Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2101 - Chương 2101 - Tế Đàn

Chương 2101 - Tế đàn
Chương 2101 - Tế đàn

Chẳng may mua xong mới thấy đây đúng là phế liệu, cũng không có cơ hội tìm người ta để cãi cọ.

Triệu Khách đi dạo một vòng thấy có rất nhiều món đồ cổ, nhưng phần lớn đều là vàng thau lẫn lộn.

Thậm chí Triệu Khách còn thấy một cái bình hoa rách nát, ra giá 50 điểm bưu điện.

Nhưng bên trong lại bị bôi một tầng phấn năng lượng rất mỏng, đây đúng là lừa đảo trần trụi.

Dám lừa đảo trắng trợn như thế này, hiển nhiên chủ quán cũng là cọng rơm cứng.

“Tiểu huynh đệ, xem chút đi, đây là đồ vật thần bí mà ta phải liều chết mới lấy được từ thần bí chi địa, vật nào cũng là tinh phẩm, con tem hoàng kim vừa rồi cũng do ta bán ra.”

Chủ quán thấy Triệu Khách chỉ xem không mua, chủ động mở miệng mời chào bán hàng.

Triệu Khách nghe hắn ta nói suýt thì cười ra tiếng, nếu thật sự bán ra từ quầy hàng của hắn ta, e rằng hiện tại hắn ta cũng muốn đâm đầu vào tường, sao còn bình tĩnh bán đồ bỏ đi ở chỗ này.

Triệu Khách cũng cười theo một tiếng, lại muốn rời đi.

Nhưng thấy Triệu Khách muốn rời đi, chủ quán lại hơi nóng nảy, đã rất lâu rồi hắn ta không khai trương, sắp phải vào không gian khủng bố tiếp theo rồi, điểm bưu điện trên tay ít đến đáng thương.

Lúc này hắn ta vội gọi Triệu Khách: “Tiểu huynh đệ, chậm đã!”

Lúc nói lời này chỉ thấy chủ quán tiến lên, lấy ra một cái bát và một cây đao.

Giọng nói đầy thần bí nói với Triệu Khách: “Tiểu huynh đệ, ngươi xem cái bát này của ta đi, nó vừa lớn vừa tròn, ngươi nhìn cây đao này đi, nó có giống Đoạn thủy đao trong truyền thuyết không!”

Đối mặt với khả năng freestyle lúng túng như vậy, Triệu Khách mờ mịt nhìn đối phương, hoàn toàn không biết đối phương muốn biểu đạt điều gì?

Huống hồ, bất kể là bát sành sứ thô hay là cây đao tràn đầy vết rỉ, Triệu Khách đều không có chút hứng thú nào, tránh sang bên cạnh muốn cách xa đối phương.

Thấy Triệu Khách muốn đi, đối phương thật sự hơi nóng nảy, cắn răng lấy ra một món đồ sau cùng từ trong sách tem.

Đây là đại ấn lớn khoảng bàn tay, thoạt nhìn như hoàng đồng nhưng lại không giống lắm, một bên là nguyên văn, một bên khác là hán văn.

Trong đó mặt hán văn khắc Đô tào vận sử tư.

Triệu Khách lập tức dừng bước, quay đầu cẩn thận quan sát chiếc đống ấn này.

“Cái ấn này là lúc giết chết một tên quân quan Nguyên triều ở trong thần bí chi địa mới lấy được, chắc chắn là đồ vật thần bí, tuyệt đối không giả được, nhưng ta cũng không đủ điểm bưu điện đến tế đàn rút ra năng lực, để rẻ cho ngươi 200 điểm bưu điện.”

Đối phương nói xong, Triệu Khách lập tức xoay người muốn đi, cười lạnh nói: “Ngươi vẫn nên cho người khác xem đi.”

200 điểm bưu điện, lại dám mở miệng sư tử, đúng là đồ vật thần bí rất khan hiếm nhưng đồ vật thần bí không phải bảo vật vô giá.

Ít nhất năng lực lấy ra từ phần lớn đồ vật thần bí đều chỉ là năng lực thông thường mà thôi, nếu là đồ vật thần bí thật sự cường đại, bản thân nó đã có lực lượng cực mạnh.

Cũng như cái đầu người còn sống trong sân nhà Vương gia, Triệu Khách tin tưởng lấy được cái đầu người này vào tay, chắc chắn có thể rút ra năng lực cường đại từ bên trong.

Nhưng vấn đề là sau khi cái đầu người này đoạt xác, thật sự đã phát huy năng lực hệ ảnh tử đến một tầng thứ khác.

Lấy trạng thái lúc ấy của Triệu Khách và Vương Ma Tử, tất nhiên không có khả năng bắt lại lúc còn sống, nếu không phải cuối cùng Vương Thốt biến thành huyết thi chạy đến, e rằng hắn và Vương Ma Tử không sống được.

“Chờ chút, nếu ngươi không hài lòng, ngươi nói giá cả đi.”

Đối phương chưa từ bỏ ý định, thật ra hắn ta cũng biết giá cả mình nói hơi cao nhưng hắn ta thật sự rất thiếu điểm bưu điện, khó lắm mới có người đến cửa hỏi thăm, tất nhiên hắn ta không cam tâm cứ bỏ lỡ như vậy.

Thời gian của hắn ta thật sự không còn nhiều lắm.

Triệu Khách không khách sáo cầm lấy đồng ấn, sau khi cẩn thận ước lượng một lát lại giao dịch cho đối phương 50 điểm bưu điện.

Đây là cái giá cao nhất mà Triệu Khách có thể đưa ra, nếu đối phương không chấp nhận thì Triệu Khách không có hứng lằng nhằng tiếp nữa.

Sở dĩ hắn muốn chiếc đồng ấy này, vì cái ấn này chắc là một cái Nguyên ấn.

Chữ viết được khắc ở bên cạnh là ba chữ Ba Tư, còn Đô tào vận sử tư là cơ quan phát hành con dấu này.

Về phần rốt cuộc con dấu này là quan chức gì, Triệu Khách cũng không biết rõ, vì thời gian quá lâu nên đã mài mòn chữ viết trên chiếc ấn này.

Nguyên nhân duy nhất khiến Triệu Khách giữ lại cái ấn này, chỉ vì cái ấn này có liên quan với Nguyên triều, về phần có thể giúp được hắn hay không vẫn là một ẩn số.

Cho nên 50 điểm bưu điện đã là cái giá cao nhất mà Triệu Khách đưa ra.

“Quá ít, có thể cho thêm chút không.”

Đối phương nhìn Triệu Khách giao dịch 50 điểm bưu điện, nhỏ giọng bàn bạc với Triệu Khách nhưng thái độ của Triệu Khách rất kiên quyết, cuối cùng đối phương cũng không lằng nhằng tiếp nữa.

Đi dạo một lát, Triệu Khách nhân lúc tế đàn không có người, cất bước đi vào trong kết giới của tế đàn.

Bốn mặt kết giới màu đen khiến tiếng động và ánh sáng bên ngoài trở nên mơ hồ, nhưng không gian bên trong lại không tối tăm chút nào.

Bình Luận (0)
Comment