Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 230 - Chương 230. Hắc Bàn

Chương 230. Hắc bàn Chương 230. Hắc bàn

Đáng tiếc, mặc dù xung quanh Khải Lý toàn núi, dân cư đông đúc, nhưng cũng không phải khu vực tứ tượng, nếu không Triệu Khách cũng muốn ở lại chỗ này thêm một thời gian.

“Trấn Viễn, có lên xe không, đi trấn Viễn đây!”

Lúc này ở đằng sau không xa có một chiếc xe buýt nhỏ chạy tới, nhìn từng khoảng sơn chắp vá ở bên trái xe đã biết chiếc xe này đã khá lâu năm.

Tốc độ xe rất chậm, một nữ nhân trông đã ngoài ba mươi thò nửa người ra từ cửa xe, trên tay cầm còi đang chào mời người đi đường.

“Trấn Viễn!”

Triệu Khách hơi suy nghĩ một chút, dù sao hắn cũng không có chuyện gì để làm, không bằng đến trấn Viễn xem một chút, nghe nói nơi này được xây dọc theo bờ sông, cũng là một trong những nơi hắn muốn xem xét.

Về phần khách sạn, không quay về cũng không sao, đồ đạc của hắn đều ở trong sách tem, không quên mang theo cái gì.

Nghĩ đến nơi này, Triệu Khách vẫy tay, chỉ thấy chiếc xe dừng lại trước mặt Triệu Khách.

“Đi bao lâu có thể đến trấn Viễn.”

Triệu Khách nói xong ánh mắt nhìn thoáng qua bên trong xe, tuy vẻ ngoài chiếc xe hơi cũ kỹ nhưng hiển nhiên chỗ ngồi bên trong đều được quét dọn tỉ mỉ, cũng được tính là sạch sẽ.

“Còn thiếu mấy người nữa, nửa tiếng sau xuất phát, chúng ta lái xe đến đó cũng hơn hai tiếng.”

Thật ra người quen thuộc đường xá đều biết, thật ra đi từ Khải Lý đến trấn Viễn cũng không cần lâu như vậy.

Nhưng bây giờ là tuần lễ vàng mùng 1 tháng 10, bây giờ trên đường đều kiểm tra gắt gao, loại xe này của bọn họ chỉ có thể đi đường vòng, đi đường nhỏ sẽ xa hơn chút, cho nên thời gian cũng chậm hơn chút.

Triệu Khách không biết những điều này, hơn nữa bây giờ trong nhà ga người chen người, Triệu Khách nhìn thôi đã thấy bực bội, thấy thế dứt khoát bước lên chiếc xe này.

Ngồi trên xe chờ một lúc, nữ nhân trung niên kia lại lôi kéo được hai sinh viên đại học một nam một nữ, thoạt nhìn là một cặp tình nhân.

Thấy thật sự không lôi kéo được ai nữa, nữ nhân vung tay ra hiệu chuẩn bị lên đường, ngay lúc này đột nhiên có một bàn tay bám vào cửa xe: “Đợi chút, dẫn theo ta nữa!”

Cửa xe mở ra, chỉ thấy một tên mập khoảng 23 24 tuổi, khuôn mặt tròn trịa thật thà, dáng người không cao chỉ khoảng 1m75, nhưng nhìn qua cũng không quá cồng kềnh.

So với tên bị Triệu Khách ném vào Đồ phu chi hạp trước đó, vị trước mắt chỉ có thể được gọi là khỏe mạnh.

Hắn ta mỉm cười với tài xế và nữ nhân trung niên phụ trách bán vé, sải một bước lên xe.

"Rắc rắc rắc…”

Nào ngờ, tên mập vừa bước một chân lên xe, chiếc xe buýt nhỏ lập tức trầm xuống, trong nháy mắt cả tiếng khởi động cũng trở nên nặng nề khiến tài xế giật nảy mình.

Quay lại nhìn chỉ thấy tên mập đã tùy tiện ngồi xuống ghế, cái mông cực to một người lại chiếm mất chỗ cho hai người.

Thấy thế tài xế vội vàng nháy mắt với nữ nhân, tên mập này quá nặng phải đuổi hắn ta xuống xe.

Nữ nhân trung niên thấy thế gật đầu đi lên trước đang định nói chuyện, chỉ thấy tên mập dựa người vào lưng ghế một cái, ngay cả cái ghế cũng bị ép đến mức biến dạng theo.

Nữ nhân cười toe toét vội nói: “Cái đó, thật xin lỗi, chỗ này của chúng ta đã được đặt trước, thêm người nữa sẽ quá tải.”

Cái đầu to của tên mập lắc qua lắc lại như trống lúc lắc, nói: “Không được, ta đã lên rồi, thế này đi, ta sẽ mua tất cả bốn cái vé còn lại.”

Chỉ thấy tên mập nói lời này xong, bình tĩnh nhét 300 tệ vào trong tay nữ nhân, cười đùa tí tởn nói: “Tỷ tỷ, ngài xem bây giờ đã mấy giờ rồi, còn để ta đến nhà ga mua vé, đêm nay ta cũng không thể rời khỏi Khải Lý, ngài dàn xếp tí đi.”

Cầm tiền trong tay, nữ nhân ngoảnh lại nhìn tài xế, tài xế âm thầm tính toán, đến lúc này 300 tệ cũng đủ tiền xăng đi một vòng, tiền vé xe của những người còn lại đều là tiền lời, tài xế nghĩ đến đây khẽ cắn môi, gật đầu đồng ý.

Dù sao không có ai có thể từ chối tiền.

“Ong ong…”

Xe chậm rãi khởi động nhưng có thể nghe ra sau khi tên mập lên xe, tiếng động cơ hoàn toàn không cùng một trạng thái với trước đó.

Triệu Khách vẫn ngồi ở hàng cuối cùng, một tay vuốt ve Phật châu, thỉnh thoảng đôi mắt lại nhìn về phía tên mập, chỉ thấy sau khi tên mập này lên xe đã bắt đầu ngáy, nằm trên ghế ngủ say sưa.

Lúc đầu Triệu Khách cũng không để ý nhưng theo việc tài xế bắt đầu đi đường vòng tiến vào một vài đường đất nông thôn, Triệu Khách bắt đầu cảm thấy hơi không bình thường.

Phần lớn đường đất nông thôn đều mấp mô, xe chạy qua lắc lư rất nhiều, hai sinh viên ngồi trước Triệu Khách đều bị xóc nảy đến mức mặt lúc xanh lúc trắng, chạy qua cái hố lớn hơn chút còn có thể cảm nhận được hai người này muốn bay lên.

Nhưng tên mập kia lại khác, Triệu Khách chú ý đến tên này nằm trên ghế còn vững chãi hơn cả đá xay, mặc cho xe xóc nảy như thế nào, hắn ta vẫn nằm vững vàng ở trên ghế.

Trong lúc đó trên đường xuất hiện một cái hố to, người cả xe đều nảy lên từ trên ghế, duy nhất tên mập này như dính vào trên ghế, ngủ còn ngon hơn heo.

“Tên mập này không bình thường!”

Triệu Khách thấy thế híp mắt lại, chỉ thấy Hoàng kim đồng trên mắt trái lóe lên một tia sáng vàng, đã kích hoạt năng lực nhìn rõ.

Bình Luận (0)
Comment