Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2308 - Chương 2308 - Phật Môn Chí Tôn (2)

Chương 2308 - Phật môn chí tôn (2)
Chương 2308 - Phật môn chí tôn (2)

“Chưởng giáo, còn một thời gian nữa mới đến biện luận Phật Đạo, sao không quảng phát Đạo lệnh cầu viện Đạo môn trong thiên hạ!”

Người nói chuyện là sư phụ Miêu Đạo Nhất, Tàng kinh các trưởng lão Phiền Chí Ứng.

Đáng tiếc Lý Chí Thường nghe vậy không khỏi thay đổi sắc mặt, nổi giận nói: “Đừng nói nữa, Toàn Chân giáo ta còn chưa tới lượt những hạng người vô đạo đó khua tay múa chân.”

Các trưởng lão khác cũng là như thế, Toàn Chân giáo chủ tu nội đan lấy thân thể tái Đạo cùng với một đám phương nam thịnh hành đan đỉnh đã sớm như nước với lửa.

Nếu lúc này cầu viện, sau này còn làm người cầm đầu chấp chưởng đạo môn như thế nào.

“Ầm ầm!”

Ngay lúc này thiên lôi lóe lên, một đạo lôi đình sấm sét còn to lớn hơn vừa nãy đánh xuống.

Lần này, Phật quốc trong Linh sơn phát ra Phật quang từ xưa đến nay, cả hai va chạm với nhau.

Sắc mặt Cát Mã Bạt Hi đứng giữa không trung trắng bệch, tâm thần nặng nề, biết không thể vi phạm thiên ý, chỉ dùng hết Phật lực trong cơ thể giang hai tay ra, một đạo Phật kiếm phá không mà lên cứng rắn chém vào thiên lôi.

“Ầm ầm!”

Trong chốc lát toàn bộ bầu trời vỡ nát, thiên phạt đã biến thành màu nâu đậm bị Phật kiếm chia thành sáu, không bị khống chế bổ xuống xung quanh Đại Đô.

Đây là điều tốt nhất mà Cát Mã Bạt Hi có thể làm được, hắn ta không thể ngăn cản thiên phạt, chỉ có thể phân tán lực lượng thiên phạt, dẫn dắt đến cạnh góc của bốn phía Đại Đô.

Làm vậy có thể đảm bảo giảm việc tử thương đến trình độ nhỏ nhất, đồng thời còn có thể bảo vệ rất nhiều nhà quyền quý, để bọn họ không bị tác động đến.

Tuy nói Phật đạo bình đẳng nhưng biện luận Phật Đạo sắp mở ra, bọn họ cần rất nhiều hào môn quyền quý nói giúp bọn họ.

Trong chốc lát, chỉ thấy sáu đạo thiên lôi tản ra như một cái lưới lớn, lúc những thiên lôi này đánh ra bốn phía, vô số lôi quang lít nha lít nhít chia ra.

Một số yêu quái ẩn nấp trong Đại Đô kiếm ăn cũng không kịp trốn tránh, trong nháy mắt bị lôi quang chém thành than cốc.

“Ngay lúc này!”

Triệu Khách trốn trong góc hoàng cung nhìn lôi quang xẹt qua trên đỉnh đầu, trong mắt lóe ra ánh sáng hưng phấn, đệm bước nhảy lên, giẫm lên tường thành thật cao.

Hắn lại phóng tới một đạo thiên phạt này, cho dù lôi quang nóng rực đã bị chia ra làm sáu nhưng vẫn có uy năng khủng bố.

Triệu Khách lại trực tiếp gọi ra Đại Hạ đỉnh, đập vào lôi đình.

Tôn bảo đỉnh này được Triệu Khách thôi động, trong chốc lát như vòng mặt trời gay gắt nghịch thiên mà lên, một đỉnh trọng kích khiến vô số lôi quang bùng lên trên trời.

“Vạn Tượng!”

Triệu Khách nắm bắt cơ hội mở ra Vạn Tượng chi đồng ở trước ngực, trong chốc lát lực hút cường đại khiến tia chớp màu đen bị xoay thành một đoàn trong không khí, hút vào trong Vạn Tượng đồng tử của hắn.

Một viên!

Hai viên!

Ba viên!

Sáu quả cầu lửa màu đỏ thâm xuất hiện trong Vạn Tượng chi đồng của hắn, sáu quả cầu lửa màu đỏ thẫm này thiêu đốt ra màu sắc kỳ lạ.

Một luồng lực lượng hủy diệt cường đại bị trói buộc chặt chẽ trong quả cầu lửa, Triệu Khách cẩn thận cảm ngộ uy lực kinh người của những quả cầu lửa này.

Một khi thả ra ngoài, uy lực to lớn vượt qua sự tưởng tượng.

“Xong rồi!”

Sau khi Triệu Khách vững vàng hạ xuống đất, trên mặt nở nụ cười, thu hồi Đại Hạ đỉnh vào trong sách tem.

Một lần thu nạp sáu viên, cộng thêm hai quả cầu lửa trước đó, dường như Vạn Tượng chi đồng của hắn đã đầy ắp.

Không phải Triệu Khách không thử, nhưng kết quả tiếp tục thu nạp lại hấp dẫn những lôi quang tản mát đó đến bổ hắn.

Xem ra tám viên đã là cực hạn của Vạn Tượng chi đồng, dù như thế Triệu Khách cũng đã hài lòng với kết quả này.

“Ầm ầm!”

Trên bầu trời, trong kiếp vân màu đỏ thẫm phát ra tiếng gầm gừ không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể bỏ qua, từng chút một tiêu tán phía trên đám mây.

Quy tắc cũng là quy tắc, thứ đồ chơi này không có tình cảm gì, Triệu Khách đã tránh thoát thiên phạt, nó cũng không thể tiếp tục thực hiện trừng phạt với Triệu Khách.

Trừ khi lúc này Triệu Khách có thể tiến giai thành người đưa thư cao cấp, vậy tin tưởng quy tắc chắc chắn rất muốn nghiêm túc chuẩn bị một bộ trừng phạt cường đại của người đưa thư cao cấp cho Triệu Khách.

Xung quanh Đại Đô không ngừng truyền đến từng tiếng sấm sét nổ đầy hoảng sợ, theo lôi minh vang lên, ngọn lửa lớn bắt đầu lan tràn khiến toàn bộ Đại Đô đều bị bao phủ dưới ánh lửa.

Ngay cả hoàng cung cũng không ngoại lệ, một tia lôi đình đánh xuống Thái tử phủ Long Phúc cung trong hoàng cung Đại Đô bị chém thành hai nửa, trên mặt đất vỡ ra một vết nứt sâu trăm mét, không biết bao nhiêu nô bộc hóa thành bụi mù dưới lôi quang.

Ngọn lửa to lớn khiến toàn bộ hoàng cung Đại Đô loạn thành một đoàn, Triệu Khách thấy thế cũng không lập tức chạy ra khỏi hoàng cung, mà tiếp tục trốn trong hoàng cung.

Nơi này là cấm địa hoàng gia, hắn trốn ở chỗ này cũng không an toàn, Triệu Khách tin tưởng nơi này chắc chắn có cao thủ hàng đầu tọa trấn.

Cho nên hắn cũng không đi sâu vào bên trong mà trốn ở biên giới thành cung, lẳng lặng chờ đợi động tĩnh bên ngoài.

Dù sao hắn gây ra rắc rối lớn như vậy, có quỷ mới biết tình huống bên ngoài như thế nào.

Có thể tránh thì tránh, không tránh được lại nói.

Bình Luận (0)
Comment