Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2327 - Chương 2327 - Cơ Mật Khai Linh

Chương 2327 - Cơ mật Khai Linh
Chương 2327 - Cơ mật Khai Linh

Bọn họ có thể ám sát Triệu Khách, nhưng tuyệt đối không thể công khai trở mặt với Triệu Khách.

Có lẽ không ai ngờ chỉ một quan viên như thế, lại khiến mọi người cảm thấy khó giải quyết đến vậy.

Thật ra, chuyện này cũng không thể trách bọn họ không nghĩ ra được.

Chỉ là từ ngày trở thành người đưa thư, bọn họ đã rất ít phải chịu sự thống trị đến từ phía chính phủ.

Quan viên!

Hai chữ này ở trong đầu của phần lớn người đưa thư càng giống tượng gỗ có thể tiện tay nắm lấy, dù là hiện thực hay không gian khủng bố.

Khi thực lực đạt đến một trình độ nhất định, có thể thoát khỏi sự trói buộc của vương pháp, không hề bị bất kỳ pháp luật, quốc gia, tập đoàn gì đó gò bó, trở thành người tự do tự tại.

Có lẽ cũng vì suy nghĩ này, mới là nguyên nhân thật sự hại chết Trương Bằng.

Lúc này bọn họ mới hiểu được, Triệu Khách trở thành một quan viên sẽ sinh ra sự uy hiếp to lớn như thế với bọn họ.

Cũng chỉ có Triệu Khách mới nghĩ đến lợi dụng quyền lực quan địa phương đả kích những người dự bị có thực lực cường đại này, chiếm cứ được vị trí mạnh mẽ nhất.

Một trận yến hội vui mừng lập tức biến thành một bi kịch.

Triệu Khách cũng không có ý ở lại nữa nhanh chóng dẫn người rời đi, thuận tiện giao xác của Trương Bằng cho Tông Nhân phủ.

Tin tưởng Tông Nhân phủ sẽ chém xác hắn ta thành muôn mảnh, ngàn đao băm thây.

Hắn đã giúp Lộ Hạo hoàn thành nhiệm vụ, về phần Trương Bằng hoàn toàn là thu hoạch ngoài ý muốn.

Nhưng sau khi trải qua chuyện này, Triệu Khách tin tưởng người đưa thư khác cũng sẽ phát hiện chỗ tốt của quan chức vượt xa việc gia nhập những cái được gọi là giáo phái lớn.

Có lẽ nơi này không có những công pháp thần bí như giáo phái lớn đó, có lẽ không có bảo vật kỳ lạ gì, nhưng thân ở trong Đại Đô lại có quyền lực khiến người ta kiêng dè.

Nếu đám người này không ngốc, e rằng trong thời gian ngắn nhất sẽ chuyển hướng về phía triều đình.

Điều tiếc nuối duy nhất là, con tem hoàng kim của Trương Bằng thật sự rất đặc biệt, là một con tem hệ nguyền rủa có thể khiến nguyền rủa của bản thân biến thành thuộc tính thần thánh, không bị bất kỳ năng lực gì xóa bỏ.

Muốn sử dụng cần rất nhiều yêu cầu đặc biệt, những yêu cầu này dù là Triệu Khách hay toàn bộ đoàn đội, không ai có thể đạt đến tiêu chuẩn.

Nhưng con tem này cũng không phải vô dụng, hắn có thể lấy ra làm tế phẩm, lấy con tem hoàng kim làm tế phẩm, uy lực của Tự nhiên tiên tri giả tuyệt đối không thua gì Siêu năng bảo thạch lần trước.

Về phần con tem bạch ngân kia cũng không có tác dụng quá lớn, nhưng có thể gia trì một tầng nguyền rủa suy bại đặc biệt cho hệ công kích năng lượng của bản thân.

Nguyền rủa sẽ xếp chồng theo công kích, cho nên tốc độ công kích càng nhanh càng có thể phát huy hiệu quả của con tem này.

Triệu Khách suy nghĩ, định giữ lại con tem này cho Camilleri hoặc là Vương Ma Tử.

Hắn thuộc về loại bạo phát cao, cơ động cao, khôi phục cao, không thích hợp với loại con tem dùng để đánh lâu dài này.

Sau khi Triệu Khách rời khỏi Tông Nhân phủ không ngồi lên kiệu trở về, mà một thân một mình biến mất trong đám đông.

Dựa theo miêu tả của Miêu Đạo Nhất, Triệu Khách đi vào một con hẻm nhỏ, trong một căn phòng không đáng chú ý ở cuối ngõ nhỏ truyền đến từng đợt tiếng ho khan.

Không cần đi vào, Triệu Khách cũng có thể nghe được trong phòng truyền đến từng tiếng hỏi han ân cần của Miêu Đạo Nhất.

Thấy thế, Triệu Khách cũng không định đi vào nữa, nghe giọng điệu của Miêu Đạo Nhất đã biết Tri chu tinh kia đã sống lại.

Lần này cũng may không chết, coi như Tri chu tinh này mạng lớn, thậm chí vì họa được phúc tu vi còn tăng lên rất nhiều, chỉ cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian, sau khi khôi phục thực lực sẽ tăng lên rất nhiều.

Triệu Khách ngồi yên ngoài cửa chờ đợi, nghe tiếng xưng hô bên trong càng ngày càng buồn nôn, trên người không khỏi nổi lên một lớp da gà.

Đối với kết quả này, Triệu Khách không hề thấy bất ngờ.

Thiếu niên nam nữ vốn đã có đủ loại xúc động và ảo tưởng với tình yêu, thanh quy giới luật cái gì, đại đạo cái gì, ngoại trừ trói buộc tình cảm của một người, sẽ chỉ khiến nhân tính trở nên quái gở quái dị.

Một khi có ngày phá vỡ gông xiềng, những tình cảm bị giam cầm kia sẽ càng giống như thủy triều, đã xảy ra là không thể ngăn cản.

Sau khi đợi một lúc lâu, cửa phòng mở ra, Miêu Đạo Nhất cẩn thận đóng cửa phòng, không hề thấy bất ngờ với việc Triệu Khách ngồi ở trong góc tường.

Lúc Triệu Khách còn chưa đến gần, hắn ta đã nhận ra Triệu Khách, hắn ta cười toe toét ngồi dưới đất, chắp tay nói với Triệu Khách: “Chuyện lần này đa tạ Vương huynh.”

“Khách sáo, giúp đỡ nhau mới đúng.”

Tâm trạng của Triệu Khách không tệ, ánh mắt liếc nhìn gian phòng: “Ngươi dự định trốn như vậy bao lâu, còn có một luồng yêu khí trên người ngươi, ngươi cứ trở về như vậy, ta đảm bảo chưởng giáo chân nhân nhà ngươi sẽ đánh ngươi không phân biệt được đông tây nam bắc.”

“Chưởng giáo chân nhân sẽ không đánh ta.”

Miêu Đạo Nhất vừa nói xong lại cảm thấy hơi chột dạ, có lẽ chưởng giáo chân nhân sẽ không đánh hắn ta, nhưng sư phụ của hắn ta tuyệt đối khiến hắn ta hiểu rõ hậu quả không giữ thanh quy.

Bình Luận (0)
Comment