“Không nhiều, chỉ có khoảng 200.”
Lộ Hạo không có ý giấu giếm, trên thực tế hắn ta đến đây cũng là muốn đạt được một số con đường kiếm điểm bưu điện từ chỗ Dương Vạn Tài.
Dù sao hiện tại Dương Vạn Tài lại là hội trưởng thương hội Quỷ thị, trong Quỷ thị không cho phép trực tiếp nhận lấy tài nguyên ủng hộ từ bất kỳ thế lực nào, nhưng có thể để Dương Vạn Tài giúp đỡ tìm kiếm một số con đường kiếm tiền cho nàng.
Nghe đến đó, nụ cười trên mặt Triệu Khách càng rực rỡ hơn, đưa tay về phía Lộ Hạo: “Cho ta 100 điểm bưu điện, ta chỉ cho ngươi một con đường kiếm điểm bưu điện thì thế nào.”
“100 điểm bưu điện, sao ngươi không đi cướp đi?”
Lộ Hạo trợn to mắt, vẻ mặt tức giận như sư tử cái.
“Thật, đảm bảo ngươi kiếm được tiền.”
Triệu Khách vô cùng thành khẩn vỗ ngực bảo đảm với Lộ Hạo.
“Quá đắt, 50 điểm!”
“99 điểm, không thể ít hơn.”
“80! Chẳng lẽ ngươi còn thiếu chút điểm bưu điện đó?”
“Thành giao!”
Triệu Khách sảng khoái gật đầu đồng ý khiến khóe miệng Lộ Hạo giật giật, nhìn ánh mắt xảo trá của Triệu Khách, tức giận đến nghiến răng giậm chân.
Sau khi giao dịch cho Triệu Khách 80 điểm bưu điện, Triệu Khách đã nói ra ý tưởng của hắn.
Thật ra cách này rất đơn giản, nói thẳng ra là làm người dẫn đường.
“Ý của ngươi là ta xây dựng đoàn đội, thu 100 điểm bưu điện của mỗi đội viên, sau khi tiến vào lại giải tán đoàn đội?”
Lộ Hạo suy nghĩ cách của Triệu Khách, vẻ mặt đầy lo lắng nói: “Ngươi xác định cách này có thể thực hiện?”
Dù sao lần tranh bá này liên quan đến chủ nhân tương lai của Quỷ thị, tất nhiên sẽ rất nguy hiểm.
Mọi người trốn còn không kịp, sao nỡ bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy làm tiền vé xe.
“Không không không, ngươi hiểu nhầm ý của ta.”
Triệu Khách giơ ngón trỏ lắc lắc trước mặt Lộ Hạo: “Ý của ta là giá khởi điểm một tấm vé xe ít nhất 150 điểm bưu điện.”
Quân số của một đoàn đội thường là bảy người, cũng như Liệp Cẩu đoàn trước đó, thiếu một thành viên lại bổ sung thêm một người, vẫn luôn duy trì trạng thái đủ quân số.
Bỏ qua đội trưởng phụ trách lái xe, sáu người còn lại mỗi người 150 điểm bưu điện tiền vé xe.
Nói cách khác, trong chuyến xe này đội trưởng có thể kiếm được ít nhất 900 điểm bưu điện.
Khấu trừ 50 điểm bưu điện xây dựng đoàn đội và 30 điểm bưu điện giải trừ đoàn đội, nói cách khác số điểm bưu điện kiếm lời được đã đạt đến con số 820 điểm bưu điện kinh khủng.
Không có vụ mua bán nào càng kiếm lời hơn.
Nhưng sau khi Lộ Hạo nghe ý tưởng của Triệu Khách, không nhịn được hét to: “Ngươi muốn tiền đến phát điên rồi à? Đánh giá kém, trả lại tiền!”
Đối mắt với Lộ Hạo tức hổn hển, Triệu Khách cười lạnh: “Vừa nhìn đã biết ngươi chưa từng làm ăn.”
Triệu Khách bình tĩnh phân tích cho Lộ Hạo: “Ngươi phải nghiên cứu thị trường.”
“Phải biết rằng, thật ra rất nhiều người đưa thư trung cấp đều rất giàu, bọn họ không thiếu tài nguyên, nhưng bọn họ thiếu cơ hội lấy con tem hoàng kim, tài nguyên trong không gian tranh bá lần này lại phong phú đến trình độ làm người ta giận sôi, bọn họ không có lý do không tới. Nhưng mấy người dự bị bọn họ chắc chắn có đoàn đội của mình, không có vị trí trống dư thừa đưa cho người khác. Người có được con tem hoàng kim, ngoại trừ người dự bị, thật sự thưa thớt như phượng mao lân giác. Cho nên trên tay ngươi có tấm vé vào cửa là con tem hoàng kim này, không sợ không có người lên xe của ngươi.”
Lộ Hạo nghe Triệu Khách nói đến đó, vẻ mặt dần trở nên nghiêm túc, đưa mắt nhìn về phía Dương Vạn Tài bên cạnh.
Dương Vạn Tài suy nghĩ, gật đầu: “Có thể làm được.”
“Nhưng 150 điểm bưu điện cũng quá đắt?” Lộ Hạo còn đang bối rối.
150 điểm bưu điện là khái niệm gì?
Đây là một lần phát tài, không phải ai cũng nỡ lấy ra.
Triệu Khách không quan trọng nhún vai: “Tùy ngươi định giá nhưng đừng ngại đắt, ngươi nhất định phải nghiên cứu tâm lý khách hàng, người có thể bỏ ra 100 điểm bưu điện làm vé xe, sẽ không để ý đến việc bỏ thêm 50 điểm bưu điện.”
“Ngươi không làm gian thương thật uổng phí tài năng.” Khóe miệng Dương Vạn Tài giật giật mấy lần, e rằng cũng chỉ có Triệu Khách sẽ nghĩ đến ý tưởng ác độc như thế.
“Cũng vậy, bàn về gian thương cũng không có ai kiếm tiền nhiều bằng người.” Triệu Khách nhếch khóe môi nở nụ cười chân thành tha thiết.
Nhưng Lộ Hạo còn đang buồn bực.
“Nhưng ta làm thế nào đi tìm khách hàng chứ? Không thể để ta cầm cái loa đi gọi quanh trong Quỷ thị chứ?”
Trong đầu Lộ Hạo không khỏi nghĩ đến trong một huyện thành cũ nát có một chiếc xe buýt chạy chậm ven đường, một vị nữ nhân cầm cái loa to trên cửa xe, hô to với người đi đường ở trong nhà ga: “Lên xe không, vé xe rất rẻ, muốn thì nhanh lên xe.”
Nghĩ đến hình ảnh này, Lộ Hạo không nhịn được nhíu chặt hàng lông mày nhỏ dài.
Lúc này, Triệu Khách lại đưa tay về phía Lộ Hạo: “20 điểm bưu điện, đảm bảo khách hàng của ngươi ngồi đầy.”
Lộ Hạo trợn trắng mắt, lần này lại không mặc cả với Triệu Khách, sảng khoái giao dịch 20 điểm bưu điện qua đó.
Triệu Khách vui sướng hài lòng nhận lấy điểm bưu điện, trong lòng đột nhiên cảm thấy động mồm mép kiếm tiền vẫn là công việc thoải mái nhất.
Sau khi nhận tiền của Lộ Hạo, Triệu Khách đưa tay chỉ về phía Dương Vạn Tài.