Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2118 - Chương 2118 - Chuẩn Bị Xây Dựng Đoàn Đội

Chương 2118 - Chuẩn bị xây dựng đoàn đội
Chương 2118 - Chuẩn bị xây dựng đoàn đội

Ngay lúc Dương Vạn Tài còn đang ngạc nhiên, lại nghe Triệu Khách nói: “Không phải ở đây có sẵn da đầu… Phi… Phi kiên khách à, tìm hắn, để hắn kiếm khách cho ngươi.”

“Gian thương, hai tên lột da, phi, sớm muộn cũng có một ngày ta sẽ làm nổ cúc hoa của các ngươi!”

Lộ Hạo vừa mắng vừa rời đi, để lại hai người Triệu Khách và Dương Vạn Tài ngồi trong phòng nhìn nhau.

Triệu Khách cười khổ, cũng chẳng trách Lộ Hạo lại tức giận đến giậm chân như thế.

Dương Vạn Tài đồng ý đi mời chào khách cho hắn ta, với danh tiếng Tài thần này, tuy vì việc Bánh bao hoàng kim dược đã khiến thanh danh của hắn ta hao tổn nhiều, nhưng Tài thần không chỉ là một biệt danh, cũng là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo.

Cộng thêm hiện tại Dương Vạn Tài đã là hội trưởng thương hội Quỷ thị, để hắn ta đi kéo khách, dù là từ phương diện nào cũng là đối tượng tốt nhất.

Dù sao, Tài thần, Tài thần, chính là không bao giờ thiếu tiền.

Chỉ là 200 điểm bưu điện, đối với Dương Vạn Tài còn chưa đáng để đi lừa người.

Đúng! Không nhìn nhầm, 20 điểm bưu điện.

Đây là giá cả do Dương Vạn Tài quyết định, đồng thời đảm bảo kéo đủ khách cho Lộ Hạo.

Về điểm này, Triệu Khách và Lộ Hạo tin tưởng không chút nghi ngờ, tên tuổi Tài thần đã đủ nói rõ tất cả.

Nhưng Dương Vạn Tài đưa ra một điều kiện cho Lộ Hạo, một con tem hoàng kim.

Mặc kệ con tem này có lai lịch gì, là Lộ Hạo trộm cũng tốt, đoạt cũng được, nếu hắn ta có thể thu hoạch một con tem hoàng kim, vậy con tem này là tất cả của Dương Vạn Tài.

Đương nhiên, điều kiện này cũng không phải cưỡng chế, nếu Lộ Hạo không thể lấy được con tem hoàng kim, vậy cũng không cần đền bù tổn thất gì cho Dương Vạn Tài.

Có thể hiểu thành đây là một khoản đầu tư của Dương Vạn Tài.

“Ngươi không định ra khế ước với hắn!”

Triệu Khách nhìn Lộ Hạo đã đi xa, trong lòng hung hăng khinh bỉ tên Lộ Hạo này, rõ ràng đã phát hiện Dương Vạn Tài chỉ ước định miệng với hắn ta, chạy còn nhanh hơn thỏ.

“Không cần, ta vốn không hy vọng xa vời, chỉ là một thái độ mà thôi.”

Dương Vạn Tài mỉm cười, hắn ta có thể giúp Lộ Hạo, thậm chí giúp đỡ Lộ Hạo không chút ràng buộc, dù sao tất cả mọi người từng là châu chấu trên một sợi dây thừng, cũng coi là giao tình giao mạng.

Nhưng Dương Vạn Tài có một thói quen, dù là ai, ngoại trừ phụ mẫu ruột thịt, bất kỳ người nào tìm hắn ta giúp đỡ, hắn ta sẽ không giúp đỡ một người không chút ràng buộc.

Dù có đôi khi Dương Vạn Tài nói điều kiện rất nhỏ bé, thậm chí không quan trọng gì nhưng thói quen này vẫn được duy trì từ đầu tới cuối.

