Đối mặt với sự khiêu khích chưa từng có, lúc này đạo thiên phạt kia còn chưa rơi xuống đã thấy mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, một cảm giác áp lực ngột ngạt kinh khủng đánh tới.
Cũng như khuôn mặt của phụ thân khi đã tức giận đến cực điểm, trên tay cầm cây chổi rơm, lúc này lại như đã biến thân thành ánh kiếm hoang cổ +16.
Lúc này, ngươi bị bắt được còn muốn kêu lên mật ngữ “con không dám nữa” cũng vô dụng.
Ngoan ngoãn chuẩn bị kỹ càng nhận lấy một bộ đánh roi Huyết ma thí thiên của phụ thân ngươi đi.
Nhưng kẻ đầu têu Triệu Khách cũng là một hài tử không ngoan, trước khi phân thân rơi xuống đất đã leo ra từ trong Đại Hạ đỉnh, ngẩng đầu nhìn cảnh tượng như tận thế ở trên đỉnh đầu.
Sau khi suy nghĩ một lát, Triệu Khách thu lại Đại Hạ đỉnh, quay người nhanh chóng chạy về phía hoàng cung Đại Đô.
Nếu nói về kinh nghiệm bị đánh, Triệu Khách cũng không phong phú lắm, vì lúc lão đầu tử muốn đánh người không ai trong ba sư huynh đệ bọn họ chạy được, cũng không có can đảm bỏ chạy.
Nhưng Triệu Khách thường xuyên giở chút trò khôn vặt, ví dụ như đẩy sang cho Tống Hằng thông đồng làm việc xấu, đẩy việc này lên đầu La Thanh.
Nhưng từ nhỏ đến lớn Triệu Khách đã rất nhiều lần được thấy hình ảnh hài tử nhà khác bị đánh, kết hợp với tình huống hiện tại.
Triệu Khách cảm thấy lúc này ngoan ngoãn cong mông lên chịu đánh thật sự là tự tìm đường chết, không đánh chết ngươi cũng khiến ngươi cả đời khó quên.
Cách duy nhất là lập tức trốn dưới cánh chim của trưởng bối, mới có thể tham sống sợ chết.
Không hề nghi ngờ, hoàng cung cũng là trưởng bối trong mắt Triệu Khách.
Những kẻ quyền thế cột chống trời đến tham gia biện luận Phật Đạo cũng là đám thúc thúc cô cô nhà mình.
Nếu suy nghĩ của Triệu Khách bị công khai ra, bị những lão đại Phật đạo kia biết được e rằng cũng có suy nghĩ làm thịt Triệu Khách, chưa từng thấy hài tử nào không biết xấu hổ như thế.
“Tại sao có thể như vậy! Chẳng lẽ…”
Yêu nghiệt đã đền tội nhưng thiên lôi lại ngưng tụ không tan, sắc mặt thanh niên hòa thượng khó coi tới cực điểm, nhận ra mình bị đùa nghịch.
Trong chốc lát ánh mắt không nhịn được liếc nhìn Đại Đô sau lưng, nhưng trong Đại Đô người đến người đi, dù yêu nghiệt kia ẩn thân trong đó thì hắn ta cũng không tìm được.
Hiện tại thiên lôi trên đỉnh đầu khủng bố như thế còn chưa rơi xuống, chỉ với luồng khí tức tràn ngập đến đã khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, sắp ngạt thở.
Một khi rơi xuống, chắc chắn sẽ khiến trong Đại Đô sinh linh đồ thán, máu chảy thành sông.
Huống hồ đây là thời khắc quan trọng sắp bắt đầu biện luận Phật Đạo, trong triều đình vốn có người có thái độ khác biệt với biện luận Phật Đạo, một khi xảy ra sự kiện nghiêm trọng.
Triều đình bất ổn, sẽ có người dùng việc này mưu đồ lớn.
Đến lúc đó trận biện luận Phật Đạo do Phật môn nghiêm túc chuẩn bị hơn mười năm, e rằng sẽ hóa thành bọt nước.
Vừa nghĩ đến mức độ nghiêm trọng của sự việc, trên mặt thanh niên hòa thượng lập tức phủ đầy mây đen dày đặc.
Tiếng động lớn như vậy, lúc này đã kinh động đến toàn bộ Đại Đô.
Tam Giới hòa thượng vội vàng dẫn theo một đoàn người chạy đến, sau lưng Tam Giới đều là cao tăng Phật đạo chạy đến từ các nơi, ngày hôm nay tụ tập lại ở đây nghiên cứu và thảo luận về biện luận Phật Đạo sắp bắt đầu.
Tam thiên đạo tạng của Lý Chí Thường có hiệu quả khiến người ta không ngờ đến, khiến Tam Giới hòa thượng không thể không đề phòng.
Nhưng điều khiến người ta không tưởng tượng được là, sau khi Tam Giới hòa thượng đến đây lại chắp tay làm Phật lễ với hòa thượng trẻ tuổi trước mắt, không chỉ Tam Giới mà cao tăng khác cũng thế.
Dường như vị thanh niên còn trẻ hơn Triệu Khách mấy tuổi ở trước mắt, đã có địa vị ngồi ngang hàng với đám cao tăng Tam Giới.
“Tôn giả, không biết đã xảy ra chuyện gì.”
Lúc này Tam Giới hòa thượng cũng không xưng hô sư huynh đệ với thanh niên trước mắt, quan hệ của hai người là bí mật của hai người.
Lúc này gọi hắn ta là tôn giả, chính vì vị thanh niên trước mặt còn có một thân phận khác, giáo chủ Bạch giáo đời thứ hai, Cát Mã Bạt Hi.
Là giáo chủ Bạch giáo đời thứ hai, đồng thời cũng là thủy tổ đời thứ nhất mở ra Tạng truyền Phật giáo Luân hồi chuyển thế.
Tuy Cát Mã Bạt Hi tuổi trẻ, lại đã sớm có nền móng địa vị không thể rung chuyển.
Nếu bàn về địa vị, thậm chí địa vị của Cát Mã Bạt Hi còn hơn xa vị Đại hộ pháp Phật môn Tam Giới hòa thượng này.
Trên khuôn mặt thanh tú của Cát Mã Bạt Hi nở nụ cười đau khổ, nhanh chóng kể đơn giản việc mình vừa truy đuổi yêu nghiệt một lượt.
Trong chốc lát, sắc mặt đám người Tam Giới hòa thượng cũng trở nên khó coi.
Một vị cao tăng Thiền tông đến từ Trung Nguyên cũng nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lập tức tìm ra yêu nghiệt này chém thành muôn mảnh.
Nhưng bây giờ bọn họ đã không có năng lực như thế, cũng không có thời gian đó.
“Đồng loạt ra tay, không thể để lôi kiếp này rơi xuống.”
Tam Giới hòa thượng du lịch triều đường lâu dài, hắn ta cũng là người lên kế hoạch và chấp hành chủ yếu trong lần biện luận Phật Đạo này, trong lòng còn hiểu rõ hơn cả Cát Mã Bạt Hi, một khi thiên lôi trên đỉnh đầu rơi xuống sẽ gây ra sự rung chuyển như thế nào trong triều chính.