Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 216 - Chương 216. Xuống Xe! (2)

Chương 216. Xuống xe! (2) Chương 216. Xuống xe! (2)

Hành khách trên xe không quan tâm cậu mập vì hắn ta ngã gục, bởi vì phía trước còn có tình cảnh đáng sợ hơn, chỉ thấy ở một ngã rẽ bất ngờ phía trước không xa, đầu một chiếc xe buýt xông ra khỏi hàng rào, chỉ còn lại một phần ba đuôi xe treo ở ven đường.

“Cứu mạng, người đâu nhanh tới đây!”

Chỉ thấy đám người chen chúc ở đuôi xe, tất cả đều có suy nghĩ muốn leo ra từ cửa sổ nhỏ ở phía sau xe, nam nhân đầu trọc ngồi cạnh cửa sổ trước đó đẩy tất cả mọi người ra, cơ thể nhào ra ngoài cửa sổ, ai ngờ chỉ thò ra được nửa người.

Nửa người còn lại mắc kẹt ở bên trong, hoàn toàn không ra được, dù sao cũng là cửa sổ xe phía sau, lúc thiết kế lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vì vậy thường thiết kế hơi nhỏ hơn.

Hắn ta bị kẹt ở bên ngoài, quay đầu nhìn sang, đợi sau khi thấy vách đá vạn trượng ở phía dưới, khuôn mặt đầu trọc đen sì, điên cuồng giãy giụa muốn leo ra ngoài.

Chỉ nghe “cạch” một tiếng, cả chiếc xe nhanh chóng rơi xuống, trong nháy mắt đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.

“Ôi chao!”

Đám người trên xe lập tức hét lên, một giây trước còn có thể nhìn thấy người trong xe, một giây sau những người này đã đi vào Quỷ môn quan, loại kích thích này khiến rất nhiều người trên xe đều đổ mồ hôi lạnh, rối rít chạy xuống xe, đi đến mép vực kiểm tra.

Nhìn xuống dưới chỉ thấy vực sâu vạn trượng, chiếc xe này đã bị rơi vỡ thành mảnh nhỏ, vô cùng thê thảm.

Tài xế lo lắng xảy ra chuyện không may, lập tức gọi mọi người lên xe, vội vàng lái xe rời khỏi nơi đó, đồng thời cầm điện thoại lên để người trên xe báo cảnh sát.

Từ đầu đến cuối, Triệu Khách vẫn ngồi vị trí gần cửa sổ ở hàng ghế cuối, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi, nếu không phải vừa rồi hắn tò mò xuống xe, trừ khi sử dụng tem năng lực, nếu không Triệu Khách cũng không dám nói mình có thể trở về từ cõi chết.

Trên xe buýt, ngoại trừ Triệu Khách còn có một người tâm trạng phức tạp hơn cả Triệu Khách, đó là nữ nhân lên xe cùng với Triệu Khách.

Chỉ thấy nàng nắm chặt bàn tay nữ nhi, hàm răng run rẩy lập cập ngồi ở chỗ đó, càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi.

Đây hoàn toàn là một suy nghĩ sai sẽ hỏng hết, vừa nghĩ đến nếu mình mặc kệ nữ nhi làm ầm ĩ, cứ lên chiếc xe kia, bây giờ… Vừa nghĩ đến đó, sau lưng nữ nhân ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Chờ sau khi xe chạy xuống núi, về tới Khải Lý thị, một đoàn người trên xe đều xuống xe, trên mặt vẫn là vẻ chưa hề tỉnh táo.

Triệu Khách bước xuống xe, trời đã sắp tối, hắn dự định tìm một nhà khách ở lại ngay chỗ này, mở hũ tro cốt ở trên tay ra xem xét thu hoạch của mình trong không gian khủng bố lần này.

Còn việc khu vực tứ tượng, Triệu Khách tính toán đợi sau khi trời sáng rõ lại đến chỗ khác tìm xem, dù sao nơi này nhiều núi nhiều nước nhiều danh lam thắng cảnh, lần lượt tìm hết, không sợ không tìm được nơi thích hợp.

“Này! Đợi chút.”

Triệu Khách vừa đi ra khỏi bến xe không bao lâu đã nghe thấy có người gọi mình ở phía sau, quay đầu nhìn lại thấy là cặp mẫu nữ kia.

“Thật xin lỗi, trước đó không lễ phép với ngài, ngài đừng trách.”

Có thể nhận ra nữ nhân này được dạy dỗ rất tốt, tiến lên trước nói xin lỗi với Triệu Khách.

Triệu Khách gật đầu, cũng không nói gì, trên thực tế đây cũng là chuyện bình thường mà thôi.

Sau khi nữ nhân do dự một lát, nói: “Xin hỏi… Thật sự có quỷ hồn?”

Vấn đề này khiến Triệu Khách không nhịn được thấy hơi ngạc nhiên, đôi mắt nhìn tiểu nữ hài kia, cười nói: “Có lẽ vậy, hài tử ngây thơ có thể thấy những thứ chúng ta không thấy được, lớn lên sẽ tốt thôi.”

Nhưng dường như nữ nhân không hài lòng với đáp án này, tiếp tục vặn hỏi: “Ngươi có thể nhìn thấy à?”

Triệu Khách nghe vậy hơi cau mày.

Dường như nhận ra Triệu Khách không vui, nữ nhân vội vàng nói: “Thật xin lỗi, ta chỉ muốn hỏi thăm, dáng vẻ cuối cùng của cha ta như thế nào.”

Triệu Khách ôm hũ tro cốt, xoay người sải bước đi về phía trước, cũng không quay đầu lại nói: “Yên tâm, hắn đi rất bình thản.”

Biết được cha mình ra đi rất bình thản, nữ nhân thở sâu, lúc muốn nói gì đó đã không thấy bóng dáng Triệu Khách đâu nữa.

Thấy thế, nữ chỉ có thể nhìn về phía Triệu Khách rời đi, sau khi yên lặng khom lưng, liền dẫn nữ nhi sải bước rời đi.

Ánh đèn neon chiếu sáng màn đêm, trời đã tối nhưng đối với một vài người, lúc này cuộc sống mới bắt đầu.

Triệu Khách tùy tiện tìm một nhà khách trông khá sạch sẽ, sau khi rửa mặt đơn giản, Triệu Khách đi tới trước cửa sổ kéo rèm cửa lại, xoay người nhìn về phía hũ tro cốt ở trên giường.

Triệu Khách đưa ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mép hộp, hít thở sâu.

Trong không gian khủng bố lần này, số người chết trên tay hắn có quái vật giết người trong thôn, Hà lão tam, con nhím đáng chết kia, Cẩu Đản, một vài thôn dân, một ít hành thi, còn có Tiên cô lão thái bị quan tài đỏ thẫm đập chết.

Có thể nói là thu hoạch phong phú, nghĩ đến điều này trong mắt Triệu Khách thoáng qua vẻ mong chờ, từ từ mở hũ tro cốt ra, đưa tay sờ vào bên trong, chỉ thấy Triệu Khách cau mày chậm rãi lấy ra con tem thứ nhất từ bên trong.

Bình Luận (0)
Comment