Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2245 - Chương 2245 - Nguyên Liệu Nấu Ăn Đầy Đất

Chương 2245 - Nguyên liệu nấu ăn đầy đất
Chương 2245 - Nguyên liệu nấu ăn đầy đất

Dưới lớp quần áo hoa lệ cao quý của nàng ẩn giấu bao nhiêu giao dịch dơ bẩn tanh hôi, ngay cả Hồng bà bà cũng không ngờ nàng có thể quyết đoán từ bỏ danh hiệu sinh mệnh như vậy, dùng thân phận người dự bị trà trộn vào lần thi đấu tranh bá này.

Một chiêu này rút củi dưới đáy nồi, thật sự giết nàng không kịp trở tay, khiến Hồng bà bà lại sinh ra mấy phần khâm phục trong cơn giận.

Điều ngoài ý muốn là Hồng bà bà lại không tiếp tục nổi giận, trên mặt nở nụ cười hiền lành cất bước đi xuống ngai vàng, nhìn dáng vẻ là dự định trở lại ghế quan chiến.

“Bà bà, việc ngài đồng ý với ta…”

Thấy thế, Ninh Độc Khuyết vội vàng vặn hỏi.

Nhưng Hồng bà bà cũng không quay đầu lại, thậm chí không cho Ninh Độc Khuyết một câu trả lời chính diện, chỉ xua tay nói: “Yên tâm, ta không quỵt nợ!”

Sắc mặt Ninh Độc Khuyết thay đổi, giọng điệu quen thuộc này luôn khiến hắn ta nghĩ đến những lão lại vay tiền không trả kia.

“Ôi chao…”

Trên hoa lâu bảo thuyền, một nữ yêu ôm bụng leo ra từ trong thuyền, một tay vịn vách tường, chật vật dịch chuyển bước chân đi về phía trước.

Động tác giang rộng bắp đùi như làm xong phẫu thuật bệnh trĩ đi ra từ phòng giải phẫu, nện bước chân lục thân bất nhận, mỗi một bước đi đều rất gian nan.

“Thứ chín!”

A Đại ngồi trên ghế, tuyệt vọng ném một thỏi kim qua tử cuối cùng trong túi cho Triệu Khách.

Coi như ngân bổng tháng này của hắn ta hoàn toàn đổ xuống sông xuống biển.

Đơn giản là hắn ta và Triệu Khách cá cược, cá cược nhiều nhất một canh giờ Ải Cước Hổ sẽ bị những yêu tinh này hút thành người khô.

Triệu Khách thì cược mấy nữ yêu này không chịu được Ải Cước Hổ giãy giụa bỏ chạy, rất hiển nhiên A Đại thua rất thảm.

Hắn ta tuyệt đối không ngờ Triệu Khách đã vũ trang đến tận răng cho Ải Cước Hổ, bốn quả thận cường đại, khoảng hai trái tim mạnh mẽ to khỏe, tuyệt đối là Ferrari trong ngựa giống, tính năng trên giường tiểu quái thú.

“Những nữ nhân này thật sự là yêu quái cây cỏ thành tinh?”

Triệu Mẫn không có hứng thú với loại chuyện này, cũng không thấy có gì ghê gớm.

Dù Triệu Mẫn đã đọc thuộc lòng thi thư Hán tộc, hiểu được lễ nghi người Hán.

Nhưng nàng là nữ tử lớn lên trên lưng ngựa, thậm chí tự mình dẫn đầu sĩ binh tướng lĩnh, trong xương cốt chảy xuôi huyết dịch của dân tộc du mục thảo nguyên.

Đối với chuyện này, căn bản không cảm thấy có gì ghê gớm.

Chỉ thấy tò mò một điều duy nhất, lúc Triệu Khách lặng lẽ nói cho Triệu Mẫn biết những nữ nhân này là một đám đào tinh, Triệu Mẫn lập tức cảm thấy hứng thú với mấy con yêu tinh này.

“Đương nhiên, xưa nay ta sẽ không nói dối!”

Triệu Khách vỗ ngực đảm bảo với Triệu Mẫn.

Những nữ nhân này thật sự là đào tinh ngàn năm, chỉ có một ít đạo hạnh nên bóng dáng mặt nước không chiếu xạ ra chân thân của các nàng.

Nhưng một đào tinh như thế không khỏi khiến trong lòng Triệu Khách có suy nghĩ khác, trong lòng suy nghĩ: “Không biết gốc cây già coi trọng hay chướng mắt những tàn hoa bại liễu này…”

Trong Đại Hạ đỉnh vẫn còn không gian, chỉ có Thuỷ Lộc, gốc cây già, Mạt Lỵ và Gia Ngọc cũng có vẻ quá quạnh quẽ.

Dù ngày thường đám người Vương Ma Tử đều ở trong Đại Hạ đỉnh, nhưng bọn họ ở bên trong vẫn phải bận rộn việc của mình.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Triệu Khách lấp lóe, đột nhiên cảm thấy bắt tất cả yêu tinh nơi này vào trong Đại Hạ đỉnh cũng là một lựa chọn tốt.

Đặc biệt nhìn dáng vẻ của những yêu tinh này còn có hương vị rất khá.

Triệu Khách ngồi ở rìa thuyền lâu, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn thanh niên hồng y trên một chiếc thuyền nhỏ phía dưới, liếc qua đã thấy đây là một con cá chép tinh.

Con cá chép lớn to mập không khỏi khiến Triệu Khách thèm nhỏ dãi, trong đầu đã thoáng qua một món cá chép kho tàu.

Ngoại trừ cá chép, Triệu Khách còn tìm được một con lươn, gà cảnh.

“Tốt tốt tốt! Đều là đồ tốt.”

Triệu Khách nhìn những yêu tinh này, trong lòng chảy nước miếng, đều thuần hoang dại còn là cái loại đã thành tinh.

Quan trọng nhất là hiện tại bọn họ còn chưa phải động vật được bảo hộ.

Lúc này, ánh mắt Triệu Khách đột nhiên nhìn chằm chằm cái đầu nổ tung ở đằng xa, hai con ngươi bùng ánh lửa, khóe môi không tự chủ được hơi cong lên, hiếm khi nào trên mặt lại lộ ra vẻ hưng phấn.

Trong lòng như có một người nhỏ đã khua tay múa chân nhảy dựng lên, hắn lại phát hiện một “Phi long”.

Phi long còn gọi là trăn gà, là thịt rừng cực phẩm hiếm thấy.

Triệu Khách nhớ kỹ lúc trước ở trong hiện thực khu vực quốc gia còn chưa nghiêm như lúc này, lão đầu tử từng dẫn bọn họ tiến vào khu không người ở Hưng An lĩnh.

Mục đích đúng là vì tìm thứ đồ chơi này.

Theo lời nói của lão đầu tử, món canh ngon nhất trên đời này là canh Phi long.

Cho dù là kẻ ngu cũng có thể dùng nó hầm ra một nồi canh thịt đỉnh cấp, đơn giản là Phi long không cần bất kỳ đồ gia vị gì, cách nấu nướng đơn giản nhất cũng có thể khiến hương vị đạt đến cực hạn.

Đáng tiếc, mặc cho lão đầu tử dẫn ba sư huynh đệ bọn họ đi dạo trong Hưng An lĩnh cả nửa tháng, cuối cùng tìm được một ổ Phi long dưới một bụi cỏ.

Trong ổ có Phi long, lại chỉ là con non vừa sinh ra không lâu.

Thấy thế, lão đầu tử mới bất đắc dĩ từ bỏ suy nghĩ ném những con non này vào trong nồi.

Bình Luận (0)
Comment