Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 231 - Chương 231. Hắc Bàn (2)

Chương 231. Hắc bàn (2) Chương 231. Hắc bàn (2)

Ánh sáng vàng lóe lên, Triệu Khách thấy rõ ràng sự vật trước mắt, khí tức, trạng thái trên thân thể mỗi người đều ở trong tầm mắt, chỉ có tên mập này vẫn như một hòn đá, không có động tĩnh gì.

Thấy thế, Triệu Khách nhanh chóng đóng nhìn rõ, trong lòng trở nên cảnh giác, tuy không thấy cái gì nhưng trực giác nói cho hắn biết, phải cách xa tên mập này một chút.

“Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi đừng chê con đường này không tốt, hiện tại nơi nào cũng kẹt xe, trên đường cao tốc cũng tắc muốn chết rồi, còn không vào được cả khu thắng cảnh, hiện tại chỉ có ta dám lái trên con đường này, vừa nhanh vừa thuận tiện, các ngươi được ngồi xe của ta cũng coi như may mắn.”

Tài xế vừa lái xe vừa ngoảnh lại nói.

Thật ra, tài xế không nói thật, đây vốn là một con đường cũ, trước kia giao thông còn chưa phát triển, con đường này vốn là con đường duy nhất đến trấn Viễn.

Nhưng bây giờ có đường cao tốc và quốc lộ, cộng thêm mỗi khi trời mưa con đường ổ gà lởm chởm này sẽ trở nên lầy lội khó đi, trên cơ bản đã bị bỏ trống.

Hiện khắp nơi đều đang kiểm tra, tài xế cũng chỉ có thể nghĩ cách đi đường này, nhưng có một điều hắn ta nói thật, đó là hiện tại ngoại trừ hắn ta thì không ai đi con đường này.

“Ong ong…”

Xe chạy đến nửa sườn núi, chỉ nghe động cơ phát ra tiếng gào thét trầm thấp càng lúc càng lớn, lỗ thoát khí ở đuôi xe phun ra một luồng khói đen.

“Cạch” một tiếng, xe dừng lại, tiếng gào thét ầm ĩ lập tức tắt lịm.

Tài xế liên tục khởi động mấy lần, chiếc xe cũng không có ý định khởi động, tài xế thấy thế vỗ tay lái, hơi tức giận nói: “Xe không chạy được nữa, các ngươi xuống đẩy một chút đi.”

“A, còn phải đẩy.”

Nghe thấy phải đẩy xe, vẻ mặt mấy hành khách trên xe lập tức đau khổ.

“Ôi chao, các ngươi không đẩy xe thì làm sao bây giờ, nếu không khoảng cách đến trấn Viễn còn năm sáu cây số nữa, các ngươi đi bộ cũng được, chỉ cần đi khoảng hai tiếng.”

Tài xế thấy thế cũng hơi bất đắc dĩ, trước không thôn sau không cửa hàng, muốn gọi điện thoại kêu người đến sửa cũng không được, chỉ có thể đẩy lên sườn núi này, lại nghĩ cách khởi động xe.

Hành khách nghe tài xế nói vậy cũng chỉ có thể cúi đầu xuống xe, nếu không thật sự phải đi bộ, đi đến lúc trời tối cũng chưa chắc đến nơi.

Lúc này Triệu Khách cũng xuống xe từ hàng ghế cuối, nhìn núi cao đường xa ở xung quanh, quanh đây là một khoảng rừng cây hoang vu cằn cỗi.

“Đừng ngơ ra nữa, đẩy đi.”

Tài xế thò đầu ra ngoài cửa sổ thúc giục, lúc này có hành khách không vui, chỉ tên mập còn ngủ say trên xe quát lên: “Hắn thì sao, ngươi bảo hắn xuống đi rồi chúng ta đẩy.”

Tài xế quay lại nhìn, đúng là tên mập vẫn đang ngủ, liền bước tới thục giục: “Này này, đừng ngủ nữa, đứng dậy đẩy xe đi.”

Sau khi tên mập bị tài xế đẩy mạnh mấy cái mới chậm rãi mở mắt ra, đôi mắt nhỏ còn đang mơ hồ, xoa mắt: “Đến rồi hả?”

“Đến cái gì mà đến, xe hỏng rồi, xuống đẩy xe đi.” Tài xế bị tên mập làm cho mất kiên nhẫn.

Tên mập nghe vậy nhìn chỗ ngồi xung quanh mới hiểu được đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt bất đắc dĩ xuống xe.

Chỉ thấy tên mập vừa bước xuống xe, mọi người rõ ràng cảm nhận được xe nâng lên rất nhiều, cảm giác tất cả mọi người trong xe còn không nặng bằng tên mập này.

“Đẩy, ta sẽ… Này này, ngươi đi đâu đấy?”

Tài xế nói được nửa câu đột nhiên nhìn sang, chỉ thấy Triệu Khách đã đi được một quãng xa, tài xế vội vàng gọi: “Ngươi muốn đi bộ thật à, ngươi đi đến khi trời tối cũng chưa chắc đã đến nơi.”

Nhưng Triệu Khách không để ý đến hắn ta, tiếp tục đi về phía trước dọc theo con đường này, dù sao hắn không có hành lý, đi trong rừng núi có Hơi thở tự nhiên tăng lên, tốc độ không hề chậm chút nào, tạm thời coi như đi giải sầu, về phần đẩy xe… Hắn cũng không rảnh rỗi đến thế.

Triệu Khách vừa mới đi, đã thấy tên mập cũng đi theo, không hề có ý muốn đẩy xe chút nào.

Tên mập vừa đi, cặp đôi sinh viên đại học yêu nhau kia cũng không nhịn được nhìn nhau, sau khi bàn bạc một chút lại đi theo sau lưng tên mập.

Thấy thế, tài xế nóng nảy nhảy xuống từ trên xe mắng: “Một đám bệnh thần kinh, trong núi này có nhiều, rất nhiều heo rừng, đừng để heo ủi mất!”

Tên mập nghe vậy ngoảnh lại cười, híp mắt nói với tài xế: “Ít nhất hai năm rồi ngươi không bảo dưỡng xe, vừa rồi nghe tiếng, e rằng ống dầu máy động cơ đã bị nứt, ngươi nên sớm gọi điện thoại cho xe kéo đi, nếu không ta sợ đêm nay ngươi phải qua đêm ở đây đấy.”

Tên mập nói xong vui vẻ đi theo sau lưng Triệu Khách, đừng thấy hắn ta vừa béo vừa nặng, nhưng lúc bước đi cũng không thấy hắn ta đi vội vàng, lại chỉ bước mấy bước đã đi bên cạnh Triệu Khách.

“Huynh đệ, ngươi ở đâu, chúng ta kết bạn cùng đi chứ.”

Tên mập móc thuốc lá ở trong túi ra, đưa cho Triệu Khách, Triệu Khách lắc đầu không nhận, lại bình tĩnh đi chậm lại, kéo giãn khoảng cách với tên mập.

“Chờ chúng ta một chút.”

Lúc này, cặp tình nhân nhỏ cũng chạy theo, nói: “Mọi người cùng đi đi, kết bạn cũng an toàn hơn.”

Bình Luận (0)
Comment