Ít nhất điều này có thể khiến người biết, sự trợ giúp của mình cũng không phải vô điều kiện.

Một đấu gạo một đấu thù, Dương Vạn Tài vẫn hiểu rất rõ đạo lý này.

“Hắc hắc, thói quen tốt, vậy ta cần ngươi kiếm khách, ngươi sẽ nói điều kiện gì?”

Triệu Khách như cười mà không phải cười hỏi, nói xong lại bổ sung một câu: “Đúng rồi, đừng nghĩ đến con tem hoàng kim nữa, nếu ta có, ta sẽ ưu tiên cho đồng bạn của ta đầu tiên.”

“Ha ha ha, ngươi không giống.” Dương Vạn Tài cười ha hả.

“Chờ ngươi kế thừa Quỷ thị, ta là cấp dưới trực tiếp của ngươi, hiện tai ta ôm bắp đùi còn không kịp, sao lại đưa ra điều kiện với ngươi.”

Triệu Khách bình tĩnh uống nước trà trong tay, ánh mắt nhìn về phía Dương Vạn Tài: “Ngươi chắc chắn chủ nhân Quỷ thị là ta sao?”

“Vậy ngươi có lựa chọn sao?”

Dương Vạn Tài dần thu lại nụ cười.

Hắn ta không biết rốt cuộc Hồng bà bà đã uy hiếp Triệu Khách như thế nào, nhưng chắc chắn hiện tại Triệu Khách có bằng lòng hay không, đều phải biến thành một quân cờ trên tay Hồng bà bà.

“Ha ha, nếu có thể lựa chọn, ngươi cảm thấy ta sẽ ngồi đây uống trà với ngươi sao?”

Triệu Khách ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Trên thực tế, Triệu Khách không hề quan tâm bốn chữ chủ nhân Quỷ thị này.

Nhưng không quan tâm thì không quan tâm, hắn nhất định phải làm rõ ràng trên một vài vấn đề.

Ví dụ như… Hắn thật sự là đối tượng được Hồng bà bà lựa chọn, hay là một cái bia ngắm lừa gạt tất cả mọi người.

Nghĩ tới đây, trên mặt Triệu Khách phủ kín mây mù.

Dương Vạn Tài có thể đi đến ngày hôm nay, dĩ nhiên cũng không phải đứa ngốc, nghe giọng điệu này của Triệu Khách, hắn ta cũng không hỏi tiếp nữa.

Bởi vì hắn ta biết rõ, dù sau đó Triệu Khách nói ra điều gì cũng không phải điều mà hắn ta nên đi hỏi thăm, không, phải nói có một số việc biết chân tướng đã là một loại tội.

“Nói chút đi, ngươi cần bao nhiêu người.”

Dương Vạn Tài bỏ qua đề tài này, dò hỏi Triệu Khách: “Hai người hay ba người?”

Triệu Khách nghe vậy, khóe miệng nở nụ cười thần bí khẽ nói: “Ít nhất mười người!”

“Mười người??”

Đôi mắt Dương Vạn Tài trợn to như chuông đồng, hét to: “Ngươi lấy đâu ra mười vị trí?”

Nhưng lúc nói xong câu này, Dương Vạn Tài thấy Triệu Khách chỉ im lặng mỉm cười lại trở nên vui mừng, giọng nói cất cao đến cực điểm: “Ngươi có hai con tem hoàng kim!”

“Thông minh!”

Triệu Khách mỉm cười, không sai, hắn có hai con tem hoàng kim.

Điều này cũng không khó đoán, một con tem hoàng kim sáu người.

Triệu Khách muốn thành lập đoàn đội, hắn, Heo mập, Camilleri, Vương Ma Tử, Ải Cước Hổ, tổng cộng là năm người, chỉ còn lại hai vị trí.

Bình Luận (0)
Comment