Đôi mắt Hắc Trác nhìn chằm chằm hòa thượng này, trong chốc lát chỉ cảm thấy đầu ngón tay ngứa ngáy, cùng là người dự bị, đều là cao thủ hệ cận chiến.
Hắc Trác với vị trí hằng giả này, cũng không phải mới mong đợi ngày một ngày hai.
Đối với người dự bị được hằng giả lựa chọn, đương nhiên trong lòng sẽ có sự xúc động muốn phân cao thấp.
“Không chỉ có hắn, ngươi nhìn bên kia!”
Đôi mắt Thiên Dụ không nhìn thấy nhưng lại rất nhạy bén, nhìn còn rõ ràng hơn bất kỳ ai.
Đưa tay chỉ ra, quả nhiên thấy cách đó không xa có hai người dự bị khác đang cất bước đi tới.
Là người dự bị được hai người thần thánh, thời gian lựa chọn, một nam một nữ.
Nam gọi là Trương Bằng, nữ tên là Thái Muội.
Hắc Trác cũng có chút ấn tượng với hai người này, ấn tượng lớn nhất là lúc ở di chỉ thiên đình, hai người bọn họ cùng người dự bị do hư ám lựa chọn khiêu khích Triệu Khách.
Không ngờ người dự bị được hư ám đại nhân chọn lựa sẽ bị Triệu Khách kéo thẳng vào trong Đại Hạ đỉnh, mượn tay Cơ Vô Tuế trực tiếp miểu sát.
Nghĩ đến đây, trên mặt Hắc Trác không khỏi thể hiện ra chút khinh thường.
Nhớ đến sắc mặt của hai người vào lúc đó, đặc biệt nữ nhân tên là Thái Muội kia, mặt mũi trắng bệch như sợ Triệu Khách không hề kiêng dè giết cả nàng.
Dường như hai người cũng chú ý đến Hắc Trác, Thiên Dụ, không nhịn được nhìn về phía hai người.
“Thật trùng hợp, vốn tưởng sẽ sớm gặp được các ngươi, không ngờ đến tận bây giờ mới gặp được các ngươi, nhưng xem ra thu hoạch gần đây của hai vị quá bé nhỏ.”
Trương Bằng nhếch miệng mỉm cười, lộ ra một hàm răng trắng tinh gọn gàng như đang trêu chọc.
“Xéo đi, lão gia hỏa thần thánh kia thật sự bị mù, lại chọn ngươi làm người dự bị, phi, có tin lão tử đánh một quyền đưa ngươi đi gặp Diêm vương không!”
Hắc Trác vốn không chào đón Trương Bằng lắm, lúc này lại càng khó chịu hơn, hận không thể một quyền đập khuôn mặt này của Trương Bằng nát bét.
Lại nói, thần thánh cũng là một trong những người ủng hộ Hồng bà bà.
Vì năm tháng thay đổi, giữa mười người đưa thư đứng đầu cũng không chỉ nhìn chằm chằm vào Quỷ thị nữa, mà chia thành liên minh rất thú vị.
Hồng bà bà có ba người thần thánh, tiên tri và Bạo Quân Tử che giấu rất sâu ủng hộ, mới có thể chiếm được đầy đủ ưu thế trong đủ loại cân nhắc lợi ích.
Ngược lại, bên Đãng Trầm cũng có bốn người sinh mệnh, hư ám, hằng giả.
Bốn người tạo thành một liên minh, vẫn giữ nguyên suy nghĩ muốn thăm dò Quỷ thị.
Hai người thời gian, không gian lại bị kẹp ở giữa duy trì sự cân bằng hai bên.
Nhưng điều thú vị là loại quan hệ này cũng không phải cố định, vì người dự bị do bọn họ chọn lựa cũng không có nghĩa là lập trường của bọn họ.
Cũng như người dự bị của thần thánh, Trương Bằng.
Lập trường của hắn ta càng có khuynh hướng giết chết Triệu Khách, chứ không phải ủng hộ Triệu Khách.
Đối với điều này, thần thánh tuyệt đối không xen vào cũng không ngăn cản suy nghĩ của Trương Bằng, thậm chí còn dùng thái độ ngầm đồng ý để ủng hộ hắn ta.
Đây chính là sự cân bằng.
Mỗi một thời đại mười người đưa thư đứng đầu, tất nhiên sẽ có mạng lưới quan hệ của mỗi một thời đại.
Nếu cố định lập trường sẽ mang đến càng nhiều rắc rối hơn, một khi tình huống thay đổi rất có thể sẽ xuất hiện sự mạo hiểm cực lớn.
Về điểm này đã được xác nhận từ trên người Bạo Quân Tử, nếu không phải Đãng Trầm dễ dàng tin tưởng Bạo Quân Tử, giao nhiệm vụ vặn vẹo quy tắc cho hắn ta, e rằng Đãng Trầm cũng không chết trên tay Hồng bà bà một cách đơn giản như vậy.
Theo như lời nói của tiên tri lão sư Thiên Dụ, giao tình đời trước là việc của đời trước, nếu bọn họ đều chết đi, vậy cũng nên mang theo giao tình này vào quan tài.
“Hắc hắc, Hắc Trác, ngươi vẫn đần như vậy, đi theo một tên mù lòa đến bây giờ đã tụt ra khỏi top hai mươi, ta thấy các ngươi thật sự dự định cùng cái tên…”
Trương Bằng nói đến đây đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía Thái Muội bên cạnh: “Gọi là gì nhỉ??”
“Triệu Khách!”
“Ồ, đúng đúng đúng, Triệu Khách, các ngươi dự định cùng xong đời với hắn, vậy ta cũng không ngăn cản các ngươi!”
Lời nói của Trương Bằng đặc biệt khoa trương, thật sự không biết lúc này Triệu Khách còn đang ngồi ở trong xe ngựa phía trước, cũng chưa đi được bao xa.
Trước đó Triệu Khách đã chú ý đến hai người Hắc Trác, Thiên Dụ đi theo hắn, hắn còn đang suy nghĩ nên đánh hai người này như thế nào, dù sao hôm nay hắn đến đây là vì giúp Lộ Hạo hoàn thành nhiệm vụ.
Có hai người này đi theo, Triệu Khách lo lắng bị bọn họ nắm được đằng chuôi.
Lại không ngờ còn nghe được giọng nói quen thuộc, trong chốc lát trên mặt Triệu Khách không khỏi bao phủ một lớp mây đen.
Lúc ở di chỉ thiên đình, hắn đã không định buông tha cho hai người này, chỉ là Âm Dương lão nhân kịp thời ngăn cách không gian, không ngờ lại còn gặp được hai người này ở đây.
“Ha ha! Tới rất đúng lúc.”
Trong mắt Triệu Khách thoáng qua tia sáng xảo trá, đột nhiên nghĩ đến một kế hoạch không tệ.
Nghĩ đến đây, Triệu Khách đi xuống xe ngựa, sau khi liếc mắt đánh giá hai nhóm người Thiên Dụ và Trương Bằng, hắn cười lạnh cất bước đi vào Tông Nhân phủ.