Dựa vào cái gì Tam Giới nói mình không nên sửa đổi Bồ Tát kinh mê hoặc bách tính, chỉ cho phép bọn họ dùng Bồ Tát kinh đi giành lợi ích?
Thuở nhỏ bái nhập danh nghĩa Vô Tướng thiền sư, lại chỉ là một tên đệ tử ký danh, tận mắt thấy các sư huynh Tam Giới đều được tìm hiểu Vô Thượng phật pháp, trong lòng Đại Trí khó nén sự hâm mộ ghen ghét.
Bây giờ khó khăn lắm hắn ta sắp thành lập được một tòa thiền chùa thuộc về mình, khai tông lập phái, phong quang vô lượng, sao có thể ngã ở chỗ này.
Vừa nghĩ đến đây, trong mắt Đại Trí lóe lên ánh sáng cuồng nhiệt.
“Ta vẫn chưa thể chết! Ta còn muốn để Phổ Đà tự dương danh thiên hạ!”
Trong chốc lát Phật quang ngút trời, vô tận tự âm đang vang vọng đồng thời còn không ngừng thiện xướng.
Quần áo của hắn ta bị xé rách từng mảnh để lộ ra ngàn chữ kinh văn in dấu trên người, kinh văn như hoàng kim chiếu rọi vòm trời, sinh ra Phật gia hộ pháp, pháp tướng Nộ mục kim cương.
Trong chốc lát, dường như vô số tăng chúng đang thiện xướng, đinh tai nhức óc, đánh thẳng vào thần hồn con người.
“Nam mô a di đà Phật!”
Đại Trí đánh ra một quyền, trong không khí đều bị đè ép ra tiếng nổ tung như lôi minh, Nộ mục kim cương sau lưng cũng vung quyền theo.
Một kích dùng hết lực lượng của Đại Trí đã gần bằng một kích toàn lực của người đưa thư tứ giai.
Nhưng đôi mắt của Vương Ma Tử không nhìn vào hắn ta, một bộ bao tay màu vàng chói bao trùm bàn tay của hắn ta, đón một quyền do Đại Trí hòa thượng đánh ra.
Huyết khí vàng óng xông lên tận trời, nắm đấm giản dị tự nhiên lập tức bắn ra lực lượng vô tận.
Đại Trí muốn kiên trì nhưng sắc mặt của hắn ta càng ngày càng khó coi, một luồng sương đen đại diện cho oán khí trên mi tâm càng dày đặc hơn.
Không biết vì sao, Phật lực trong cơ thể hắn ta đang nhanh chóng lụi bại, thậm chí cảm giác khí tức của mình cũng bắt đầu trở nên nhiễu loạn.
Đúng vào lúc này, Đại Trí đột nhiên cảm giác trước mắt sinh ra một đoàn ánh sáng màu đỏ, mở to mắt nhìn ra sau.
Tròng mắt Đại Trí hòa thượng trợn càng căng tròn hơn, miệng há thật to, lông mày cũng nhăn lại, ngay cả tóc cũng lay động.
Vì tâm tạng co rút nên khuôn mặt hắn ta cũng trở nên tái nhợt, hét to: “Lửa, lửa, cứu hỏa đi!”
Đằng xa có ánh lửa màu đỏ bao trùm vòm trời, ngọn lửa lớn như một con hỏa long nổi giận đùng đùng, vô tình cắn nuốt sạch sẽ Đại Hùng bảo điện còn đang xây dựng của Phổ Đà tự.
Ánh lửa còn đang lan tràn, ngọn lửa to lớn không chỉ đốt cháy tòa nhà vừa mới xây dựng lên của Phổ Đà tự, đồng thời còn có niềm tin và hy vọng của Đại Trí hòa thượng.
Không cần Vương Ma Tử ra tay nữa, Đại Trí hòa thượng trơ mắt nhìn bảo điện sụp đổ trong ngọn lửa dần tan rã tinh thần, trong chốc lát không cách nào trấn áp từng tràng tiếng kêu rên thê lương trong đầu, trước mắt tối sầm lại, một ngụm máu trào ra theo cổ họng.
“Phốc!”
Cơn đau trong lòng cùng nhau bộc phát, thân thể ngã thẳng xuống đất.
Mộng nát người vong.
Đôi mắt Đại Trí hòa thượng vẫn không chịu nhắm lại, nhìn bầu trời đã bị nhuộm thành một mảnh mây lửa đỏ thẫm, dường như nghĩ thế nào cũng không hiểu tại sao lại có kết quả như vậy.
Trong đầu còn quanh quẩn hình ảnh lúc Tam Giới sư huynh gần đi còn lắc đầu tiếc hận thay hắn ta, dường như lúc đó vị Đại sư huynh thần thông quảng đại này của mình cũng đã dự đoán được kết quả của mình.
Đáng tiếc, Triệu Khách cũng không định để Đại Trí hòa thượng này yên nghỉ.
Sau khi xử lý xong tùy tùng của Tam công tử, Triệu Khách xoay người đi đến trước xác của Đại Trí hòa thượng, nhét nửa mảnh thịt nát vào tay Đại Trí hòa thượng.
Sau đó Nhiếp hồn thủ khẽ vẫy, hồn thể của Đại Trí hòa thượng đã bị rút ra khỏi xác.
Khác với linh hồn của tên tùy tùng vừa rồi, linh hồn của Đại Trí hòa thượng lại còn mang theo màu vàng kim nhat, tên này thật sự đáng để xưng tụng hai chữ cao tăng.
Đáng tiếc so sánh với tên hòa thượng Tam Giới mà hắn gặp phải, kém hơn không chỉ một chút.
Sau khi thu lại linh hồn của hai người, Triệu Khách cầm lấy hộp gỗ tử đàn trên đất, trong lòng khẽ động gọi ra Đại Hạ đỉnh, sau khi dẫn theo Vương Ma Tử trốn vào trong đỉnh, Đại Hạ đỉnh bị Triệu Khách khống chế hóa thành tia sáng màu vàng, lóe lên một cái đã trốn đi thật xa.
Triệu Khách vừa đi, không lâu sau đã nghe từng đợt tiếng bước chân rối loạn truyền đến, sau khi mọi người thấy xác chết bị đánh đến đầu biến dạng, ngay cả trái tim cũng bị móc mất, không khỏi nhìn nhau, không biết làm thế nào cho phải.
Tùy tùng thiếp thân của Tam công tử đã chết!
Những hộ vệ đi theo tên tùy tùng này đến Yên thành như bị sét đánh, lúc này phải đi ăn nói với Tam công tử như thế nào??
“Các ngươi nhanh đến xem!”
Lúc này có người tìm được xác Đại Trí hòa thượng ở trong bụi cỏ, trên tay của xác chết còn nắm nửa trái tim vỡ vụn.
Thấy thế, ánh mắt mọi người lấp lóe, sau khi nhìn nhau một lúc mới khẽ cắn môi: “Đi, thông báo Thiếu phủ Yên thành đến đây!”
Hiện tại, Đại Trí hòa thượng đã chết, tùy tùng thiếp thân của Tam công tử cũng chết, từ hiện trường không khó phán đoán là Đại Trí hòa thượng cùng chết với tùy tùng của Tam công tử.