Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2259 - Chương 2259 - Rút Củi Dưới Đáy Nồi (2)

Chương 2259 - Rút củi dưới đáy nồi (2)
Chương 2259 - Rút củi dưới đáy nồi (2)

Lúc này bùn cát ướt át dưới đáy hồ đã hóa thành cặn than đen cứng rắn, bao gồm cả chiếu hoa lâu thuyền này cũng bị nghiến nát xé rách trong lực trùng kích kinh khủng này.

Một đám hoa tàn rơi rụng, trong chớp mắt đã tan thành mây khói trong ngọn lửa, cả một thuyền hoa yêu lại không may mắn thoát khỏi.

Triệu Khách thò đầu ra, ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía Bàn Long động, lại thấy Bàn Long động đã bị nổ thành bùn đất nhão nhoét, động phủ lớn như vậy như cái bánh kém bị ném xuống đất chia năm xẻ bảy.

Xung quanh đều là tảng đá vỡ tan, nhìn kỹ không khó nhận ra có một số mảnh xác đã không nhìn ra là thứ gì.

Trong hoảng sợ, Triệu Khách không khỏi nhanh chóng cảm ứng nhưng kết quả lại khiến trong lòng Triệu Khách thở phào một hơi.

Phân thân của hắn còn sống, lực trùng kích của vụ nổ khiến phân thân không chịu nổi ngất đi.

Hai người Triệu Mẫn và Ải Cước Hổ vẫn còn tốt, một cánh tay của Ải Cước Hổ đã biến thành than cốc nhưng đây không phải tổn thương quá lớn với hắn ta.

Triệu Mẫn và phân thân của hắn đều được Đào Cơ gọi ra một đoàn sương mù hồng bảo vệ, cũng không bị thương.

Điều duy nhất khiến Triệu Khách nóng vội là tên gốc cây già này, trong trí nhớ phân thân vào thời điểm mấu chốt lão gia hỏa này thể hiện ra bản thể, chống đỡ được phần lớn lực trùng kích.

Nếu không chỉ dựa vào đám người phân thân, đừng mơ có ai còn sống sót.

Về phần đám người Thuỷ Lộc, Triệu Khách cũng không lo lắng lắm, lão gia hỏa Thuỷ Lộc này sống lâu như vậy đã sớm sống thành tinh.

Loại lão gia hỏa già mà không chết này, bẩm sinh đã có bản lĩnh gặp dữ hóa lành, muốn hắn ta ợ ra rắm hiển nhiên là chuyện không thể nào.

Về phần Gia Ngọc, Triệu Khách không cảm thấy một yêu nghiệt có thể nghe được tiếng động cách trăm dặm, còn có thể chết vì một quả pháo này.

Về phần Vương Ma Tử và Camilleri càng khỏi phải nói.

Cho nên, người mà Triệu Khách thật sự lo lắng là gốc cây già, không biết rốt cuộc lão gia hỏa này như thế nào, hết lần này đến lần khác phân thân của hắn không ra sao lại ngất đi.

“A, không tệ lắm, không ngờ lão thái bà này vẫn dám bỏ ra tiền vốn, lại cho ngươi con tem hoàng kim hiếm thấy như thế!”

Lúc này, Triệu Khách còn chưa hành động đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai.

Giọng nói trong trẻo như chuông bạc êm tai rung động lòng người, nhưng lại khiến Triệu Khách như bị sét đánh.

Hắn quá quen thuộc với giọng nói này, hoặc phải nói hắn tuyệt đối không quên chủ nhân của giọng nói này là ai.

“Không có khả năng?”

Triệu Khách cau mày thành một nắm, trong lòng lập tức cuốn lên sóng to gió lớn, xoay phắt người nhìn lại.

Trong rừng cây tối tăm sau lưng, từng tiếng bước chân trong trẻo càng ngày càng gần.

“Ai!”

Heo mập cảnh giác nghiêng người đứng bên cạnh Triệu Khách, trong tay nắm thanh Quỷ đầu đại đao kia, cảnh giác nhìn chằm chằm về phía phát ra tiếng bước chân.

Giày cao gót bén nhọn như giẫm lên sàn nhà đá cẩm thạch trơn bóng trong trẻo mạnh mẽ.

Cộc cộc cộc!

Mỗi một tiếng bước chân trong trẻo như thanh chì nện vào trong lòng hắn, khiến lông tơ cả người Triệu Khách không nhịn được dựng đứng lên, hai con ngươi con rụt lại nhìn chằm chằm phía trước, trong lòng lập tức dấy lên sóng lớn ngập trời.

“Không thể nào, nàng không thể ở chỗ này??”

Trong lòng Triệu Khách kiên quyết không tin nàng sẽ xuất hiện ở chỗ này, dù là trên quy tắc hay là đám người đưa thư cao cấp Hồng bà bà này, tuyệt đối không tùy ý để tình huống này xảy ra.

Nhưng điều mâu thuẫn là giọng nói đầy quen thuộc này, ngoại trừ nàng tuyệt đối không có người thứ ba.

Ngay khi trong lòng Triệu Khách đầy giày vò và mâu thuẫn, một đôi giày cao gót màu hồng chậm rãi đi ra từ trong bóng tối của rừng sâu.

Đôi giày giẫm lên khoảng không cách mặt đất một thước, một nữ nhân mặc váy dài màu đen cũng dần rõ ràng theo.

Váy công chúa màu đen xõa tung phồng lên như đèn lồng, cổ tròn lộ ra xương quai xanh xinh đẹp và da thịt trắng nõn trong suốt.

Tóc dài được búi lên đỉnh đầu như công chúa trong truyện cổ tích, trên dưới cả người không ngừng tỏa ra khí chất cao quý lạnh lẽo.

Ánh mắt Triệu Khách cẩn thận nhìn chằm chằm nữ nhân này, khuôn mặt xa lạ hoàn toàn không khớp với hình ảnh của nữ nhân kia.

Nhưng lúc Triệu Khách nhìn vào đôi mắt nữ nhân này, trong chốc lát loại cảm giác quen thuộc như dòng điện theo ánh mắt của đối phương tiến vào thân thể của hắn, điều này khiến Triệu Khách cảm thấy da đầu tê dại, đưa tay kéo Heo mập bên cạnh, Heo mập thấy rất kỳ quái với phản ứng của Triệu Khách, đây là lần đầu tiên hắn cảm ứng được sự sợ hãi trên người Triệu Khách.

Cho dù là lúc đối mặt với Cơ Vô Tuế, Triệu Khách cũng chưa từng thể hiện ra vẻ mặt sợ hãi như thế.

“Rất bất ngờ? Rất vui mừng đúng không?”

Dưới ánh trăng, khuôn mặt trong sáng của nữ nhân trong suốt rực rỡ, tuyệt thế xuất trần, lúc khuôn mặt nở nụ cười còn có thể nhìn thấy lúm đồng tiền rất sâu trên mặt.

Nhưng từ trong ra ngoài nụ cười của nữ nhân lại để lộ ra một hương vị ác độc, bị ánh mắt của nữ nhân này nhìn chằm chằm khiến Triệu Khách cảm giác da của mình nóng bỏng đâm đau từng cơn.

Không sai!

Bình Luận (0)
Comment