Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2203 - Chương 2203 - Cưỡi Ngựa Nhậm Chức (2)

Chương 2203 - Cưỡi ngựa nhậm chức (2)
Chương 2203 - Cưỡi ngựa nhậm chức (2)

Sau khoảng nửa tháng, trận biện luận Phật Đạo này sẽ kéo lên tấm màn che.

Tin tức này chắc chắn nhận được sự coi trọng của Triệu Khách, hắn không giỏi lịch sử, chứ đừng nói đến trận đại biện luận liên quan đến Toàn Chân giáo.

Nhưng không sao cả, cũng may hắn có hai lão đầu ở trong Đại Hạ đỉnh.

Tuy Thuỷ Lộc cũng không giỏi lịch sử, nhưng hắn ta là một đệ tử hậu thế vẫn biết được không ít nội tình liên quan đến việc của Toàn Chân giáo.

Giáo chủ Bạch giáo Cát Mã Bạc Hi là nhân vật đứng đầu trong Phật giáo Tạng tộc, đừng thấy lúc này tuổi tác của hắn ta không lớn nhưng lại là Phật sống chuyển thế, thực lực của hắn ta đã vượt xa sự tưởng tượng của người thường.

Theo ý của Thuỷ Lộc, trừ khi Khâu tổ còn tại thế nếu không chẳng thể tìm ra một người có thể chống lại sự tồn tại này ở trong Toàn Chân giáo.

Ít ngày nữa vị lão đại Phật môn này đích thân tới, e rằng cuộc sống của Toàn Chân giáo càng khó khăn hơn.

Ngoại trừ cái đó ra, Triệu Khách còn nghe được một tin tức khá quan trọng, đó chính là Bồ Tát kinh.

Nhiệm vụ chi nhánh này là nhiệm vụ mà Triệu Khách chú ý nhất hiện nay, làm rõ nguồn gốc của Bồ Tát kinh có thể trực tiếp làm ảnh hưởng đến nội dung cốt truyện chủ yếu trong nhiệm vụ chính tuyến lần này.

Một khi có thể thành công, cũng có khoảng 25 điểm tích lũy.

Hiện tại, hạng nhất trên bảng xếp hạng là một cái tên xa lạ là Tô Sơ, tên này đã đạt được 30 điểm tích lũy.

Vượt xa hạng hai 10 điểm tích lũy, vững vàng ngồi trên vị trí hạng nhất.

Về phần phía sau cái tên này là một đoàn đội hay một người đơn độc, vậy Triệu Khách cũng không rõ ràng (với đoàn đội, trên bảng xếp hạng chỉ thể hiện tên đội trưởng).

“Đoàn trưởng, hôm nay chúng ta đi đâu ăn?” Ải Cước Hổ no nê ợ một cái, thân thể của hắn ta đã sắp đến cực hạn.

Lúc nói chuyện trong đầu không khỏi suy nghĩ, chờ đến khi đổi thân thể phải để Triệu Khách làm cho hắn ta nhỏ một chút.

Nếu không đến khi đi vào thanh lâu, các cô nương thanh lâu thấy lại bị dọa đến mặt mũi trắng bệch.

Hiện tại mười lăm cô nương lần trước còn đang dưỡng bệnh đấy, nghe nói ngay cả giường cũng không xuống được.

“Ăn cái rắm, hôm nay ta xin nghỉ, chúng ta đến Khai Linh bảo tự của Đại đô một chuyến.”

Triệu Khách nhìn Ải Cước Hổ với ánh mắt khinh thường.

Hắn đã thăm dò được Khai Linh bảo tự là nơi truyền ra Bồ Tát kinh sớm nhất, chuyện này là một vị đồng liêu âm thầm nói cho Triệu Khách biết.

Nghe nói vị trụ trì phương trượng tìm hiểu ra Bồ Tát kinh kia, sau khi viết xong Bồ Tát kinh đã viên tịch, lúc hỏa táng càng là Phật quang ngút trời, trong cơ thể sinh ra mười tám viên Xá Lợi Tử.

Chính vì kỳ quái như thế, mới hấp dẫn Mông Ca Hãn tự mình lật xem Bồ Tát kinh.

Đến tận sau này, Mông Ca Hãn đã có mấy phần si mê với Phật đạo.

Về điểm này, hắn cũng nhận được chút xác nhận trong trí nhớ của linh hồn Đại Trí hòa thượng.

Tuy hắn đã biết một bộ phận manh mối của Bồ Tát kinh ở trên người Tam Giới, nhưng hắn vẫn định đi xem thử có thể tìm được manh mối khác hay không.

Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Triệu Khách thật sự không gặp lại tên Tam Giới này.

“Khai Linh bảo tự, ta cũng đi!”

Triệu Khách vừa nói xong đã thấy một bóng đen nhảy xuống từ trên nóc nhà, Triệu Khách không cần nhìn cũng biết là người nào.

Ba ngày nay, Miêu Đạo Nhất đi theo hắn như hình với bóng, nói cho cùng vẫn vì bốn thanh kiếm ngọc này.

Theo ý của Miêu Đạo Nhất, hắn ta không thể mang kiếm ngọc về, vậy cũng chỉ có thể tạm thời đi theo bên cạnh Triệu Khách cho đến khi đòi được kiếm ngọc mới thôi.

Vốn dĩ Triệu Khách không muốn trả, huống chi không trả thì Miêu Đạo Nhất vẫn đi theo hắn.

Chuyện tốt như vậy, Triệu Khách còn đang ước gì đây, lúc này càng không nhắc đến vấn đề của kiếm ngọc.

“Một tên đạo sĩ như người đến đó không thích hợp?”

Triệu Khách nhìn đạo bào trên người Miêu Đạo Nhất, dáng vẻ vác kiếm trên người, e rằng còn chưa đi vào sơn môn đã bị người ta đánh ra.

“Điều này…”

Triệu Khách nhìn vẻ mặt hoang mang của Miêu Đạo Nhất, không khỏi thở dài hỏi: “Ngươi thật sự muốn đi?”

Miêu Đạo Nhất gật đầu: “Muốn đi!”

Nhìn vẻ mặt kiên quyết của Miêu Đạo Nhất, Triệu Khách bất đắc dĩ nói: “Đã vậy, đầu tiên phải nói trước sau này ngươi tuyệt đối đừng thích nam nhân.”

Miêu Đạo Nhất: “????”

Ngay lúc Miêu Đạo Nhất còn đang hoang mang, chỉ thấy Triệu Khách lấy ra một bộ đồ trang điểm và quần áo vốn thuộc về Cơ Vô Tuế từ trong sách tem, ánh mắt đánh giá Miêu Đạo Nhất: “Cởi!”

“Hạ kiệu!!”

“Đại nhân, phu nhân, đến Khai Linh bảo tự rồi.”

Kiệu phu cẩn thận kéo màn kiệu ra.

“Ừm!” Trong kiệu truyền ra giọng nói của Triệu Khách, không lâu sau đã thấy Triệu Khách đi xuống kiệu, trên người mặc đại bào màu thanh hoa, thắt lưng đen khóa vàng, giày da đen.

Tuy dáng người Triệu Khách không quá cao to nhưng lại không gầy gò, tay chân rất cân xứng lại có thể mặc được bộ quan phục ở trên người.

Mặc dù là thiên hạ Đại Nguyên nhưng thể chế quan viên Hán vẫn kế tục chế độ quan phục Tống triều, đương nhiên chỉ giới hạn trong người Hán.

Chưa từng nghe nói quyền quý Nguyên tộc sẽ đi mặc quần áo Hán tộc.

Bình Luận (0)
Comment