Hắn không giỏi lịch sử, không biết rốt cuộc để quốc Nguyên triều to lớn này sẽ tồn tại bao lâu.
Điều duy nhất biết được khi Đại Minh giơ cao cờ khởi nghĩa, con quái vật khổng lồ, thậm chí là đế quốc ít ỏi trong lịch sử Châu Á đã tan thành mây khói trong khoảnh khắc.
“Vì sao ngươi không dứt khoát làm thịt tiểu tử kia, dựa vào thực lực của ngươi, thêm ta và Ma Tử, mười hắn cũng không phải đối thủ.”
Heo mập lười biếng nằm trên tấm thảm Ba Tư, một tay nhàn nhã nâng chén rượu chế tác từ sừng trâu, thưởng thức hương vị đặc biệt của thời đại này.
Ngón tay Triệu Khách cầm tẩu thuốc, không chút hoang mang xoa thuốc lá sợi nhét vào trong tẩu, cũng không quay đầu lại nói: “Như thế ta sẽ rất khó có cơ hội thu hoạch được sự tin tưởng của Toàn Chân giáo.”
Mục tiêu của Triệu Khách rất rõ ràng, đó là Tứ tượng thiên cực châu.
Giết chết Miêu Đạo Nhất không khó, thậm chí Triệu Khách có tự tin không cần đám người Heo mập giúp đỡ, dựa vào cách đơn đấu cũng có thể giết chết hắn ta.
Nhưng làm vậy manh mối mà hắn khó khăn lấy được sẽ bị cắt đứt.
Cho dù sau này Toàn Chân giáo từng bước bại lui trong biện luận Phật Đạo, hắn cũng chưa chắc có cơ hội thu hoạch được Tứ tượng thiên cực châu từ trên tay Toàn Chân giáo đã bại lui.
“Cũng đúng, nhưng ngươi nói nhiều với tiểu tử này như vậy, ngươi xác định có thể ảnh hưởng đến hắn được sao? Đừng chờ đến lúc đó quay người đi đã bán đứng ngươi, đó mới gọi là đặc sắc.”
“Hắc hắc, không đâu!”
Triệu Khách tràn đầy tự tin với điều này.
Đối với Miêu Đạo Nhất, Triệu Khách nhìn rõ ràng trái tim tiểu tử này còn ấm, còn biết mình là người Hán.
Lúc Triệu Khách thấy hắn ta cầm trường thương, một thương đâm xuyên qua đầu tiểu tướng Nguyên quân, đã có thể cảm nhận được sự thay đổi trong lòng Miêu Đạo Nhất.
Hơn nữa, lời nói của hắn cũng không chỉ đơn thuần là nói chuyện, lúc trong mắt hắn lóe lên u quang, trên thực tế đã thúc giục thuật Quỷ hoặc.
Thuật Quỷ hoặc không cách nào khống chế lòng dạ xích tử của Miêu Đạo Nhất, Triệu Khách tin tưởng dù là năng lực khống chế tinh thần mạnh hơn chút, cũng không thể ảnh hưởng đến hắn ta.
Nếu không sao tiểu tử này dám tùy ý lật xem loại tà thuật Phật môn Bồ Tát kinh này chứ.
Hắn cũng không nghĩ đến việc dựa vào thuật Quỷ hoặc có thể khống chế tên trâu bò Toàn Chân giáo tương lai này, chỉ dựa vào thuật Quỷ hoặc khiến lời nói của mình càng tràn đầy sức cuốn hút hơn.
Lấy cá tính muốn thắng hắn một lần của Miêu Đạo Nhất, sau khi bị hắn dùng một bài từ mỉa mai đến thương tích đầy mình, tin tưởng trong lòng Miêu Đạo Nhất chắc chắn sẽ dấy lên sóng lớn vạn dặm.
Phải biết rằng, có lúc mắng một người tuyệt đối phải bình tâm tĩnh khí nói lý với hắn ta, vậy sẽ có tác dụng hơn nhiều.
Nhìn dáng vẻ đã tính trước của Triệu Khách, Heo mập lắc đầu không định tiếp tục trò chuyện về đề tài này nữa: “Tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ? Ngươi không nhìn bảng điểm sao? Xếp hạng của chúng ta lại xuống dốc, hiện tại thằng ngốc đứng hạng nhất đã đạt được 13 điểm tích lũy.”
Heo mập nói xong gọi ra sách tem nhìn thoáng qua, lập tức bổ sung: “Không phải, sao chỉ trong nháy mắt tên này đã nhảy lên 15 điểm tích lũy rồi!”
Ánh mắt Heo mập lại nhìn xuống dưới, lập tức phát ra tiếng kêu rên đầy đau khổ: “Trời ạ, những người này ăn xuân dược sao, ngươi xem đi trước đó xếp hạng của chúng ta còn cao hơn, bây giờ đã lăn lộn đến vị trí thứ ba mươi.”
Triệu Khách gọi ra bảng xếp hạng nhìn lên, quả nhiên bảng điểm đang biến động, hơn nữa còn biến động vô cùng nhanh.
Triệu Khách nhìn chằm chằm bảng điểm, chỉ qua hai ba phút đã thấy có người bắt đầu nhảy lên tận ba bậc.
“Bọn họ đang gian lận?” Heo mập nhận ra điều không bình thường, bảng điểm biến động quá nhanh.
Sau khi Triệu Khách im lặng một lúc, đột nhiên nhớ đến điều gì đó, trong lòng chợt hiểu ra: “Không phải đang gian lận, là đang giết người!”
“Giết người?”
“Đúng, giống như chúng ta giết tiểu tướng Nguyên quân, chắc chắn đám người này đang giết người, hơn nữa là tàn sát trên diện rộng, nhìn từ điểm tích lũy đang nhảy lên, người bị bọn họ giết chết có thực lực không tệ lắm!”
Triệu Khách nhìn điểm tích lũy biến động, trong lòng tiến hành suy đoán dựa vào thực lực của tiểu tướng Nguyên quân.
“Nhưng… Giết ai? Chẳng lẽ bọn họ dám tập kích đại doanh?”
Heo mập hơi không hiểu hỏi, trước đó hắn ta cũng đề nghị Triệu Khách đi tập sát đại doanh Nguyên quân, chỉ cần lên kế hoạch tốt hoàn toàn có thể giết người trong vô hình.
Chỉ có điều đề nghị này bị Triệu Khách bác bỏ, lý do là mạo hiểm quá lớn.
Huống hồ Nguyên binh cũng không phải ăn chay, 100 Nguyên binh không tính là gì, 1000 thì sao? 3000 thì sao? Phải biết rằng, đồ đằng quân trận của Nguyên quân có uy lực không kém.
Cộng thêm trong quân chắc chắn có cao thủ hàng đầu tọa trấn, một khi không cẩn thận sẽ là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.
Triệu Khách không cảm giác những người này có gan đi đánh lén đại doanh Nguyên quân, nhưng nếu không phải giết Nguyên quân, vậy…
Trong mắt Triệu Khách xuất hiện điều khác lạ, hoảng sợ nói: “Đáng chết, sao ta lại không nghĩ đến chứ.”
“Cái gì??” Heo mập mờ mịt nhìn Triệu Khách.