Trong mắt Triệu Khách lóe ra tia sáng, trong lòng đã có đầy đủ lực lượng.
Sự cường đại này vượt xa dự đoán, cùng phần nào đó xác nhận suy đoán của hắn.
Trên mặt tiềm lực, “Tự nhiên chi nộ” của hắn vượt xa truyền thừa của Lạc Nữ.
Chắc chắn loại năng lực này nằm trên tay hắn sẽ trở thành vương bài mạnh nhất chỉ kém hơn Đại Hạ đỉnh, thậm chí uy lực còn vượt xa “Phách vương hổ bí”.
Ít nhất dựa vào loại năng lực này, Triệu Khách có sự tự tin tuyệt đối có thể an toàn thoát thân khỏi trò chơi người dự bị này.
Theo hai lá cây bị Triệu Khách hấp thu thôn phệ, bảo thụ trước mắt mất đi sự trấn thủ của hai cái lá cây này, cũng không còn cách nào giữ được trạng thái bảo thụ nữa.
Cảm ứng được khí tức tự nhiên phong phú trong người Triệu Khách, đột nhiên hóa thành năng lượng tinh thuần tranh nhau chen lấn chui vào trong thân thể Triệu Khách.
Trong lúc nhất thời, Triệu Khách chỉ cảm thấy lực lượng tự nhiên trong cơ thể đang điên cuồng tăng trưởng, những năng lượng này bị Triệu Khách không chút khách sáo rót hết vào trong tem bản mệnh.
Thoáng chốc, trên người Triệu Khách tuôn ra khí tức sinh mệnh to lớn, hư ảnh tem bản mệnh xuất hiện ở sau lưng Triệu Khách.
Dưới năng lượng phong phú khổng lồ, con tem bản mệnh này đang nhanh chóng tăng lên.
Triệu Khách ngồi xếp bằng bên cạnh giếng cạn, bắt đầu công trình dài dằng dặc này.
…
Bên ngoài tế đàn, mọi người thấy huyết quang trên tế đàn đã bị đánh tan, vẫn không thấy có ai rời khỏi tế đàn.
“Đã gần một giờ, có phải chết ở bên trong rồi không?”
Có người không nhịn được suy đoán, nhưng suy đoán này nhanh chóng bị người khác xác nhận không chính xác vì người bên trong còn sống, lý do là bọn họ không thể tiến vào tế đàn.
“Chờ chút đi, trong tế đàn cũng có thời gian, quá hai giờ còn không đi ra sẽ bị tế đàn truyền tống ngẫu nhiên ra ngoài.”
Có người nhẫn nại chờ đợi, nhưng theo thời gian trôi qua từng giây từng phút, sau tròn ba giờ bên ngoài tế đàn đã là tiếng kêu gào sôi trào.
“Móa nó, lão tử báo cáo, chắc chắn tiểu tử này đã gian lận, lâu vậy rồi sao còn chưa ra??”
“Đúng vậy, trước sau cộng lại cũng gần năm giờ, dù hắn ngủ quên ở bên trong cũng bị tế đàn ném ra từ lâu rồi mới đúng, vì sao hắn còn ở bên trong?”
Bóng dáng bên trong không chỉ chưa từng đi ra, tế đàn cũng không cưỡng chế truyền tống hắn ra ngoài.
Tình cảnh này thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người, cũng không khỏi khiến người ta suy đoán rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Có người kêu gào muốn đi khiếu nại, thậm chí đã chạy đến Hồng Yên quán.
Kết quả sau khi Mặc Cúc nghe nói chuyện này, không lập tức trở về báo cho Hồng bà bà, ngược lại trực tiếp đánh người khiếu nại ra khỏi Hồng Yên quán.
Lần này trong lòng một vài người sáng suốt đã có một loại suy đoán nào đó.
Chỉ có một người duy nhất có thể sửa đổi quy tắc Quỷ thị, ngoại trừ nàng không ai có thể sửa đổi hoặc lợi dụng sơ hở của quy tắc Quỷ thị.
Ngay lúc bên ngoài nhao nhao suy đoán tình hình bên trong tế đàn, cuối cùng Triệu Khách ngồi xếp bằng bên cạnh giếng cạn đã giật mình tỉnh lại, ánh mắt vừa mở ra đã thấy một bóng dáng quen thuộc ngồi ở trước mặt hắn.
Trên tay cầm tẩu thuốc, một tay cầm một quyển thực đơn ngồi trên ghế, dường như đã chờ đợi hắn rất lâu.
Nhìn nữ nhân xa lạ lại quen thuộc trước mặt, Triệu Khách đột nhiên phát hiện hắn đã không biết nên xưng hô với nàng như thế nào.
Từ khoảnh khắc nàng đặt lão đầu tử ở trên tổ phần Quỷ thị, trên cơ bản hai người đã xé rách một tầng mặt nạ sau cùng.
“Rất tốt!”
Ánh mắt Hồng bà bà nhìn chằm chằm vào Triệu Khách, dường như muốn nhìn Triệu Khách từ đầu đến chân.
Trên hai gò má tang thương xuất hiện đầy nếp nhăn, đã sớm không còn dáng vẻ trông như mới trung niên trước đó.
Cho dù ngồi ở chỗ đó, Triệu Khách cũng rất nghi ngờ một giây sau nàng có đột nhiên duỗi thẳng hai chân ợ ra một hơi hay không.
Dường như có thể hiểu được tâm trạng của Triệu Khách, Hồng bà bà lại khinh thường cười nói: “Ngươi còn tốt hơn suy nghĩ của ta, ta đã chuẩn bị cho ngươi một bộ tem ở Hồng Yên quán, bây giờ xem ra không cần dùng đến nữa.”
“Lấy ra, ai nói ta không dùng được, đã nói định cho ta thì đừng giấu đi.”
Triệu Khách bĩu môi, vẻ mặt như chuyện đương nhiên.
Đối với vị sư nương nhặt được này, hắn tuyệt đối không có chút khách sáo nào, nếu không hắn sẽ thấy có lỗi với lão đầu tử đang chịu tội.
“Hừ!”
Hình như Hồng bà bà cũng không định nói tiếp về đề tài này với Triệu Khách.
Nàng nhìn Triệu Khách từ trên xuống dưới, gật đầu nói: “Hệ tự nhiên, ngươi nên đi học tập Lạc Nữ.”
Khuôn mặt Triệu Khách đen sì không nói gì, lúc đứng lên từ dưới đất trên người còn truyền đến tiếng vang “cạch cạch cạch” như rang đậu.
Trên làn da của hắn sinh ra vẻ lộng lẫy oánh nhuận, cả người như là bảo ngọc.
Đôi mắt như điện, đi lên trước một bước khí tức sinh mệnh dày đặc trên người như sóng lớn dao động trào ra ngoài.
Dường như lúc này Triệu Khách đã hóa thân thành một gốc đại thụ tận trời, khiến người ta không thể rung chuyển.
Không thể không nói, năng lượng trên da Lạc Nữ thật sự quá tinh túy, quá phong phú.
Đổi lại là người khác, sau khi hấp thu có thể tăng đến tam giai đã là cực hạn.