Huống chi còn ở thời điểm này, nếu Triệu Khách biết rõ chân tướng làm không tốt lại biến thành một trận nội đấu khác.
Ngay lúc Triệu Khách cảm thấy rất khó xử, bên tai Triệu Khách khẽ động liếc nhìn rừng cây bên cạnh.
Một bóng người xinh đẹp cất bước đi ra từ trong bụi cây, bóng dáng dần trở nên rõ ràng, chính là Cừu Bách Lăng.
“Hay để ta nói cho, đây chẳng phải là điều kiện mà chúng ta đã nói xong từ trước sao?”
Dưới mặt nạ bạch hồ, Cừu Bách Lăng thoải mái ngồi xuống cạnh bàn, rất tự nhiên đưa tay cầm lấy vò rượu của Triệu Khách, cũng không cần chén mà trực tiếp uống.
“Trên cơ bản những điều ngươi nói đều chính xác, Hồng bà bà cần một bia ngắm, một nữ nhân đến làm chủ nhân Quỷ thị mới là lựa chọn không còn gì tốt hơn.”
Cừu Bách Lăng không hề lo lắng chút nào, nói thẳng ra.
Mặc dù đáp án đã sớm rõ ràng nhưng lúc Triệu Khách thật sự nghe được đáp án này, trong lòng vẫn cảm thấy rất khó chịu.
“Nàng có thể nói thẳng cho ta biết, không cần phải rắc rối như vậy, không phải sao!”
Triệu Khách nâng chén rượu trên tay lên, uống một ngụm.
Cừu Bách Lăng lại rót đầy rượu cho Triệu Khách, hỏi ngược lại: “Nếu không dùng thủ đoạn, ngươi sẽ đến sao?”
Triệu Khách suy nghĩ, cuối cùng lắc đầu.
Điều hắn mong muốn hơn có lẽ là ở cùng một chỗ với Triệu Khách, cho dù cần trải qua không gian khủng bố, nhưng nếu hắn muốn cũng có thể đi theo Cơ Vô Tuế trốn vào trong quan tài, mãi mãi không đi ra ngoài, tùy ý xuyên qua bất kỳ một không gian khủng bố nào.
“Cuộc sống cũng không thể quá toàn vẹn, một khi toàn vẹn sẽ đánh mất ý chí chiến đấu, một khi toàn vẹn ngươi sẽ sống nhàn hạ, nàng cũng vì muốn tốt cho ngươi, cho lão bà ngươi…”
“Tốt con mẹ ngươi.”
Triệu Khách không đợi Cừu Bách Lăng nói xong đã tức giận nhảy dựng lên, đưa tay đánh một quyền về phía Cừu Bách Lăng.
Nhìn như một nắm đấm bình thường, nhưng trong nháy mắt Triệu Khách đánh ra lại cuốn lên nguyên tố tự nhiên kinh khủng ở xung quanh, sóng xung kích như gió lốc hội tụ trên nắm đấm của Triệu Khách.
Đây không phải năng lực của Triệu Khách, càng giống như bản năng nguyên tố tự nhiên xung quanh thúc đẩy Triệu Khách.
Đối mặt với gió bão của Triệu Khách bao phủ đến, sắc mặt Cừu Bách Lăng thay đổi, trong mắt lại lóe lên mấy phần sốt ruột chờ mong, lựa chọn đối đầu chính diện.
“Ầm!”
Trong chớp mắt nắm đấm va chạm, gió bão điên cuồng bị đè ép đến biến dạng giữa nắm đấm của hai người, cuối cùng hình thành phong đao có thể nhìn bằng mắt thường quét ra xung quanh.
Dường như Thiên Dụ đã sớm dự đoán được, trốn ra sau lưng Hắc Trác.
Trước ngực Hắc Trác nổ tung máu bắn tung tóe, tảng đá và cây cối xung quanh hoàn toàn bị phong đao chặt đứt.
“Tốt với ta, ai con mẹ nó cần các ngươi tốt với ta, lão tử sống ngày tháng nhàn hạ có gì không tốt, chỉ một câu tốt với ta lại ném lão đầu tử vào mộ tổ tiên của nhà ngươi làm thẻ đặt cược?”
Triệu Khách tức quá hóa cười, ngọn lửa trong lòng dần bùng lên: “Các ngươi từng hỏi ta, từng hỏi lão đầu tử chưa!”
“Đây không phải việc mà ngươi và ta có thể quyết định!”
Khuôn mặt Cừu Bách Lăng lạnh lùng, ra tay như tia chớp, thủ pháp của nàng không có bất kỳ năng lượng gì, chỉ có một chữ nhanh!
Nhanh như bôn lôi như tia chớp, nhanh đến mức vô tung như có như không.
Có hơi giống với tuyến đường của Vương Ma Tử, nhưng lại có sự khác biệt rất lớn.
Thậm chí Triệu Khách còn không có cơ hội phản ứng, chỉ trong nháy mắt ngực, dưới sườn cùng rất nhiều chỗ khác đều bị trúng đòn.
Thân thể bay ra ngoài, trên người lập tức có rất nhiều chỗ gãy xương.
Cách đó không xa, Đại Tát Mãn và mấy vị trưởng lão đứng nhìn, dường như bọn họ cũng không để trận đánh nhau này ở trong lòng, dường như còn đang vui vẻ thảo luận xem rốt cuộc Triệu Khách và Cừu Bách Lăng ai có thể đánh thắng.
Một kích thành công, Cừu Bách Lăng phi thân xông lên, bóng dáng để lại từng cái bóng chống trong không khí, ngón tay dài nhỏ vồ vào cổ họng Triệu Khách.
Nhưng ngay lúc này đột nhiên xuất hiện điều khác thường, lúc hai con ngươi của Triệu Khách mở ra, lực lượng tự nhiên kinh khủng ầm vang vọt tới từ bốn phương tám hướng.
“Cút ngay!”
Triệu Khách hét dài một tiếng, lực lượng ngũ hành quay xung quanh thân thể Triệu Khách, xung quanh lập tức ánh sáng chói lọi, một chiếc vương miện xuất hiện trên đỉnh đầu Triệu Khách, trong tình huống không cần tế hiến bất kỳ thứ gì, Triệu Khách trực tiếp tiến vào trạng thái Tự nhiên tiên tri giả.
“Đã rất lâu không xuất hiện luồng lực lượng này!”
Một vị Tát Mãn đã tuổi trung niên không khỏi kích đột siết chặt nắm đấm của mình.
Tát Mãn giáo ngã xuống, ngoại trừ những Tát Mãn trẻ hơn chút vẫn đang tiếp tục xây dựng cung điện trong Trường Bạch sơn, đã rất lâu rồi không có Tát Mãn mới.
So sánh với Phật, Đạo thậm chí là tông giáo khác, tình hình của Tát Mãn giáo rơi vào một cục diện rất lúng túng, người già hóa nghiêm trọng, phái thanh niên lại không có nhiều thành tựu.
Quan trọng nhất là, trong thế hệ trẻ tuổi đã không có ai có năng lực đi tranh cao thấp với đệ tử tông giáo khác.
Đối mặt với cục diện không có người kế tục như thế, một hộ pháp tuổi trẻ thể hiện ra lực lượng, đủ để hộ tống hộ giá Tát Mãn giáo rất lâu.