Nhưng danh tiếng không nổi bật, không biết rốt cuộc thực lực như thế nào.
Điểm mấu chốt của vấn đề là, nếu Trương Chí Kính là người hiểu chuyện, nên biết rõ tính chất của lần đại biện luận Phật đạo này như thế nào.
Nhưng vẫn kiên quyết dẫn theo quân tinh nhuệ của Toàn Chân giáo xông lên, đúng là lấy trứng chọi đá.
Phải biết rằng, cho dù ở Nguyên triều, thế lực Đạo gia vẫn lớn đến kinh người.
Không nói đến Toàn Chân giáo được Nguyên tổ Thành Cát Tư Hãn coi là huyền môn đứng đầu thiên hạ.
Còn có Long Hổ sơn căn cơ thâm hậu thống ngự một liên minh, cùng nhau không chế toàn bộ tông phái Đạo gia ở Tứ Xuyên Ba Thục.
Đại Chân giáo cường thịnh ở duyên hải Phúc Kiến.
Tịnh Minh đạo Giang Tây, một phái Phụng Hứa Tiên (Hứa Tốn), có thể nói là độc đại Giang Tây.
Nếu Trương Chí Kính có thể nhận được sự ủng hộ của bốn Đạo tông lớn, dù chỉ có một hai bên trong đó, cũng sẽ không rơi vào kết cục thảm bại trong lần biện luận Phật đạo này.
Nói cho cùng, vẫn là Trương Chí Kính không chịu cúi đầu, dù sao vầng sáng của Khâu Xử Cơ quá cường đại.
Cho dù Trương Chí Kính thất bại, khiến Lý Chí Thường tiếp quản Toàn Chân giáo trong biện luận Phật đạo.
Nhưng vầng sáng huyền môn đứng đầu vẫn như trăng sáng treo cao trên đầu Toàn Chân giáo, một lời dừng giết, dương danh thiên hạ.
Nguyên tổ Thành Cát Tư Hãn cũng phải kính lễ ba phần, phụng làm Trường Xuân Diễn Đạo Chủ Giáo Chân Nhân, Khâu Xử Cơ.
Mang đến vầng sáng tinh diệu cho Toàn Chân giáo sao mà to lớn.
Triệu Khách nhớ lúc hắn đi theo lão đầu tử đến Bắc Kinh, ở đó còn có người qua ngày Yêm Cửu (19 tháng Giêng), đây cũng là ngày lễ lấy sinh nhật của Khâu Xử Cơ định ra.
Có thể nghĩ, vầng sáng to lớn như thế bao phủ xuống, dù là đại chưởng môn Lý Chí Thương hay đại chưởng môn đời trước Trương Chí Kính, đều rất khó cúi thấp đầu, đi mời bốn đạo tông lớn khác tham gia vào.
Cho nên, nếu không thay đổi hiện trạng này, Triệu Khách không có ý định gia nhập Đạo tông.
Mục tiêu của hắn rất rõ ràng, chính là Thiên cực tứ tượng châu Toàn Chân giáo.
“Vậy thì tốt.”
Heo mập vỗ ngực của mình, hắn ta sợ Triệu Khách đi tìm đường chết, chỉ cần Triệu Khách không gia nhập Đạo tông, Triệu Khách dựa vào Đại Hạ đỉnh có không gian đi đường vòng.
Ngay lúc hai người nói chuyện, đội xe trước mặt dần dừng lại.
Chỉ thấy một hán tử trung niên cưỡi ngựa đi tới từ đoàn xe phía trước, ném túi nước bên hông cho Triệu Khách.
Hắn ta mỉm cười chắp tay với Triệu Khách và Heo mập: “Hai vị huynh đệ, thời tiết nóng nực, phía trước có một dòng suối, chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này một chút lại lên đường.”
Hán tử trung niên râu quai nón này gọi là Trần Phàn, nói chuyện rất hào phóng, là thủ lĩnh của thương đội hộ vệ này.
Nhưng đừng coi thường hắn ta chỉ là một tên hộ vệ, sau khi đám người Triệu Khách tiến vào không gian này đã tận mắt thấy thực lực của Trần Phàn.
Đối mặt với mười tên sơn phỉ vây công, Trần Phàn gần như rất thành thạo, ngón tay điểm một cái chỉ lực xuyên qua lưỡi đao, một ngón tay đã nhẹ nhàng khiến đầu của sơn phỉ vỡ nát.
Trong lòng Triệu Khách cân nhắc một chút, nhìn thực lực của Trần Phàn, ít nhất cũng là người đưa thư hạ cấp.
Thậm chí người đưa thư hạ cấp mới chỉ trải qua hai ba lần không gian khủng bố, e rằng còn lâu mới là đối thủ của Trần Phàn.
Một cao thủ như vậy lại chỉ là thủ lĩnh của thương đội hộ vệ này, có thể thấy tiêu chuẩn vũ lực trong không gian này đã cao quá mức tưởng tượng của mọi người.
Cũng vào lúc đó, đám người Triệu Khách xen vào giúp đỡ thương đội của Trần Phàn giết chết sơn phỉ khác.
Cũng chính vì chuyện này khiến bọn họ nhận được nhiệm vụ chi nhánh.
Nhiệm vụ chi nhánh: Hộ tống thương đội
【 Yêu cầu: Hộ tống thương đội này tiến về Yên thành, trình độ tổn thất của thương đội không thể vượt quá một phần tư. 】
Không ngờ vừa tiến vào không gian này đã đạt được nhiệm vụ chi nhánh, đương nhiên đám người Triệu Khách sẽ không từ chối.
Huống hồ, Triệu Khách từng hỏi thăm muốn đến Nguyên đô Khai Bình phủ, Yên thành là con đường phải đi qua.
Đây cũng là lý do vì sao Triệu Khách và Heo mập sẽ ngồi trên xe ngựa của thương đội này.
“Rất tốt, rất tốt, ta cũng sắp nóng chết.”
Triệu Khách còn chưa nói chuyện, Heo mập đã không kìm nổi nhảy xuống từ trên xe ngựa, hai ba bước đã lao vào rừng cây.
Chỉ nghe “rầm” một tiếng, tên này đã nhảy vào trong khe nước hóng mát.
Triệu Khách uống một hớp nước trong túi, cảm giác không được tốt lắm, có vị da rất nồng.
Hắn trả lại túi nước cho Trần Phàn, cười hỏi Trần Phàn: “Không biết còn cách Yên thành bao xa nữa!”
Sau khi Trần Phàn nhìn dãy núi xung quanh một chút, dùng roi ngựa trên tay chỉ đỉnh núi phía sau: “Nơi này là Hắc Phong lĩnh, qua Hắc Phong lĩnh lại đi nửa ngày lộ trình là có thể đến Yên thành, chỉ là…”
“Chỉ là cái gì?”
Triệu Khách thấy Trần Phàn nhíu mày không nói, không khỏi vặn hỏi.
Đôi mắt Trần Phàn quan sát xung quanh, sau khi xác định không có người nghe lén mới nhảy xuống ngựa, lôi kéo cánh tay Triệu Khách đi đến một chỗ thoáng mát ở bên cạnh, vẻ mặt thần bí nói: “Chỉ là ta nghe nói ở Hắc Phong lĩnh này có yêu tinh!”