Tài xế khẽ chửi một câu, mở cửa xe cho Triệu Khách xuống xe, cửa xe lập tức đóng lại, chỉ trong chớp mắt đã đi qua ngã rẽ trên đường núi, không còn bóng dáng.
Mụ mụ của nữ hài thấy Triệu Khách xuống xe, trên tay còn ôm một hũ tro cốt tưởng trong hũ tro cốt là người thân của Triệu Khách, có lẽ cũng là người vừa trải qua nỗi đau vì người thân qua đời, mụ mụ của nữ hài gật đầu với Triệu Khách.
Nhưng Triệu Khách lại sải bước đi đến trước mặt nữ hài, ngồi xổm xuống nhìn thoáng qua lão nhân đứng bên cạnh nữ hài, cau mày nói: “Ngươi có thể nhìn thấy gia gia của ngươi? Gia gia của ngươi không cho ngươi lên xe?”
“Ừm, gia gia nói chờ chuyến sau, đúng không gia gia.”
Nữ hài gật đầu, quay sang nhìn lão nhân đứng trong bóng tối sau lưng, chỉ thấy lão nhân im lặng nhẹ gật đầu.
Triệu Khách thấy thế, trong lòng lập tức hiểu ra nữ hài này có năng lực loại mắt Âm Dương, nếu không sẽ không thấy được gia gia của mình.
Thế nhưng, tại sao phải đợi chuyến xe sau? Triệu Khách không nhịn được cau mày, trong lòng có một dự cảm xấu.
“Manh Manh, ngươi nói gì đó?”
Sau khi mụ mụ của nữ hài đứng bên cạnh nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người, sắc mặt hơi tái nhợt.
Nàng nắm tay nữ hài ôm vào trong lòng, đồng thời cảnh giác nhìn chằm chằm Triệu Khách, có thể nhận ra nàng rất bối rối, tay còn lại không ngừng tìm kiếm trong túi của mình, hình như muốn lấy điện thoại.
Triệu Khách cũng không muốn giải thích quá nhiều với nữ nhân này, xoay người nhìn về phía vị lão gia ở bên cạnh, ánh mắt cẩn thận quan sát hắn ta, người này khác với nữ quỷ chạy vào nhà hàng của mình lần trước.
Tuy sắc mặt lão gia tử trước mặt tái nhợt nhưng rất tốt bụng, người đứng trong bóng tối thấy Triệu Khách nhìn sang, mỉm cười gật đầu với Triệu Khách, chỉ ra sau lưng Triệu Khách, lập tức xoay người đi từng bước một về trong thôn.
“Mụ mụ, gia gia đi rồi!”
Dường như tiểu nữ hài vẫn không rõ cái gì gọi là quỷ hồn, thấy cơ thể hơi gù của gia gia quay về trong thôn, trên mặt còn nở một nụ cười ngây thơ, vẫy tay về phía gia gia: “Gia gia!”
Dường như nghe được tiếng gọi của tiểu tôn nữ mình, lão nhân dừng bước quay lại nhìn về phía tiểu tôn nữ, trên khuôn mặt hiền lành kia nở một nụ cười hiền từ, vẫy tay với tiểu nữ, bóng dáng già nua theo năm tháng dần biết mất sau gốc cây đa ở cửa thôn.
“Ong…”
Sau khi bóng dáng lão nhân biến mất, đã thấy một chiếc xe buýt bò lên con đường núi ở sau lưng Triệu Khách, chậm rãi dừng lại sau lưng Triệu Khách.
Cửa xe vừa mở ra, lần này mụ mụ của nữ hài đưa tay ôm nữ hài vào trong lòng, bước nhanh lên xe.
Triệu Khách cũng ôm hũ tro cốt đi lên theo, lúc đầu tài xế thấy hũ tro cốt trên tay Triệu Khách vô thức muốn mở miệng bảo Triệu Khách xuống xe.
Nhưng sau khi nhìn vào ánh mắt Triệu Khách, một tia sáng xanh tối lấp lóe chiếu rọi vào sâu trong con ngươi của tài xế, chỉ thấy tài xế há to miệng, còn chưa đòi tiền xe đã để Triệu Khách lên xe.
Triệu Khách ôm hũ tro cốt vẫn ngồi xuống hàng cuối cùng, không phải vị trí này rất dễ chịu, mà khi ngươi ngồi ở hàng cuối cùng sẽ có cảm giác nhìn hết tất cả những người khác ở trong tầm mắt.
Thỉnh thoảng mụ mụ dẫn theo nữ hài kia lại quay đầu nhìn Triệu Khách, chỉ là mỗi lần quay đầu luôn cảm thấy Triệu Khách vô tình hoặc cố ý nhìn chằm chằm vào mình, khiến nàng thấy hơi căng thẳng, một tay cầm điện thoại, một tay ôm chặt nữ nhi của mình.
Lúc này, có một cậu mập hơn mười mấy tuổi đột nhiên lên xe từ trạm xe, xoay người đi đến hàng cuối cùng, hắn ta mặc kệ Triệu Khách ôm hũ tro cốt ngồi bên cạnh, rất vui vẻ ngồi chính giữa hàng ghế cuối cùng.
Đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm xung quanh, quay đầu nhìn Triệu Khách, phát hiện Triệu Khách đang đánh giá hắn ta khiến cậu mập thấy hơi xấu hổ.
Do dự một lúc, chỉ thấy cậu mập gian xảo khẽ nói với Triệu Khách: “Ta nói cho ngươi biết, ngồi ở vị trí này sẽ cho ta có cảm giác quân lâm thiên hạ.”
Triệu Khách: “…”
Bị cậu mập này chặn họng không biết nói gì, nhưng Triệu Khách thường xuyên ngồi ở hàng cuối có thể hiểu được một cảm giác khác khi ngồi ở chỗ này, có điều hắn sẽ không nói ra.
“A!”
Xe chạy chưa được bao lâu, vẻ mặt tài xế đột nhiên thay đổi, xoay tay lái, lập tức giẫm mạnh xuống chân phanh.
Vốn đang xuống dốc, tuy tốc độ xe không quá nhanh nhưng phía trước có một khúc cua gấp.
Lẽ ra tài xe từng đi đường núi sẽ rất quen thuộc với mấy đoạn đường này, tốc độ xe không nhanh nhưng cũng không quá chậm.
Đầu xe vừa quẹo vào ngã rẽ, tài xế đột nhiên phanh gấp, dưới tác động của lực quán tính cực mạnh khiến tất cả mọi người trên xe bất ngờ lao về phía trước.
“A!”
Trước đó cậu mập còn yên lặng đắm chìm trong giấc mộng đẹp quân lâm thiên hạ, cơ thể nhào về phía trước, trực tiếp ngã lăn xuống từ hàng ghế cuối, ngã mạnh xuống sàn xe.
Ngẩng đầu lên thấy đã ngã rơi mất một cái răng cửa.
Triệu Khách ngồi ở phía sau hơi nhếch môi cười, đây là nguyên nhân hắn không ngồi ở chính giữa, tuy có thể trải nghiệm cảm giác quân lâm thiên hạ, nhưng sơ ý một chút cũng có thể khiến ngươi cảm nhận được cảm giác Hoàng đế băng hà.
“Nhanh nhìn!”