Lúc Triệu Khách nói ra ám ngữ đã ước hẹn cẩn thận với Dương Vạn Tài, quản gia lập tức buông công việc trên tay xuống, dẫn Triệu Khách đi vào tòa nhà bên cạnh.
Đẩy cửa nhìn vào trong, Triệu Khách không khỏi ngạc nhiên, nhưng sau khi ngây người một lúc ngắn ngủi Triệu Khách đã nở nụ cười hào phóng nói: “Thật trùng hợp, ngươi cũng ở đây à.”
“Đúng vậy, thật trùng hợp!”
Lộ Hạo cười rất ngọt, khuôn mặt nữ nhân kia càng rực rỡ hơn lúc trước, một loại cảm giác con gái rượu như ô mai bọc một lớp bơ mê người.
Ồ! Điều kiện tiên quyết là phải bỏ qua sự thật viên ô mai này có độc, lúc trước Triệu Khách nhìn Lộ Hạo tuyệt đối không đáp lại bằng nụ cười cởi mở như thế.
Nhưng hôm nay lại khác, việc Chân Thần ấn đủ để xóa bỏ rất nhiều nhân tình mà hắn nợ Lộ Hạo.
Hiện tại Triệu Khách đã trả gần hết món nợ nhân tình, tất nhiên không sợ nhìn thấy vị chủ nợ này.
Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác đó là hắn thiếu tiền.
Triệu Khách đi vào phòng, ngồi trên ghế: “Ma Tử thế nào.”
“Ngô Cửu? Cũng gần đủ rồi, trong khoảng thời gian này ngày nào cũng ngâm mình trong nước, không nói lời nào cũng không ăn cơm, nhưng ngày nào tên này cũng có sự biến hóa.”
Dương Vạn Tài vẫn quen gọi Vương Ma Tử là Ngô Cửu, đây mới là tên của Vương Ma Tử.
Cũng từng là người gây ra chấn động một phương.
“Biến hóa?” Ánh mắt Triệu Khách nhìn về phía Vương Ma Tử, không biết biến hóa mà hắn ta nói đến là chỉ điều gì?
Dương Vạn Tài xua tay: “Không nói ra được là biến hóa gì, nói một cách mơ hồ là khí tràng của bản thân hắn, ta không cùng đường với hắn chỉ có thể cảm giác mơ hồ, không diễn tả được cụ thể.”
Triệu Khách gật đầu, mặc dù biết Vương Ma Tử là người đưa thư cận chiến nhưng cách thức đường đi của hắn ta khác với những người khác.
Tem năng lực chỉ là thủ đoạn phụ trợ cho bản thân hắn ta, càng giống như vũ khí và khôi giáp.
Có những con tem này, lực lượng của hắn ta sẽ mạnh hơn, tốc độ sẽ nhanh hơn, thân thể càng kiên cố hơn.
Nhưng ngoại trừ cái đó ra, hắn ta càng dựa vào võ đạo của bản thân hơn, võ đạo mới là căn bản dựa vào mà sống của Vương Ma Tử.
Điều này cũng là lý do khiến Vương Ma Tử được gọi là hắc mã trong đám người đưa thư cận chiến.
Hiển nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều có thể đi con đường này, không có ngộ tính người tài ra vẻ đần độn, không có thiên tư thông tuệ linh lung, muốn đi trên con đường này ra được thành tích, không khác gì mơ mộng hão huyền.
Về điểm này Triệu Khách vẫn tự hiểu lấy mình, mặc dù có truyền thừa Phật môn nhưng xưa nay Triệu Khách không ỷ lại những thủ đoạn này.
Hắn không muốn làm hòa thượng, cũng không thể chém đứt ba nghìn phiền não, lục căn thanh tịnh chỉ giới hạn ở lúc hắn ngẩn người.
Cho nên xưa nay Triệu Khách không có suy nghĩ gì ở phương diện này, Dương Vạn Tài cũng là một người có suy nghĩ như vậy.
Cho nên không nhìn thấu rốt cuộc Vương Ma Tử đã đi đến một bước nào cũng là chuyện rất bình thường.
“Vừa rồi chúng ta đã thấy tin tức lần tranh bá này, ngươi đến chỗ của ta là định xây dựng đoàn đội sao, nhưng đầu tiên phải nói trước ta không có cách nào gia nhập vào đoàn đội của ngươi.”
Dương Vạn Tài thể hiện dáng vẻ ăn nói thô tục, hiển nhiên không định bước chân vào vũng nước đục này.
Lộ Hạo ngồi bên cạnh gật đầu nói: “Ta cũng giống vậy, nhưng chúng ta có thể hợp tác.”
Lần tranh bá này có sự dụ dỗ rất lớn, đẳng cấp tài nguyên to lớn, bên trong sẽ có rất nhiều đồ vật chưa từng xuất hiện trong không gian khủng bố bình thường.
Cho dù hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh, độ khó khăn giống nhau nhưng thu hoạch cũng rất phong phú.
Nếu có thể tìm ra con tem phù hợp với bản thân, vậy dĩ nhiên không thể tốt hơn.
Phải biết rằng con tem của người đưa thư hệ linh hồn so sánh với loại con tem thần thánh, thời gian, không gian còn khan hiếm hơn nhiều, thậm chí còn càng ít hơn.
Mạo hiểm ở nơi nào không phải là mạo hiểm, vì sao không lựa chọn lợi ích càng mạnh hơn chứ.
Chỉ có điều đi cùng Triệu Khách mục tiêu quá lớn, Lộ Hạo không thích cảm giác bản thân lộ ra dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của vạn người.
Đối mặt với thái độ của hai người này, Triệu Khách không hề cảm thấy bất ngờ.
Huống hồ, Triệu Khách cũng không có ý muốn kéo hai người vào đoàn đội của hắn.
Thực lực của Dương Vạn Tài không tệ, nhưng hiện tại hắn ta là hội trưởng thương hội Quỷ thị, hiển nhiên sẽ không tham gia vào việc mạo hiểm này, hắn ta cứ yên tâm làm phú ông mới là vương đạo.
Còn Lộ Hạo… Tuy sau khi trải qua việc Chân Thần ấn, hắn đã trả hơn phân nửa món nợ nhân tình cho Lộ Hạo.
Nhưng vừa nghĩ đến Lộ Hạo tiến vào đội ngũ của hắn, luôn cảm thấy khó chịu không diễn tả được, hơn nữa cũng không tiện.
Dù sao Lộ Hạo không phải nam không phải nữ, nói hắn ta là nam nhân hết lần này tới lần khác lại là dáng vẻ nữ nhân, thậm chí còn nữ nhân hơn cả nữ nhân.
Nói hắn ta là nữ nhân, hết lần này đến lần khác lại móc ra thứ lớn hơn ngươi.
Cho nên, Lộ Hạo không từ chối Triệu Khách, Triệu Khách cũng không muốn gọi Lộ Hạo vào đoàn đội của hắn.
Nhưng lúc này Triệu Khách lại híp mắt nhìn Lộ Hạo, đánh giá Lộ Hạo từ trên xuống dưới, Triệu Khách thần bí nói: “Ngươi đủ điểm bưu điện chứ?”