Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2293 - Chương 2293 - Kịch Chiến Kết Thúc (5)

Chương 2293 - Kịch chiến kết thúc (5)
Chương 2293 - Kịch chiến kết thúc (5)

Trong đầu hắn ta hỗn độn, lại chết lặng gật đầu: “Đúng, ta… Ta… Đúng!”

Sau khi nghe được lời nói của Mục Nhĩ Ly, Bột Nhi Diệp sợ đến vỡ mật, vô cùng căm phẫn quát Mục Nhĩ Ly: “Lão tam, ngươi tỉnh lại, yêu nữ này đã không chịu nổi!!”

Nhưng Mục Nhĩ Ly lại như không nghe thấy, thậm chí vùi đầu sâu vào trong khuỷu tay của mình, nằm sấp ở trên mặt đất, như Lạc Nữ đã nói bây giờ hắn ta cũng là một con chó.

“Ha ha ha, phế vật, đám rác rưởi các ngươi muốn giết ta, thật sự không biết tự lượng sức mình!”

“Nếu thêm ta thì sao!”

Đột nhiên trên bầu trời truyền đến tiếng rống to của Triệu Khách, Lạc Nữ ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn một bóng dáng vàng óng ánh thăng lên giữa bầu trời.

“Là ngươi!”

Đôi mắt Lạc Nữ co rụt lại, mở bàn tay ra, nàng dùng lực lượng đã không còn nhiều khiến bầu trời cuốn lên gió bão mạnh hơn.

Trong bão tuyết đầy trời, âm thầm mang theo vô số độc khuẩn màu đen.

Nhưng những độc khuẩn này lại xuyên qua thân thể của Triệu Khách, cũng không tạo ra chút ảnh hưởng nào cho Triệu Khách.

“Không có khả năng?”

Thấy độc khuẩn lại không có hiệu quả với Triệu Khách, đôi mắt Lạc Nữ sinh ra ánh sáng mạnh màu xanh, cố gắng khống chế nguyên tố băng rời rạc trong không khí, ngưng tụ thành một con băng long lao thẳng về phía Triệu Khách.

“Một đỉnh phá vạn pháp!”

Nhìn băng long đánh đến trước mặt, Triệu Khách không chút do dự thôi động Đại Hạ đỉnh đập tới.

Lạc Nữ đã suy yếu tới cực điểm, đúng là cơ hội tốt nhất để hắn báo thù.

Đại Hạ đỉnh bốc cháy lên ánh sáng mạnh, trong nháy mắt đụng băng long trước mặt thành mảnh nhỏ.

“Phách vương hổ bí! Giết!”

Lạc Nữ muốn giang hai tay ra thao túng băng tuyết, tiếp tục quấy nhiễu Triệu Khách, không ngờ hai tay của Bột Nhi Diệp lại càng siết chặt hơn.

“Yêu nữ nhận lấy cái chết!!”

Dường như Bột Nhi Diệp cũng cảm nhận được sát ý bắn ra trên người Triệu Khách, tuy hai con ngươi đã bị ăn mòn đến mù nhưng hai tay vẫn ôm chặt Lạc Nữ, thân thể cao tuổi bắt đầu không ngừng hư thối tan tác, phát ra tiếng kêu to thảm thiết, nhưng càng đau khổ thì hai tay của hắn ta càng ôm chặt hơn.

“Bột Nhi Diệp thúc thúc!!” Triệu Mẫn cực kỳ đau lòng, muốn xông ra ngoài lại bị Thuỷ Lộc giữ chặt.

“Khốn kiếp buông tay!!!”

Thấy Triệu Khách đánh tới, Lạc Nữ giãy giụa mấy lần, cuối cùng thân thể Bột Nhi Diệp từng chút một hóa thành tro tàn ở trước mặt mọi người.

“Tự nhiên áp chế!!”

Ngay khi được giải thoát, Lạc Nữ mở hai tay ra, một luồng dao động vô hình tuôn ra từ lòng bàn tay của nàng.

