“Đương nhiên, nơi nhỏ bé này không đáng để hắn đến, ta đến là đủ.”
Tên tùy tùng đi đến bên cạnh xác Triệu Khách, cẩn thận quan sát xác Triệu Khách trên mặt đất, không khỏi lắc đầu: “Ha ha, xin lỗi huynh đệ, tuy không biết ngươi là ai nhưng lại để ngươi làm kẻ chết thay.”
Tên tùy tùng nói xong, trong mắt bao phủ một tầng mây đen: “Đại Trí, lúc trước ngươi nói trên tay ngươi có nguyên bản Hoặc tâm chú, Tam công tử mới bằng lòng ủng hộ ngươi xây dựng Phổ Đà tự ở Yên thành, hiện tại nguyên bản đâu?”
Ánh mắt Đại Trí hòa thượng nhìn về phía hộp gỗ tử đàn ở trên mặt đất.
Nhưng lần này tên tùy tùng căn bản không để bản thân bị xoay quanh, lạnh lùng nói: “Bớt đi, giao nguyên bản ra đây, ta sẽ coi như không thấy chuyện lần này.”
Sắc mặt Đại Trí thay đổi nhưng vẫn coi như bình tĩnh, chắp tay trước ngực: “A di đà Phật, thí chủ đừng bất mãn, hôm qua sư huynh Tam Giới của ta đi ngang qua Yên thành đã lấy mất nguyên bản, tuy trong hộp không phải nguyên bản lại là bản do ta chép lại, không thiếu một chữ nào.”
“Tam Giới? Chính là tên sư huynh điên rồ của ngươi, không cạo đầu, không tu giới?” Tên tùy tùng cẩn thận nhớ lại.
Triệu Khách nằm dưới đất, tuy thân thể đã chết nhưng cảm giác chưa từng thoải mái như vậy, trạng thái linh hồn vẫn được giữ lại trong thân thể.
Đây là năng lực đặc thù của Toan nghê châu, phối hợp với Âm dương sách của Tạo hóa châu, phong tỏa sinh cơ trong thân thế, đúng là sự phối hợp hoàn mỹ.
Trong trạng thái linh hồn, Triệu Khách nghe rất rõ ràng.
Sau khi nghe tên tùy tùng nói xong, suy nghĩ đầu tiên trong đầu Triệu Khách là tên trưởng lão để tóc dài kia.
Trong lòng giật mình, thầm nghĩ: “Đáng chết, ta sớm nên nghĩ đến nhiệm vụ chi nhánh này chắc chắn có liên quan với hắn!”
Triệu Khách cẩn thận suy nghĩ, quyển Hóa long kinh bị đổi tên kia cũng là manh mối của nhiệm vụ chi nhánh.
Bồ Tát kinh này là tên Tam Giới kia cho mình, vậy ngọn nguồn cũng ở trên người hắn ta.
Ngay lúc Triệu Khách đang suy nghĩ, lại đột nhiên nghe thấy một tiếng áo choàng xé rách không khí.
Lại nhìn lên, hai người cũng đã đánh nhau, rất hiển nhiên tên tùy tùng thấy không hài lòng vì chỉ cầm được bản phụ.
Huống hồ vừa rồi Đại Trí hòa thượng đã muốn ra tay giết người, hai người đã không hài lòng với nhau.
Lúc này ngươi tới ta đi, đã đánh nhau túi bụi.
Triệu Khách thấy thế, im hơi lặng tiếng khôi phục thân thể.
Một chưởng kia của Đại Trí hòa thượng cắt ngang động mạch máu trái tim của hắn, trên cơ bản loại thương tổn này chắc chắn khiến hắn phải chết.
Nhưng điều khác biệt là Triệu Khách đang ở trong môi trường tự nhiên, dựa vào năng lực bị động của “Tự nhiên chi nộ” và “Đại địa động mạch” gia trì, năng lực khôi phục của Triệu Khách mạnh đến kinh người.
Dù trong tình huống không dùng ăn bất kỳ dược vật gì, thân thể của Triệu Khách cũng nhanh chóng khôi phục trong thời gian ngắn ngủi.
“Giết!”
Hai người không hề để ý đến xác Triệu Khách, lúc này đánh nhau rất hừng hực.
“Vô lượng Quan Âm!”
Đại Trí hư hợp hai tay, sau lưng hiện ra pháp tướng Thiên thủ Quan Âm, trong chốc lát ngàn vạn pháp binh Phật gia phá không rơi xuống, tạo thành từng đốm sáng màu vàng trên không trung, đánh bay nhược vũ trông rất đẹp mắt.
Tên tùy tùng đã sớm xuất hiện, tất nhiên hắn ta cũng tự tin vào thực lực, trong mắt thoáng qua vẻ mỉa mai.
Trường tiên trong tay lập tức phát ra một tiếng giao long gầm gừ, một sợi ánh sáng xuyên qua thân cây roi dài màu đen để lộ ra một loại khí tức ban sơ, man hoang, ngu muội dày đặc.
Cây trường tiên này là Tam công tử săn giết một con giao mãng ngàn năm, dùng gân cốt của nó chế thành, bên trong còn có tinh hồn giao mãng.
Lúc này nằm trong tay tên tùy tùng như một lần nữa sống lại, trong chốc lát bóng roi đầy trời, một đầu cuồng mãng chạy như bay như tia chớp, vô số Phật binh vỡ vụn theo tiếng động.
Đối mặt với bóng roi quỷ dị như vậy, Đại Trí hòa thượng lại cười dài một tiếng, ánh mắt trở nên sắc bén!
Mặc cho ngươi thiên biến vạn hóa, ta vẫn một quyền phá đi!
Trên cánh tay Đại Trí hòa thượng đột nhiên hiện ra vô số dấu kinh văn Phật môn, vô số kinh văn này lại dùng cách đường sắt in dấu ở trên người hắn ta.
Theo Phật quang thôi động, trong chốc lát lại thấy dưới chân Đại Trí hòa thượng chuyển dời nửa bước, trong khoảnh khắc lách qua vô số bóng roi, đi đến bên cạnh tên tùy tùng.
“Súc địa thành thốn!”
Tên tùy tùng hét lên trong lòng, dường như hắn ta không ngờ Đại Trí hòa thượng lại tu luyện Thần túc thông đến cảnh giới như vậy.
Sơ suất!
Vốn tưởng dựa vào Giao mãng tiên mà công tử ban thưởng cho mình, đủ để đối phó Đại Trí hòa thượng.
Lại không ngờ sau lần chia tay trước đó, thực lực của Đại Trí hòa thượng đã tinh tiến đến cảnh giới này.
Tên tùy tùng hét lên muốn trốn tránh nhưng đã không kịp nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn Đại Trí hòa thượng như Nộ mục kim cương.
Thu khuỷu tay, nắm tay, tụ lực… Kinh văn trên hai tay lấp lóe ánh sáng vàng cũng tích lũy theo, dày đặc đến mức lóa mắt rơi vào mắt tất cả mọi người!!
Ngay trong nháy mắt hai người tranh đấu sinh tử, kinh văn lại truyền đến một tiếng kêu rên thê lương.