Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2123 - Chương 2123 - Muốn Làm Gì Thì Làm (2)

Chương 2123 - Muốn làm gì thì làm (2)
Chương 2123 - Muốn làm gì thì làm (2)

Về phần Ải Cước Hổ, hắn ta tạm thời thuộc về trạng thái linh hồn, tất nhiên không cách nào chính thức gia nhập đoàn đội, nhưng từ lúc bắt đầu Triệu Khách vẫn giữ lại vị trí cho hắn ta.

Dù hiện tại Ải Cước Hổ không ngồi được vị trí này, Triệu Khách cũng không coi vị trí này như chỗ đậu xe để bán đi.

Đây chính là thái độ mà Triệu Khách thể hiện cho Ải Cước Hổ thấy, điều này khiến Ải Cước Hổ ở trong cái bình trên bàn cực kỳ cảm động.

“Nói một lúc lâu, tên đoàn đội của chúng ta gọi là gì?” Lúc này Camilleri đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Triệu Khách kéo bọn họ muốn thành lập đoàn đội nhưng không nói tên đoàn đội gọi là gì?

Triệu Khách ngạc nhiên, hắn thật sự không nghĩ nhiều về chuyện này.

Trong chốc lát ánh mắt hoang mang nhìn về phía Camilleri và Heo mập, bao gồm cả Ải Cước Hổ ở trong bình.

Hình như có ý là, nếu không các ngươi đặt tên?

Loại chuyện đặt tên này khiến người ta rất đau đầu, trong lòng Triệu Khách nghĩ mấy cái tên liền từ bỏ nhiệm vụ đau đầu này.

Với chút bằng cấp này của hắn, cái tên có thể nghĩ ra hoặc là Hương thôn phi chủ lưu, hoặc là Trung nhị lôi nhật thiên, cho nên vẫn không nhận việc này nữa.

“Nhân sâm đoàn?”

Heo mập gãi đầu, thử dò hỏi Triệu Khách.

Triệu Khách: “Ha ha…”

“Thánh giáo quân!” Điều mà Camilleri nghĩ ra tất nhiên là tên phương tây.

Nhưng cái tên này lại nhận được nụ cười của Triệu Khách, bị bác bỏ trong ánh mắt khinh bỉ của Triệu Khách.

“Người bảo vệ?”

Triệu Khách: “…”

“Bàn tay của Satan?”

Triệu Khách: “…”

“Thanh niên chủ nghĩa yêu nước?”

“Đội tiên phong!”

Hai người Heo mập và Camilleri không ngừng nói ra đủ cái tên.

Lúc đầu còn khá bình thường, nhưng sau khi bị bác bỏ trong ánh mắt miệt thị của Triệu Khách, hai tên này bắt đầu giở trò.

Thứ đồ chơi kỳ lạ cổ quái gì cũng dám nói ra, dù sao cũng biết Triệu Khách sẽ không đồng ý.

Về phần Ải Cước Hổ, hắn ta ở trong bình vẽ ra đủ loại tên, đương nhiên tất cả đều bị Triệu Khách không thèm đếm xỉa đến.

Dường như Heo mập đã chịu đủ ánh mắt và vẻ mặt khinh bỉ của Triệu Khách, luôn cảm thấy tên Triệu Khách này đẩy bọn họ lên, là vì hưởng thụ quá trình châm chọc khinh bỉ người khác.

Thế là hắn ta hét to lên: “Móa nó, cái này không được cái kia không được, gọi là Cơm chùa quân đi!”

Heo mập nói xong, Triệu Khách suýt bị một ngụm nước bọt làm sặc chết.

Camilleri ngồi bên cạnh nhíu mày, ánh mắt như tia chớp đảo qua một sợi lụa đỏ thoáng qua bên ngoài cửa sổ.

Trong chốc lát, nàng cong môi nở một nụ cười gian trá xấu xa nói: “Đúng vậy, ta cũng cảm thấy cái tên này không tệ.”