【 Cảnh cáo! Cảnh cáo! Ngươi bị Tự nhiên áp chế, tất cả năng lực hệ tự nhiên tạm thời bị áp chế không cách nào sử dụng. 】

Theo Tự nhiên áp chế, khôi giáp trên người Triệu Khách đột nhiên vỡ nát, song nhận Nhật chước, Dạ thứ cũng lập tức biến mất.

Nhưng lúc này Triệu Khách đã vọt tới trước mặt, năng lực của hắn bị áp chế, trên tay Triệu Khách lại thêm ra một con dao găm màu sắc rực rỡ, chính là Mễ lặc chi thứ.

Lưỡi đao hoạt động phá vỡ thời không trước mắt, lưỡi đao còn chưa tới người, bóng dáng Lạc Nữ ở trước mắt bị cầu vồng bảy sắc trên lưỡi đao chiếu lên lập tức mờ đi.

Thanh Mễ lặc chi thứ này chỉ là hàng nhái, cũng không phải chân thực nhưng cũng có đầy đủ năng lực chặt quá khứ, phá hiện tại, giết tương lai.

Trong hư ảnh, trong nháy mắt xuất hiện Lạc Nữ máu me be bét khắp người, thân thể cực kỳ suy yếu.

“Ngay lúc này!”

Trong mắt Triệu Khách bộc phát sát cơ, trường đao vung lên một đao trảm xuống.

“Phốc!”

Máu tươi vẩy lên hai gò má của Triệu Khách, theo một tiếng hét thảm của Lạc Nữ, bên trái vẩy một cái cánh tay bay lên, khiến nàng đau đến không muốn sống.

“Đi chết!”

Nhưng cùng lúc đó, Lạc Nữ lại trở tay đánh một chưởng vào ngực Triệu Khách.

Một chưởng ôm hận, cho dù Lạc Nữ đã sắp kiệt sức nhưng một chưởng này vẫn hàm chứa nguyên tố băng kinh khủng.

Bàn tay còn chưa chạm đến Triệu Khách, luồng băng lạnh lẽo thấu xương này đã khiến tay chân Triệu Khách cảm thấy lạnh băng, ngay cả linh hồn cũng muốn đóng băng nứt vỡ.

Vào thời khắc mấu chốt, hai tay Triệu Khách kết ấn, theo Phật quang bốc lên một thanh Phật chung treo ở xung quanh Triệu Khách.

“Đông!”

Tiếng chuông quanh quẩn trong núi rừng, Triệu Khách cũng không biết đã đụng nát bao nhiêu vụn băng, quay đầu nhìn lại Lạc Nữ đã biến mất, trên mặt đất chỉ còn sót lại một cánh tay của Lạc Nữ.

Nhưng không đợi Triệu Khách kịp thu lại cánh tay này, cánh tay này đã nhanh chóng hủ hóa, chất lỏng chảy xuống từ trên cánh tay lan ra xung quanh.

Trong chốc lát băng tuyết trên mặt đất tan ra, lại sinh ra một mảng lớn ốc đảo ở dưới chân bọn họ, đồng thời tầng ốc đảo này đang nhanh chóng lan tràn ra bốn phía.

Lạc Nữ bỏ chạy!

Triệu Khách đầy tiếc nuối nhìn thanh Mễ lặc chi thứ trên tay mình, hồng quang trên lưỡi đao dần ảm đạm như đã hoàn thành sứ mạng của nó, cuối cùng biến mất trước mặt Triệu Khách.

Nữ nhân này bỏ chạy chắc chắn sẽ đại thương nguyên khí, nhưng lấy sức khôi phục hệ tự nhiên, e rằng không kéo dài được bao lâu.

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách không khỏi phủ kín một tầng bóng ma.

Theo Lạc Nữ biến mất, bão tuyết cũng hoàn toàn tiêu tán, nhưng Triệu Khách không để đám người Thuỷ Lộc ra ngoài, trên mặt đất còn lưu lại độc khuẩn, những độc khuẩn này sẽ không biến mất theo Lạc Nữ rời đi.

Bình Luận (0)
Comment