỷ thị nhất định phải lựa chọn một vị người thừa kế mới, ngươi là người tốt nhất cũng thích hợp nhất, có lẽ ngươi không hiểu được nàng nhưng đổi góc độ để nói thì nàng cũng không sai, không phải sao?”

Triệu Khách hơi nhướn mày, nhẹ nhàng gõ tẩu thuốc trên tay, sau khi gõ thuốc lá sợi còn chưa đốt sạch bên trong ra, ánh mắt mới nhìn về phía kẻ nghiện thuốc.

Trong chốc lát, dù là kẻ nghiện thuốc cũng đột nhiên cảm nhận được sự áp lực lao tới từ trên người Triệu Khách.

“Ngươi cảm thấy nàng rời khỏi Quỷ thị vì ta sao?”

Kẻ nghiện thuốc không nói chuyện, theo thuốc lá sợi trong ống thuốc lúc đốt lúc tắt, hắn ta nhả ra một ngụm khói xanh, một lúc sau mới lắc đầu nói: “Không biết.”

Hồng bà bà cũng không phải loại người tùy tiện đưa ra quyết định, cho dù việc này liên quan đến người mà nàng quan tâm nhất cũng giống vậy.

Quỷ thị mới là thứ quan trọng nhất với nàng.

Triệu Khách gật đầu, xem ra kẻ nghiện thuốc cũng không ngu ngốc: “Ngay từ đầu, mục đích hàng đầu của nàng là muốn giết Đãng Trầm, ta chỉ xuất hiện trong tầm mắt của nàng vào một thời điểm rất trùng hợp, thậm chí bản thân ta cũng là một quân cơ để nàng khiến Đãng Trầm mất cảnh giác, ngươi không phản đối điều này chứ.”

Chỉ cần suy nghĩ một chút sẽ hiểu rõ, ván cờ lớn như vậy không phải Hồng bà bà đột nhiên hứng thú bố trí ra.

Mà đã nghĩ sâu tính kỹ cẩn thận từng bước, loại ám tử như Từ Vũ đã được bố trí bên cạnh Đãng Trầm từ rất lâu trước kia, vừa hay hắn trở thành một lý do để giải thích việc Hồng bà bà liều lĩnh rời khỏi Quỷ thị mà thôi.

Từ lúc bắt đầu, hắn không phải mục tiêu chủ yếu.

Về điểm này, kẻ nghiện thuốc cũng không còn gì để nói.

Thấy thế, Triệu Khách đứng lên, ánh mắt nhìn về phía kẻ nghiện thuốc: “Ngươi nói không sai, đứng ở trên góc độ của nàng để nói, việc nàng làm không sai nhưng đó là chuyện của nàng, ta chỉ biết nàng phong ấn sư phụ của ta trên tổ phần Quỷ thị.”

“Nhưng…”

Kẻ nghiện thuốc còn muốn nói điều gì đó, nhưng Triệu Khách không cho hắn ta cơ hội nói tiếp.

“Một người đối xử tốt với ngươi, dù một vạn người nói hắn xấu xa nhưng ngươi vẫn không cảm thấy hắn là người xấu, một người đối xử tệ với ngươi, dù một vạn người nói hắn tốt thì ngươi cũng không cảm thấy hắn là người tốt, lập trường khác biệt, nhiều lời vô ích.”

Triệu Khách nói xong cũng không tiếp tục để ý đến kẻ nghiện thuốc, quay người rời đi.

Trước khi đi, hắn tiện tay để lại tẩu thuốc bạch ngọc của kẻ nghiện thuốc ở trên mặt bàn.

Nhìn tẩu thuốc bạch ngọc bị Triệu Khách để lại, kẻ nghiện thuốc im lặng một lúc lâu.

Cuối cùng hắn ta vẫn cầm tẩu thuốc bạch ngọc, có tẩu thuốc bạch ngọc này, ít nhất hắn ta cũng có thể ăn nói với Hồng bà bà.

Nhưng sau chuyện này phần tình cảm của hắn ta và Triệu Khách cũng coi như chấm dứt.

Từ sau khi rời khỏi trà lâu, tâm trạng của Triệu Khách trở nên nặng nề ngột ngạt, nhìn về phía tế đàn đã khôi phục bình thường, hắn thầm sắp xếp lại tâm trạng, cất bước đi về phía tế đàn.

Mặc kệ thế nào, hắn tuyệt đối không thể để thân thể của lão đầu tử bị đóng băng trên tổ phần Quỷ thị.

Mặc dù xung quanh tế đàn đã khôi phục trật tự, nhưng từ vết máu mới tinh còn sót lại dưới đất, e rằng trong thời gian hút một tẩu thuốc ngắn ngủi vừa rồi đã có người chôn mạng ở đây.

Nhưng không có ai quan tâm điều này, người đưa thư vốn đã buộc mạng của mình ở trên dây lưng quần, chết mấy người có đáng là gì.

“Này, nhìn sản phẩm của thần bí chi địa chút đi, rất rẻ đấy!”

Triệu Khách ngạc nhiên phát hiện xung quanh lại có một số quầy vỉa hè bán đồ vật thần bí.

Trong lúc ngạc nhiên, Triệu Khách đi qua nhìn, lập tức hiểu ra vì sao những người này không trực tiếp gửi hàng cho Quỷ thị bán.

Ngước mắt nhìn tới, đồng rách ngói nát, thậm chí Triệu Khách có cảm giác hắn đang đi dạo trong Phan gia viên.

E rằng đặt những thứ này ở trên Quỷ thị, cũng chỉ thể hiện ra tên đơn giản mà thôi, có ngu mới đi mua những thứ này.

Những món đồ thần bí này không khác gì trống nhỏ da người trên tay hắn, nếu không thể cầm trên tay cẩn thận cảm nhận, e rằng không phát hiện được bên trong có huyền cơ gì.

Bình Luận (0)
Comment