Cho đến khi lên đường Triệu Khách nhận ra có người theo dõi, lúc này mới nghĩ rõ ràng.
Nữ nhân này đang câu cá, nàng chỉ nhân tiện dẫn theo hắn mà thôi, thậm chí không có gì bất ngờ xảy ra làm không tốt nàng còn nhân cơ hội lần này dò xét hắn.
E rằng thấy tò mò với yêu quái gì đó đều là đánh rắm.
Lúc trong lòng Triệu Khách suy nghĩ đến Triệu Mẫn, đám tử sĩ này đã lặng yên ẩn núp xung quanh Bàn Long động.
Dường như tử sĩ cầm đầu còn đang chờ đợi điều gì đó, vẫy tay ra hiệu những tử sĩ này bắt đầu lắp ráp thứ gì đó.
Chờ đến khi cảm giác của Triệu Khách đảo qua thấy đây là một khẩu pháp, đủ loại bộ phận kỳ lạ được những tử sĩ này nhanh chóng lắp ráp này, thời gian chưa đến một nén nhang đã lắp ráp trong một khẩu đại bác cao cỡ nửa người.
“Làm sao bây giờ, hay là chúng ta…”
Trong lòng Heo mập lo lắng cho đám người Thuỷ Lộc, muốn ra tay giải quyết những tử sĩ này.
“Không! Chờ đợi!”
Triệu Khách đè Heo mập xuống, đối phương không có khả năng chỉ điều động những tử sĩ này đến đây, chắc chắn còn có cao thủ nữa.
Nhưng vấn đề là cao thủ đang ở nơi nào?
Cùng lúc Triệu Khách quan sát xung quanh, thật sự không biết trên đỉnh núi không xa có một đoàn người đang đứng ở đó chờ đợi.
Hai tên nam nhân mặc khôi giáp màu đen cẩn thận từng li từng tí đưa mắt nhìn người đứng ở phía trước, vị nữ nhân này như hoa như ngọc, khuôn mặt nữ nhân dưới ánh trăng trong sáng rực rỡ như Lăng Ba tiên tử, bao phủ lên một tầng ánh ngọc mông lung.
Trên tay nàng cầm một chiếc gương như mãi mãi không nhìn đủ.
Xuyên qua mặt gương có thể thấy khuôn mặt nữ nhân hoàn mỹ không tỳ vết, dưới hàng mày liễu cong cong là một đôi mắt trong veo sáng long lanh.
“Tiêm Lân đại nhân, chúng ta còn phải chờ bao lâu?”
Nhìn thời gian trôi qua từng giây từng phút, cuối cùng nam tử thủ lĩnh tử sĩ không nhịn được mở miệng dò hỏi.
Thời gian của bọn họ có hạn, đây là một cơ hội cực tốt, ý của bên trên là tuyệt đối không được để Triệu Mẫn sống sót trở về.
Kiểu chết tốt nhất là chết vì chuyện ngoài ý muốn giống hai ca ca của nàng, vậy coi như Mộc vương phủ hoàn toàn đứt gốc rễ.
“Chờ chút, hình như ta gặp được một vị cố nhân.”
Dưới mặt gương, đôi mắt trong veo kia lại chiếu rọi ra bóng dáng của Triệu Khách và Heo mập.
Đây là thu hoạch khiến nàng cảm thấy bất ngờ, thậm chí ngón tay mảnh khảnh còn không ngừng rung rung, nhẹ nhàng gõ vào mặt gương trước mặt một cái, giọng điệu đáng yêu nói: “Không ngờ chúng ta lại gặp mặt!”
“Oanh!!”
Theo tiếng nổ ầm vang điếc tai do đại bác phát ra, một viên đạn pháo chuẩn xác không sai nổ tung trên cửa động Bàn Long động.
Trong tiếng ầm ầm kịch liệt, uy lực vượt xa dự đoán của đám người Triệu Khách.
Đạn pháo bắn ra ngọn lửa màu xanh tím khiến không gian xung quanh đều vặn vẹo, trung tâm ngọn lửa hoàn toàn biến thành một vùng tăm tối như nổ tung cả vùng hư không này.
Sau khi ánh lửa lấp lóe một giây, sóng khí kinh khủng vặn vẹo thành bọt nước mà mắt thường có thể thấy được, một luồng lực bẻ gãy nghiền nát cuốn bay bùn cát đá vụn xung quanh.
Hai người Triệu Khách và Heo mập đều không dự đoán được đại bác của nhóm người này lại có uy lực kinh người như thế.
“Không tốt!”
Thấy tình huống không đúng Triệu Khách nhanh chóng gọi Đại Hạ đỉnh ra, trên thân đỉnh lấp lóe một sợi ánh vàng chiếu lên người Triệu Khách và Heo mập, thu hai người vào trong đỉnh.
“Cạch cạch cạch cạch…”
Toàn bộ Đại Hạ đỉnh đều rung động theo, vô số tiếng va chạm khiến bên tai Triệu Khách liên tục không ngừng truyền đến tiếng nhắc nhở điểm bưu điện bị khấu trừ.
“Đinh! Đại Hạ đỉnh bị công kích, khấu trừ 2 điểm bưu điện.”
“Đinh! Đại Hạ đỉnh bị công kích, khấu trừ 3 điểm bưu điện.”
Trong chốc lát, điểm bưu điện trong sách tem của Triệu Khách như đồng hồ nước hư hao, điểm bưu điện điên cuồng bị khấu trừ.
Còn chưa đến một phút, Triệu Khách nhìn lên đã bị trừ 384 điểm bưu điện.
Triệu Khách thấy vậy mí mắt cuồng loạn, cũng may lần này có Dương Vạn Tài giúp đỡ hắn bán ra vé xe, nếu không với chút điểm bưu điện ban đầu của bọn họ, đoán chừng lần này sẽ bị trừ gần hết.
“Móa nó, đây con mẹ nó là pháo? Không biết còn tưởng là tên lửa xuyên lục địa.”
Heo mập bóp ngón tay, dập tắt một ngọn lửa đang cháy trên tóc của mình, trong miệng không nhịn được mắng to.
Triệu Khách xoa lỗ tai của mình cảm giác sắp bị chấn điếc, trong lỗ tai vang lên ong ong.
Trong lòng thấy ngạc nhiên với uy lực của ổ hỏa pháo này, nhưng chẳng mấy chốc lại lo lắng cho đám người Thuỷ Lộc.
Lực sát thương khủng bố như vậy, ở trong ấn tượng của Triệu Khách e rằng cũng có thể so sánh với pháo vệ tinh quỹ đạo.
Đây chỉ là một đội tử sĩ lại có thể trang bị vũ khí loại cấp bậc này, vậy trong tinh nhuệ Nguyên tộc chắc chắn có loại vũ khí cường đại hơn cả đại bạc, chẳng trách những tông môn giáo phái thực lực cao cường kia đều nhao nhao quỳ dưới gót sắt của Nguyên tộc.
“Nhanh, đi ra xem một chút!”
Triệu Khách nói xong dẫn theo Heo mập lao ra khỏi Đại Hạ đỉnh, ánh mắt thấy xung quanh hoàn toàn biến thành một mảnh đất hoang vu.