Triệu Khách vừa trợn mắt đá một cái vào mông Heo mập, lại nhìn chằm chằm Camilleri ở bên cạnh.

“Nói vớ vẩn cái gì đấy!”

Nói xong, Triệu Khách quay người nhìn một chút, thấy Cơ Vô Tuế vẫn đang lẳng lặng xem tạp chí trên chiếc quan tài đỏ thẫm ở đằng xa.

Hắn tức giận quay đầu, đôi mắt nhìn hai người một quỷ xung quanh.

“Không phải ta khoác lác với các ngươi, dựa vào thân thể này của ta, mỗi lần đều khiến nàng gọi ba ba, ngươi tin không.”

Triệu Khách nói xong, Camilleri che miệng không nói lời nào.

Triệu Khách lại nhìn Heo mập, trong lòng hơi căng thẳng, không biết thằng ngu Heo mập này đã ngã nhào trên mặt đất không nhúc nhích từ lúc nào.

Thấy thế, đồng tử Triệu Khách co rụt lại, từng sợi lông tơ trên tay dựng đứng lên.

Hắn vội vàng nói tiếp: “Đương nhiên, lão bà của ta dịu dàng quan tâm, khéo hiểu lòng người, ta tin tưởng nữ nhân xinh đẹp nhất trên thế giới này là lão bà của ta, có lão bà như vậy, ta ăn cơm chùa cả một đời cũng vui vẻ.”

Triệu Khách nói cho hết lời, híp mắt quay sang nhìn, lại thấy sau lưng trống rỗng không có gì hết.

Điều này khiến trái tim đang treo cao của Triệu Khách không khỏi lặng lẽ rơi xuống.

Nhưng lúc Triệu Khách tức giận xoay người, muốn tính sổ với hai người Camilleri và Heo mập lấy hắn ra làm trò cười này, lại cảm thấy một bàn tay lạnh buốt kéo cổ áo của hắn từ sau lưng.

Triệu Khách còn chưa kịp giãy giụa, đã bị Cơ Vô Tuế ném vào trong quan tài đỏ thẫm.

Sau khi Cơ Vô Tuế đi vào quan tài đóng nắp quan tài lại, Heo mập và Camilleri mới thở phào nhẹ nhõm, hai người nhìn nhau rất ăn ý lựa chọn nên làm cái gì thì đi làm cái đó.

Triệu Khách bị ném lên giường, lúc đứng dậy chân ngọc không dính bụi trần kia lại nhẹ nhàng giẫm lên ngực Triệu Khách.

Chân ngọc có tỉ lệ hoàn mỹ không lớn không nhỏ, có thể thấy rõ ràng mạch máu và gân xanh dưới da thịt như ngọc thạch, móng chân tinh xảo linh lung tô sơn màu đỏ tươi.

Đây là sự dụ dỗ khiến người ta không thể chống cự, khiến Triệu Khách âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.

“Khụ khụ! Lão bà! Cái đó… Ngươi nghe ta giải thích.”

Ánh mắt Triệu Khách nhìn Cơ Vô Tuế trước mặt, trong lòng đã chuẩn bị sẵn sàng bị xoa hạch đào, nhưng ánh mắt lại không yên phận nhìn lên trên theo chân ngọc.

Nhưng hình như hôm nay Cơ Vô Tuế cũng không có ý muốn tính sổ với hắn, ngón tay ngọc nhẹ cong lại, di chuyển dọc theo lồng ngực Triệu Khách xuống dưới từng chút một.

Ngón tay rút cây ngọc trâm búi mái tóc dài lên khiến mái tóc đen xõa xuống, nàng cúi người xuống, dùng giọng điệu tràn ngập dụ dỗ nhẹ nhàng nói bên tai Triệu Khách: “Hôm nay ngươi có thể muốn làm gì thì làm…”

Bình Luận (0)
Comment