Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2257 - Chương 2257 - Tiêm Lân Xuất Hiện

Chương 2257 - Tiêm Lân xuất hiện
Chương 2257 - Tiêm Lân xuất hiện

Triệu Khách suy nghĩ thời gian, chưa đầy một canh giờ nữa mạch nước ngầm sẽ thay đổi tuyến đường, Triệu Khách đoán chờ đến khi Phi long được hầm tốt, đám người này cũng nên đi ra.

Trong lòng Triệu Khách còn nhớ kỹ con cá chép tinh kia.

“Ca ca, còn chưa xong sao?”

Triệu Khách lại nghe thấy Gia Ngọc thúc giục, Triệu Khách thấy thế quay đầu đặt tay lên trán Gia Ngọc cười nói: “Sắp rồi, chờ chút, chờ hầm lửa nhỏ để xương sụn của Tiểu Bạch hơi tan ra, hương vị sẽ càng ngon hơn.”

Gia Ngọc ném xương cốt trên tay đi, cái hiểu cái không gật đầu, ở trong mắt nàng cũng thấy Triệu Khách là nguy hiểm.

Vì con mắt ở trước ngực Triệu Khách khiến nàng cảm thấy sợ hãi, nhưng cùng lúc cũng thấy Triệu Khách thần kỳ.

Sư huynh và các thúc thúc của nàng trải qua tay Triệu Khách luôn có thể biến thành từng món ngon mà nàng chưa từng nếm qua.

Nhưng lúc này Gia Ngọc hơi lo lắng nói: “Nhưng một nồi nước như thế ta sợ chút nữa không đủ uống, bên kia có rất nhiều người đến!”

“Rất nhiều người?”

Triệu Khách nhìn theo phương hướng mà Gia Ngọc đang chỉ, từ xa nhìn lại đen kịt một màu cũng không thấy cái gì.

“Ừm, rất nhiều người đang chạy đến bên này.” Gia Ngọc nói rất chắc chắn.

Triệu Khách và Heo mập nhìn nhau, bọn họ không thấy được thứ này không có nghĩa Gia Ngọc không nhìn thấy, Triệu Khách tin tưởng năng lực của Gia Ngọc tuyệt đối không nhầm.

Chỉ là khoảng cách quá xa bọn họ không cảm giác được.

“Là người hay là đám Tiểu Hoa, Tiểu Bạch?”

“Người, là loại không thể ăn.”

Heo mập bên cạnh lo lắng cho sự an toàn của Gia Ngọc và Mạt Lỵ, đề nghị: “Nếu không để bọn họ về Đại Hạ đỉnh trước.”

Nhưng sau khi Triệu Khách suy nghĩ một lúc lại lắc đầu từ chối đề nghị của Heo mập, Gia Ngọc đã không còn là tiểu gia hỏa không hiểu cái gì kia, bảo vệ quá mức sẽ chà đạp thiên phú của nàng.

Huống hồ đều là người, trong lòng Triệu Khách suy nghĩ một chút cũng biết đại khái là ai.

Dọc theo con đường mà Triệu Mẫn xuất phát, đừng nói Triệu Khách ngay cả Ải Cước Hổ cũng có thể cảm giác được có người đang theo dõi, bọn họ đến vì Triệu Mẫn.

Triệu Khách không tin Triệu Mẫn không biết.

“Gia Ngọc, Mạt Lỵ, các ngươi đi tìm đám người Thuỷ Lộc gia gia, nói cho bọn họ biết bên ngoài có người lạ đến, để bọn họ yên lặng theo dõi tình hình.”

Gia Ngọc ngạc nhiên, mắt không chớp nhìn chằm chằm nồi nước đã sôi trào, thậm chí cái mũi tinh xảo của nàng đã ngửi được mùi hương nước canh tràn ra.

Thấy thế, Triệu Khách dứt khoát thu nồi canh vào trong sách tem.

“Yên tâm, đợi sau khi trở về chúng ta cùng uống, nhanh đi!”

Lúc Triệu Khách nói xong lời cuối cùng ánh mắt trở nên nghiêm túc, tuy Gia Ngọc rất tức giận nhưng vừa thấy vẻ mặt nghiêm túc của Triệu Khách, lập tức trở nên ngoan ngoãn hơn.

Nàng tức giận bĩu cái miệng nhỏ nhắn, lôi kéo Mạt Lỵ đang ăn vịt quay đi vào trong động.

Nhìn Gia Ngọc và Mạt Lỵ đều rời đi, Triệu Khách gọi Heo mập ném hết những đồ vật lung tung rối loạn còn lại vào Đại Hạ đỉnh, hai người như con khỉ nghiêng người trốn vào trong bụi cỏ bên hồ chờ đợi.

Cũng không biết có phải cảm giác của Gia Ngọc quá mạnh, hay người đi đường có thủ đoạn ẩn nấp rất cao minh hay không.

Triệu Khách và Heo mập ngồi trong bụi cây đợi một lúc lâu, hai người mới nghe được tiếng bước chân đi tới.

Triệu Khách kích hoạt Cao ngạo, cộng thêm sự tăng cường trong rừng cây, cảm giác cường đại hình thành một tấm thiên la địa võng, im hơi lặng tiếng quét về phía tiếng bước chân đang đến gần.

Mười người? Hai mươi người… Trăm người!

Cảm giác quét tới, từng bóng dáng không có chỗ ẩn nấp lộ ra, điều khiến Triệu Khách thấy bất ngờ là số người vượt xa dự đoán của hắn.

Chẳng trách Gia Ngọc lại lo lắng vấn đề canh không đủ uống, hơn ba trăm người hoàn toàn là một đội nhân mã.

“Cao thủ! Đại khái bằng mấy người đưa thư hạ cấp đỉnh phong.”

Heo mập áp sát trên mặt đất, nửa cái mặt đều chôn ở trong đất, thông qua bước chân nặng nhẹ của những người này đại khái đánh giá ra một vài thứ.

“Đều là người Hán, chắc là tử sĩ đã được huấn luyện tốt.”

Ở thời đại này, mạng người Hán không đáng tiền nhất nhưng tương tự cũng là đối tượng tốt nhất để trở thành nô lệ, pháo hôi và tử sĩ.

Không ai có thể thông qua thân phận của bọn họ truy xét ra điều gì, bởi vì có rất nhiều người Hán, khắp nơi đều có, ngay cả một số người sắc mục cũng có thể nuôi nhốt người Hán.

Kết quả không cách nào truy tra, sẽ chỉ càng thêm hà khắc với người Hán, nhưng lại không hề liên quan đến bất kỳ người nào ở bên trên.

“Tất cả đều đang đuổi giết Tam công tử? Con đàn bà này cũng được người ta yêu thích như thế??” Heo mập suy nghĩ xem có nên nhân cơ hội này đục nước béo cò, thuận tiện xử lý vị Tam công tử này hay không.

Dù sao sau đó cũng có đám tử sĩ này cõng nồi, nhưng lời nói tiếp theo của Triệu Khách lại khiến Heo mập từ bỏ suy nghĩ này.

“Bây giờ nữ nhân này đi ra ngoài không phải vì câu con cá lớn này sao, ngươi thật sự cho rằng nàng muốn đi tuần doanh sao!”

Triệu Khách trợn mắt liếc Heo mập.

Từ lúc bắt đầu Triệu Khách đã rất hoang mang, vị Tam công tử này biết rõ hắn có liên quan với việc Yên thành còn lôi kéo hắn đi cùng.

Bình Luận (0)
Comment