Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2246 - Chương 2246 - Nguyên Liệu Nấu Ăn Đầy Đất (2)

Chương 2246 - Nguyên liệu nấu ăn đầy đất (2)
Chương 2246 - Nguyên liệu nấu ăn đầy đất (2)

Ở trong hiện thực, hiện tại đã có nuôi dưỡng quy mô lớn, có thể ăn được trong rất nhiều nhà hàng Đông Bắc.

Nhưng những con trăn gà ăn đồ ăn lớn lên kia hoàn toàn mất đi vị ngon của Phi long.

Triệu Khách chẹp miệng, hắn cũng chưa từng ăn Phi long vậy mà bây giờ lại đưa tới cửa, không chỉ hoang dại còn là Phi long thành tinh, không biết hương vị như thế nào.

Ngay lúc Triệu Khách suy nghĩ nên dùng cách gì một lưới bắt hết những con yêu quái này.

Một mùi thơm hoa đào tràn vào trong chóp mũi của Triệu Khách, quay đầu nhìn lại thấy mấy vị hoa đào tinh xinh đẹp yêu kiều cầm đèn lồng màu hồng đi tới.

Vị cầm đầu trên khuôn mặt trái xoan là ngũ quan tinh xảo đoan trang, tràn đầy mỹ cảm phương đông.

Ngay cả quần áo trên người cũng khác với những hoa đào tinh khác, quần áo rất tinh mỹ như một vị quý phụ Tống triều, phối hợp với khí chất nữ nhân đoan trang điển nhã, càng có phong thái mẫu nghi một phương, rất có hương vị thục nữ quý phụ.

“Khách quý đến cửa không tiếp đón từ xa, Đào Cơ đứng đây bồi tội với ba vị đại nhân.”

Đào Cơ nói xong khom mình hành lễ, mỗi một hành động mang theo lễ nghi hào môn lộng lẫy, cũng không phải sơn tinh dã quái bình thường có thể so sánh.

Triệu Khách đánh giá nàng từ trên xuống dưới, ánh mắt của hắn như điện càng là vương giả trong hệ tự nhiên, sau khi hai con ngươi đảo qua nữ nhân lập tức híp lại thành một đường thẳng.

So sánh với những hoa đào tinh trước đó, vị trước mắt là một gốc thụ yêu đạo hạnh rất sâu dày, lại nói những hoa đào tinh xung quanh chỉ là sản phẩm do gốc thụ yêu này diễn sinh ra.

Theo thụ yêu tu hành nhiễm linh khí thiên địa, đã rơi xuống từ gốc mẫu thụ này.

Triệu Khách nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn thoáng qua, bây giờ nhìn lại e rằng những nữ yêu xung quanh đều phải gọi Đào Cơ một tiếng mẫu thân.

“Nữ chủ nhân khách sáo, là chúng ta đường đột làm phiền mới đúng.”

Triệu Khách còn chưa lên tiếng, Triệu Mẫn bên cạnh đã mở miệng trước tiên.

Nhưng hiển nhiên Đào Cơ không có hứng thú với Triệu Mẫn, sau khi gật đầu mỉm cười đáp lại, ánh mắt lại khóa chặt vào trên người Triệu Khách.

Nàng là đào mộc thành tinh, yêu quái không tầm thường, bản thân đã có năng lực khắc chế tà ma, cho dù là yêu cũng là thượng phẩm trong đám yêu.

Từ xa đã nhận ra luồng khí tức sinh mệnh dày đặc trên người Triệu Khách.

Cho đến lúc này tới gần, càng phát hiện khí tức sinh mệnh trên người Triệu Khách phồn vinh mạnh mẽ như nước thủy triều, như đại dương mênh mông.

Điều này khiến Đào Cơ đầy hứng thú với Triệu Khách, ánh mắt đánh giá từ trên xuống dưới càng lộ ra vẻ hài lòng.

“Vị công tử này, không biết hôm nay các ngươi tới đây là tham gia Bàn Long hội sao, nếu vậy Đào Cơ có thể làm người dẫn đường, ta đã tham gia Bàn Long hội kỳ trước, rất quen thuộc với điều này.”

Đào Cơ nói xong lại sai người đưa lên một bầu rượu, quay đầu nói với Triệu Mẫn và A Đại: “Hai vị, đây là Hoa đào nhưỡng do Đào Nguyên tiên phủ của ta ủ ra, nếu hai vị không chê đều có thể thưởng thức.”

Loại rượu được rót ra từ trong bầu trong veo không thấy đáy, không hề đục ngầu chút nào, càng mang theo một mùi hoa đào dày đặc, ngửi hương rượu bên trên lại khiến người ta cảm giác tâm thần thanh thản.

Triệu Mẫn thấy thế không có chút kiêng dè, ngược lại đầy hứng thú với hoa đào tửu trước mặt, nóng lòng muốn thử cầm chén lên uống một ngụm.

Nhưng lúc này lại thấy Triệu Khách tay mắt lanh lẹ, một phát cướp lấy rượu trên tay Triệu Mẫn, cười nói với Đào Cơ: “Phu nhân nhà ta không giỏi uống rượu, chén rượu này để ta uống thay.”

Triệu Khách nói xong một hơi uống cạn sạch chén rượu, loại rượu này vừa vào cổ họng thì ngọt, sau khi nuốt xuống giữa răng môi tràn ngập một hương đào.

Điều này khiến ánh mắt Triệu Khách sáng ngời, càng thêm hài lòng với vị Đào Cơ trước mặt.

Nghĩ thầm, sau này hắn lại phải thêm một môn sản xuất.

Triệu Mẫn bị cướp chén rượu trợn mắt, không ngờ Triệu Khách dám chiếm lợi của mình một cách trắng trợn như thế.

Lúc đang muốn nổi giận, A Đại bên cạnh lại vội vàng đè Triệu Mẫn xuống.

Ở trong mắt hắn ta, đồ vật do những yêu quái này đưa tới tám chín phần mười đều là huyễn thuật.

Giống như các lão nhân truyền miệng, sơn hào hải vị gì đó đều là độc xà, con kiến, cóc nát biến thành.

Cho dù không phải, biết đâu trong rượu còn có độc, dù sao tốt nhất để Triệu Khách uống hết rượu này mới tốt.

Trong lòng A Đại suy nghĩ, ước gì Triệu Khách trúng độc bỏ mình mới tốt.

“Có Đào Cơ dẫn đường thì không còn gì tốt hơn, chỉ có điều Bàn Long hội này là cái gì??”

Triệu Khách cũng không để ý đến Triệu Mẫn và A Đại, trực tiếp cầm bình rượu trên tay, vừa nói chuyện với Đào Cơ vừa không ngừng thưởng thức Hoa đào nhưỡng trên tay.

Có độc hay không, Triệu Khách còn có thể phân biệt ra được.

Huống hồ Hoa đào nhưỡng này có hương vị rất ngọt ngào, khiến Triệu Khách không nhịn được uống thêm mấy ngụm.

Nhân lúc uống rượu, đôi mắt Triệu Khách đánh giá trên người Đào Cơ.

Thấy thế, mặc dù trong lòng Triệu Mẫn tức giận lại không tiện phát tác.

Nhưng suy nghĩ của nàng nhanh chóng bị Bàn Long hội mà Đào Cơ nhắc đến hấp dẫn.

Bình Luận (0)
Comment