Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2235 - Chương 2235 - Tuần Tra Ngọc Tắc (2)

Chương 2235 - Tuần tra Ngọc Tắc (2)
Chương 2235 - Tuần tra Ngọc Tắc (2)

Lộ ra bàn chân nhỏ tinh xảo trắng nõn của Tam công tử, chân nhỏ non mịn lại trắng nõn, không giống với vẻ xinh đẹp không tỳ vết của Cơ Vô Tuế, ngược lại mang theo chút mập mạp đáng yêu.

Dáng vẻ để chân trần đạp lên chăn lông, bay về phía trước không khỏi khiến Triệu Khách nhớ đến câu nói trong Lạc Thần phú của Tào Thực: “Lăng ba vi bộ, la miệt sinh trần.”

Có thể thấy hôm nay tâm trạng của vị Tam công tử này đặc biệt tồi tệ, hoàn toàn mất đi dáng vẻ trầm tĩnh yên ổn, đã tính trước mà Triệu Khách thấy trước đó.

Nhưng điều khiến Triệu Khách thấy kỳ quái là, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì lại khiến vị Tam công tử này thất lễ như vậy.

Chắc chắn không thể là việc ở Khai Linh bảo tự.

Cho dù có việc che giấu tổng đàn Ma giáo, nhưng nói cho cùng đây cũng là việc của Khai Linh bảo tự, không thể làm nàng tức giận đến như thế.

“Ngươi!!”

Lúc này, Tam công tử quay phắt đầu lại nhìn về phía Triệu Khách, nhưng vừa quay đầu đã thấy đôi mắt Triệu Khách nhìn chằm chằm vào chân nhỏ của mình, khuôn mặt đỏ ửng, càng thẹn quá hóa giận nói: “Nhìn cái gì, còn nhìn nữa ta móc mắt chó của ngươi!”

Triệu Khách nghe vậy giật mình tỉnh lại, vội cúi đầu nói: “Công tử hiểu lầm, hạ quan chỉ đang nghĩ rốt cuộc có chuyện gì khiến công tử tức giận như thế.”

“Hừ!”

Mặc dù biết đây là lời lẽ thoái thác của Triệu Khách, nhưng cuối cùng sắc mặt Tam công tử vẫn dịu hơn nhiều.

Nàng lại ngồi xuống ghế: “Ngươi sắp xếp đi, chuẩn bị cùng ta đi Ngọc Tắc một chuyến, cải trang xuất hành, đừng để người khác phát hiện.”

“Ngọc Tắc??”

Triệu Khách vẻ mặt mờ mịt, hắn không biết Ngọc Tắc là nơi nào nhưng hình như cũng không gần lắm.

Nhìn dáng vẻ còn không hiểu rõ của Triệu Khách, Tam công tử nhíu mày giải thích: “Thủ quân Ngọc Tắc xảy ra chuyện, hôm nay tảo triều truyền đến cấp báo đại doanh Ngọc Tắc bị người ta tập kích, hao tổn hơn ba trăm người, trong đó tướng lĩnh trú quân lại bị chặt đầu, sau đó hung thủ nghênh ngang rời đi.”

Trong lòng Triệu Khách chấn động, không khỏi nhìn sang Ải Cước Hổ, trong đầu hai người đồng thời thoáng qua mấy chữ “người đưa thư”.

Cuối cùng Triệu Khách đã hiểu rõ vì sao hôm nay tảo triều lại lâu như thế, chuyện này chắc chắn không phải chuyện nhỏ.

Đại doanh trú quân Nguyên quân lại bị người ta đập phá, những binh lính tử thương kia không quan trọng nhưng vấn đề là chủ soái cũng bị người ta chém giết.

Trong vạn quân lấy thủ cấp địch, thực lực cường đại như vậy, Triệu Khách nghĩ chỉ có mấy vị người dự bị kia mới dám to gan như thế.

Đây hoàn toàn là đang gây hấn với phòng tuyến cuối cùng của Đại Nguyên đế quốc, không thể tha thứ.

So sánh ra, vấn đề xưa xửa xừa xưa trong Khai Linh bảo tự căn bản không tính là vấn đề gì.

“Chắc tên hung thủ này vẫn đang ở Ngọc Tắc, bên trên đã giao trách nhiệm truy tra, lần này chúng ta tiến về Ngọc Tắc một mặt là phải tìm manh mối về hung thủ, mặt khác cũng phải xem kỹ hiện tại trú quân Ngọc Tắc đã nát đến trình độ nào.”

Vẻ mặt Tam công tử nghiêm túc, dù nàng là nữ tử nhưng nhìn nhận vấn đề càng sắc bén hơn những nam nhân kia.

Những năm qua sự mục nát của Đại Nguyên càng ngày càng nghiêm trọng, vấn đề lớn nhất là những sự mục nát này đều hợp lý hợp pháp.

Nàng không phản đối tộc nhân của mình hưởng thụ, nhưng tuyệt đối không cho phép tất cả chiến sĩ Nguyên tộc bọn họ đều biến thành con lợn.

Không có đồ đao sắc bén, không có móng ngựa cường đại, vậy chẳng mấy chốc sẽ đến lượt bọn họ trở thành vong hồn dưới đao của người khác.

【 Đinh! Ngươi thu hoạch được một nhiệm vụ chi nhánh, Tuần tra! 】

【 Nhắc nhở: Đi theo quận chúa tiến về tuần tra trú quân Ngọc Tắc, bảo vệ quận chúa an toàn. 】

Triệu Khách hơi cau mày, ánh mắt hắn nhìn về phía Tam công tử, trong lòng khẽ động thử kích hoạt đặc quyền thu hoạch được sau khi hắn giết chết ác niệm Đại Giác, Phúc chí tâm linh.

Nhưng lời nhắc nhở cũng không được lạc quan.

【 Đinh! Ngươi muốn sử dụng Phúc chí tâm linh thay đổi việc Tam quận chúa tiến về Ngọc Tắc chỉ có xác suất 12%, có xác định sử dụng đặc quyền lần này hay không. 】

Hiển nhiên, hắn muốn lợi dụng đặc quyền ngăn cản suy nghĩ của Tam công tử chắc chắn sẽ thất bại.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách tiếp tục thử.

【 Đinh! Ngươi muốn sử dụng Phúc chí tâm linh khiến Tam quận chúa đưa Kỳ nguyên bảo châu cho ngươi chỉ có xác suất 7%, có xác định sử dụng đặc quyền lần này hay không 】

Được rồi, hiển nhiên suy nghĩ sử dụng đặc quyền này để mưu cầu lợi ích cho mình cũng thất bại.

Xác suất quá nhỏ, Triệu Khách không cảm thấy vận cứt chó của hắn có thể đập trúng xác suất nhỏ bé như vậy.

Chẳng mấy chốc, Triệu Khách đã giãn hàng lông mày, tuy biện luận Phật Đạo sắp được tổ chức, lúc này rời khỏi Đại đô cũng không phải lựa chọn lý tưởng gì.

Nhưng sau khi Triệu Khách suy nghĩ một lúc cảm thấy đây cũng là một cơ hội tốt, nếu có thể nhân cơ hội nghĩ cách lấy được Kỳ nguyên bảo châu từ trên người vị Tam công tử này, vậy cho dù từ bỏ nhiệm vụ chính tuyến cũng đáng.

Nghĩ đến đây, Triệu Khách nhanh chóng đồng ý, vội vàng dẫn Ải Cước Hổ rời khỏi vương phủ.

Sau khi đám người Triệu Khách rời đi, sắc mặt Tam công tử cũng dịu đi nhiều.

Bình Luận (0)
Comment