Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2199 - Chương 2199 - Thật Ra Ta Là Một Đầu Bếp (2)

Chương 2199 - Thật ra ta là một đầu bếp (2)
Chương 2199 - Thật ra ta là một đầu bếp (2)

“Hừ, ngươi còn giả vờ ngây ngốc, không phải Đại Trí hòa thượng và tùy tùng của ta đều bị ngươi giết sao? Sau đó ngươi dùng một mồi lửa đốt sạch cả Phổ Đà tự, một mồi lửa đốt sạch sẽ chứng cứ, ngươi thật sự cho rằng ngươi làm rất sạch sẽ sao?”

Tam công tử nói xong, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén: “Giao đồ vật ra, ta có thể miễn cho ngươi phải chết.”

Tam công tử gần như nói hoàn chỉnh từ đâu đến đuôi chuyện ở Phổ Đà tự Yên thành, đổi lại là người khác nghe kể lại quá trình gây án như vậy, có lẽ phòng tuyến tinh thần trong đầu sẽ lập tức hỏng mất.

Nhưng Triệu Khách lại khác, hắn biết rõ cái gì là thật, cái gì là giả.

Nếu thật sự có chứng cứ vô cùng xác thực, vị Tam công tử này cần gì ngồi đây nói nhảm với hắn, muốn giết hắn còn không đơn giản sao?

Về phần đồ vật trong miệng nàng, nếu nàng thật sự biết rõ chân tướng, sao lại không biết quyển Hoặc tâm chú nguyên bản trong Phổ Đà tự đã bị Tam Giới hòa thượng cầm đi?

Trong lòng Triệu Khách thấu triệt, lạnh lùng ngẩng đầu lên nói: “Hạ quan không hiểu ý của công tử, nhưng lúc hạ quan ở Yên thành thật sự thấy hỏa hoạn ở Phổ Đà tự, khi đó hạ quan đang đi cùng với Miêu Đạo Nhất đệ tử Toàn Chân giáo, hạ quan không hề biết việc mà ngài nói.”

“Nếu Tam công tử không tin cũng có thể mời Miêu Đạo Nhất đến chất vấn, nếu hạ quan có một câu nào là giả, ngài có thể chém đầu hạ quan.”

Triệu Khách nói chắc như đinh đóng cột, đôi mắt càng nhìn thẳng vào khuôn mặt Tam công tử, trong chốc lát cũng khiến trong lòng Tam công tử hơi do dự.

Bốn chữ có tật giật mình này đã được xác nhận từ trên người rất nhiều tên đần độn, thời gian lâu dần mọi người sẽ cảm thấy lúc một người chột dạ nói dối, chắc chắn sẽ là từ ngữ mập mờ, ánh mắt mất tập trung.

Nhưng không ai ngờ loại hiện tượng này cũng không phải tuyệt đối.

Cũng như những kẻ đồi bại lừa sắc, lúc ôm lên giường cũng sẽ dùng ánh mắt dịu dàng chân thành như vậy lặng lẽ nói cho ngươi biết ta chỉ ôm một chút, sẽ không chạm vào ngươi.

Kết quả chẳng mấy chốc, lại dùng ánh mắt càng chân thành tha thiết hơn nói cho ngươi biết ta sẽ không vào trong.

Đến cuối cùng bọn họ sẽ dùng ánh mắt vô cùng kiên định và chăm chú thề với ngươi, hắn chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm với ngươi.

Kết quả sáng sớm hôm sau kéo quần lên, chỉ để lại một câu chúng ta không hợp đã cao chạy xa bay.

Cho nên, cao thủ nói dối chân chính chưa từng sợ đối mặt với ánh mắt chất vấn của người khác, thậm chí sẽ dùng ánh mắt càng kiên định hơn nói cho ngươi biết hắn không nói dối.

Ánh mắt nghiêm túc của Triệu Khách đã khiến suy đoán trong lòng Tam công tử xuất hiện chút do dự, xua tay để bốn nữ nhân bên cạnh lui xuống trước, không định lằng nhằng với đề tài này thêm nữa.

“Tốt nhất ngươi đừng tự cho là thông minh, cút đi, bắt đầu từ ngày mai ngươi đến Lưu thủ tư Đại đô báo cáo.”

Ánh mắt Triệu Khách sáng ngời, chắp tay nói: “Tạ ơn Tam công tử đề bạt.”

Cuối cùng đã lấp liếm cho qua cửa ải cuối cùng này, tuy không hoàn mỹ nhưng cũng đã đạt được mục đích.

“Chờ chút!”

Lúc Triệu Khách quay người muốn rời đi, Tam công tử đột nhiên gọi Triệu Khách lại: “Ngươi vừa nói sẽ lên núi đao xuống biển lửa, ngươi nói xem trên thế giới này thật sự có núi đao biển lửa sao?”

Tam công tử nói xong, thật ra trong lòng cũng thấy hơi kỳ quái, không hiểu sao mình lại đột nhiên hỏi ra vấn đề này, chỉ là sự bố trí mang tính nhất thời nhưng trong lòng chưa chắc đã không nghĩ đến tên tùy tùng kia của mình, dù sao trong lòng cũng sẽ có chút cảm xúc.

“Có!”

Triệu Khách rất kiên định gật đầu, chợt vẻ mặt thần bí nói: “Thật ra… Ta là một tên đầu bếp.”

“Công tử, ngài cứ để hắn đi như vậy sao?”

A Đại đi vào từ bên ngoài, cẩn thận dò hỏi.

Mặc dù không có chứng cứ nhưng việc ở Phổ Đà tự Yên thành quá kỳ lạ, chùa miếu bị đốt, hung thủ chết bất đắc kỳ tử, trong sự thẩm vấn của Đại lý tự, tất cả chứng cứ đều chỉ về một phía.

Trận hung án này đã không có loại đáp án thứ ba, nhưng càng hoàn mỹ thì càng kỳ lạ.

Sơ hở lớn nhất ở trên xác A Tứ, cái bụng cũng bị cắt ra, nội tạng biến mất.

Cho dù Đại Trí hòa thượng là hung thủ, cũng không đến mức tàn khốc như thế chứ?

Vừa phát hiện cống phẩm bị cướp ở Phổ Đà tự, giải trừ lệnh cấm, tên này đã lên thuyền rời đi trước tiên như đã sớm biết lệnh cấm sẽ bị giải trừ.

Tuy những điều này có thể dùng trùng hợp để giải thích, nhưng nhìn từ biểu hiện của Vương kinh lịch trong ngày hôm nay, đặt những sự trùng hợp này ở trên người hắn cũng quá trùng hợp.

Cho nên, trong lòng A Đại nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không nên thả tên này rời đi như vậy.

Nhưng Tam công tử nằm trên chiếc giường mềm trước mặt như không nghe được lời nói của A Đại, đưa tay chỉ món ăn trước mặt.

“Nếm thử đi!”

A Đại ngạc nhiên, lúc này ánh mắt mới để ý tới trên chiếc bàn trước mặt lại đặt một món ăn.

“Đây là món gì??”

A Đại chưa từng thấy món ăn nào tinh mỹ như vậy, từng miếng thịt như là bông hoa nở rộ, phối hợp với quả ớt xanh đỏ đan xen tỏa ra một mùi thơm đặc biệt.

Bình Luận (0)
Comment