Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2187 - Chương 2187 - Thập Thế Luân Hồi Vs Tam Thiên Đạo Tạng

Chương 2187 - Thập thế luân hồi vs Tam thiên đạo tạng
Chương 2187 - Thập thế luân hồi vs Tam thiên đạo tạng

Ít nhất ở trong không gian này đều là cao thủ vũ lực hàng đầu giống Tam Giới hòa thượng, hắn muốn nhận được lợi ích trong khi bọn họ ra tay, hiển nhiên là điều không thể nào.

“Tiểu hữu yên tâm, bần tăng biết chừng mực.”

Ánh mắt Tam Giới hòa thượng nhìn chằm chằm vào Triệu Khách, khiến Triệu Khách cảm giác cả người lạnh băng, trong lòng không khỏi mắng: “Biến, thái!”

Người thường rất khó hiểu được vì sao Tam Giới hòa thượng lại nhìn Triệu Khách như vậy.

Đơn giản là Tam Giới thấy được thứ khác với lúc trước ở trên người Triệu Khách, đó là một tôn Phật tháp tàn phá nhưng chỉ có hai tầng.

Điều này khiến Tam Giới thấy được một cách tu hành đặc biệt, tất nhiên cách tu hành này không liên quan đến Triệu Khách, nhất định là một vị cao nhân Phật môn nào đó khai sáng.

Chỉ hai tầng mà thôi đã khiến tiểu tử này có được một thân Phật lực tinh diệu, có thể tưởng tượng nếu ngày sau tu luyện đại thành, sẽ huyền diệu như thế nào.

Tam Giới cũng không tham lam cách tu hành của Triệu Khách, chỉ hận trên người tiểu tử Triệu Khách này cất giấu bảo vật tốt như thế lại bỏ mặc không thèm để ý, khiến người tài giỏi không được trọng dụng.

Lần trươc đưa Hóa long kinh Triệu Khách cũng là Tam Giới muốn dẫn độ Triệu Khách thành tâm hướng Phật, kết quả tiểu tử này lại vứt đi.

Hiện tại đã đưa đến cửa, tất nhiên hắn ta phải lấy ra tất cả vốn liếng, hôm nay nhất định phải khiến tiểu tử này bái nhập Phật môn.

Ánh mắt nhìn về phía Lý Chí Thường, hắn ta đứng lên chắp tay với Lý Chí Thường: “Kính xin Lý chân nhân lấy ra toàn trấn huyền diệu chi pháp, để đám người bần tăng được mở rộng tầm mắt.”

“Lão gia hỏa không có ý tốt!”

Vẻ mặt Triệu Khách trở nên cảnh giác, rõ ràng nhận ra hắn không có chút tu vi Đạo gia gì, chỉ là cảm thấy hắn hiểu được một số thuật pháp Đạo gia.

Lại để Lý Chí Thường ra tay trước, sau đó hắn ta lại cưỡng ép độ hóa hắn, thể hiện ra hắn ta có Phật pháp cao thâm.

Sao Lý Chí Thường lại không nhận ra suy nghĩ của Tam Giới, sắc mặt lạnh lẽo đang muốn nói chuyện.

Triệu Khách lập tức mở miệng ngắt lời: “Nếu ta có nghi ngờ với cả hai bên, vậy hai vị cùng lên là được, cần gì một trước một sau.”

“Tiểu tử này điên rồi??”

Lời nói của Triệu Khách lập tức gây ra rối loạn, nhưng càng nhiều hơn là ánh mắt mong chờ của mọi người.

Ánh mắt những quý tộc hào môn này nhìn chằm chằm Triệu Khách, trong mắt lại có ý thưởng thức.

Đừng hiểu lầm, nếu có người không sợ chết biểu diễn nhảy lầu tự sát, tin tưởng người vây xem cũng sẽ không chê lớn chuyện.

“Hừ hừ, giọng điệu của ngươi thật lớn, hai chúng ta đồng loạt ra tay, e rằng ngươi không chịu nổi.”

Lý Chí Thường không ngờ Triệu Khách lại nói như thế, thật sự thấy bất ngờ.

“Dù sao cùng lên cũng đơn giản hơn so từng bước một.”

Triệu Khách mỉm cười, ánh mắt quét qua, Nhiếp nguyên thủ khẽ vẫy kéo một cái ghế đến dưới mông hắn, vững vàng ngồi ở trên ghế.

Hắn lấy ra một cái tẩu thuốc từ trong sách tem, Sinh mệnh liễu yên cán như bích thúy, sinh cơ giàu có.

Thấy Triệu Khách lại lấy ra cả tẩu thuốc, trong lòng Lý Chí Thường không khỏi nổi giận.

Hắn ta hừ lạnh một tiếng lại không nói chuyện, lấy ra một cái hộp ngọc từ trong tay áo.

Sau khi hộp mở ra, bên trong lại là bốn thanh ngọc kiếm dài bằng bàn tay.

“A di đà Phật, nếu tiểu hữu không chịu được có thể hét lên.” Sau khi Tam Giới thấy Lý Chí Thường lấy kiếm ngọc ra, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc hiếm có.

Hắn ta cởi áo gai cũ kỹ trên người, sau khi áo gai mở ra lại bị Tam Giới hòa thượng lật mặt ngược sang.

Trong chốc lát Phật quang ánh vàng rực rỡ mãnh liệt chiếu sáng cả đại điện, thậm chí rất nhiều người còn không có cách nào mở to mắt.

Chiếc áo gai kia trông không đáng chú ý, không ngờ mặt kia lại là áo cà sa ánh vàng rực rỡ.

Trên áo cà sa có lít nha lít nhít kinh văn lấp lóe, theo Tam Giới hòa thượng rung lên, mọi người như nghe được từng tiếng Phật nhạc tụng hát.

“Đông!”

Tam Giới phủ thêm áo cà sa, chắp tay trước ngực, chỉ nghe áo cà sa rung lên lại phát ra tiếng chuông điếc tai.

Tiếng chuông vang dội khiến đèn thủy tinh trên ao sen bên ngoài cũng run rẩy như sắp sụp đổ.

Trong đại điện, cả đám người không khỏi giật nảy mình, vội vàng che lỗ tai lại, lại chẳng có tác dụng gì trong tiếng chuông như nước thủy triều, ngay lúc tiếng này đảo qua mọi người lại khiến người ta cảm thấy hồn phách muốn rời thể.

“A di đà Phật!”

Vẻ mặt Tam Giới trang nghiêm bảo tướng, theo một tiếng niệm tụng Phật hiệu, áo cà sa trên người lập tức bắn ra Phật quang vô tận, phát ra tiếng động càng to lớn hơn, ngay cả trên đường đi cũng nghe được rõ ràng.

Tất cả cỏ trong vương phủ đều đổ rạp, trở thành thảm cỏ trong sóng âm.

Con cá trong ao sen nhao nhao nhô đầu ra, gọn gàng dập đầu với Tam Giới.

Sau lưng Tam Giới lại có một tôn Di Lặc đại phật hiện ra giữa trời, trong kim quang đầy trời lại sinh động như thật, dáng vẻ trang nghiêm ngồi xếp bằng ở chỗ đó.

Triệu Khách cảm thấy trong lòng dao động, Phật lực trong cơ thể lại không tự chủ được vận chuyển, hắn thử áp chế, lại phát hiện áp chế như thế nào cũng không làm nên chuyện gì.

Bình Luận (0)
Comment