Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2360 - Chương 2360 - Chiến

Chương 2360 - Chiến
Chương 2360 - Chiến

Triệu Khách híp mắt cười nói: “Hôm nay thân thể của ta không thoải mái, e rằng không thể đi theo đại sư.”

“Như thế lại vừa hay, bên chúng ta có mấy vị cao tăng tinh thông y đạo, thân thể các hạ khó chịu cũng tiện cùng nhau chẩn trị.”

Người nói chuyện là người dự bị Ngọc Hành hòa thượng, hắn ta đã sớm nghiến răng nghiến lợi với Triệu Khách, hận không thể tiến lên bắt Triệu Khách ngay bây giờ.

Triệu Khách nghe vậy không giận ngược lại cười nói: “Ồ, vậy có thể suy nghĩ một chút, nhưng bệnh này của ta để hòa thượng khám không khỏe được, chỉ có sư thái mới chữa trị được.”

“Sư thái?? Không biết bệnh trạng của tiểu hữu như thế nào?”

Hiển nhiên Tam Giới không nghe ra sự trêu chọc của Triệu Khách, còn thành thật vặn hỏi.

Triệu Khách thấy thế càng chững chạc đàng hoàng nói nhỏ: “Bệnh này của ta gọi là… Chứng kim cô nóng nảy.”

Tam Giới hòa thượng: “???”

Hắn ta cũng được coi là nhân vật thông cổ bác kim, đi lại khắp nơi, khéo léo, kiến thức rộng rãi có thể thiện đàm, mới có thể có được vị trí Đại hộ pháp hôm nay.

Nếu không chỉ dựa vào thực lực của hắn ta, còn lâu mới khiến đông đảo Phật tông tôn xưng hắn ta là hộ pháp.

Dù là như thế lại chưa từng nghe nói bệnh kỳ lạ chứng kim cô nóng nảy này.

“Gần đây ta mới mắc căn bệnh này, đại sư không biết cũng bình thường nhưng cách trị liệu rất đơn giản.”

Triệu Khách tiếp tục nói về bệnh tình của hắn cho Tam Giới hòa thượng.

Ngay lúc dự định chậm rãi nói ra cách chữa trị như thế nào, Ngọc Hành đứng bên cạnh đã không nhịn được nữa.

“Làm càn!” Hắn ta gầm lên giận dữ cắt ngang lời mà Triệu Khách muốn nói.

Ngọc Hành ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Xem ra một Triệu Mẫn còn không trị được bệnh của ngươi, ta thấy ngươi vẫn sớm quy y Phật môn, lục căn thanh tịnh thì tốt hơn.”

Nói xong, Ngọc Hành không định lằng nhằng với Triệu Khách tiếp nữa, thời gian của bọn họ có hạn.

Doanh địa mà Triệu Khách lựa chọn ở ngay dưới ngọn núi Toàn Chân giáo, không thể lấy thủ đoạn lôi đình nhanh chóng bắt Triệu Khách lại, một khi những đạo sĩ khác của Toàn Chân giáo phát hiện, việc này sẽ càng tồi tệ hơn.

Thế là hắn ta nói với Tam Giới hòa thượng: “Đại hộ pháp đừng trúng gian kế của tên này.”

Tam Giới hòa thượng gật đầu, sau khi biết mình lại bị Triệu Khách dẫn lệch chủ đề, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.

“A di đà Phật, nếu tiểu hữu không chịu đi theo ta, đừng trách bần tăng vô lễ.”

Tam Giới hòa thượng tụng Phật hiệu, trên mặt đầy vẻ buồn đau, nói xong lời này đột nhiên ngẩng đầu, trong con ngươi bắn ra hai tia sáng bức người, chỉ trong một bước chân đã khiến thiên địa thay đổi.

Thiên địa chấn động dữ dội như có sự cộng minh vô cùng với thiểm điện, Phật quang vô lượng tỏa ra trên người Tam Giới như là đại dương bao phủ đánh tới.

Phật quang thành vòng sau đầu Tam Giới, dáng vẻ biểu cảm trang nghiêm, trong Phật quang sau lưng hiển hóa ra Phật Đà kim thân.

Tam Giới chắp tay trước ngực, trong miệng niệm tụng kinh văn, trong chốc lát chỉ nghe xung quanh không ngừng thiện xướng, Phật Đà ngồi xếp bằng sau lưng thần thánh mà tinh khiết, niệm lực tràn ngập, cùng tồn tại với chúng sinh.

Lúc này, vô số kinh văn hiển hóa ra từ trong Phật quang như đại dương mênh mông, trùng điệp ép về phía Triệu Khách.

Đây chính là Bồ Tát kinh nguyên bản, nhưng sau khi trải qua sự niệm xướng gia trì của cao thủ Phật môn như Tam Giới đã có uy lực kinh người, Tiên Ma có thể độ.

Hiển nhiên mỗi lần Tam Giới hòa thượng ra tay đều không muốn để lại chỗ trống, hắn ta rất coi trọng Triệu Khách, cảm thấy Triệu Khách là người có duyên với Phật, nếu có thể thật tâm thật ý gia nhập Phật môn, tương lai tạo nghệ không đo lường được.

Đây cũng là nguyên nhân khiến hắn ta ba lần bốn lượt đưa cành ô liu ra cho Triệu Khách.

Cho dù Triệu Khách lần lượt cự tuyệt, xưa nay Tam Giới cũng không làm khó hắn, thậm chí Tam Giới hòa thượng không ngại việc Triệu Khách không gia nhập Phật môn, ngược lại kéo da hổ của hắn ta làm mưa làm gió khắp nơi.

Trong mắt hắn ta đây cũng là một loại nâng đỡ với Triệu Khách, chỉ đợi đến khi có cơ duyên Triệu Khách chắc chắn sẽ xuôi gió xuôi nước gia nhập Phật môn.

Nhưng hành động lần này của Triệu Khách đã chạm đến ranh giới cuối cùng của Tam Giới, tranh đấu Phật Đạo là kết quả mà Tam Giới hòa thượng mưu đồ mấy chục năm.

Liên quan đến tương lai Phật môn có thể phục hưng được hay không.

Lại vì hành động của Triệu Khách, thành quả vốn nên là nước chảy thành sông lại trở nên phức tạp.

Đây là điều khiến Tam Giới hòa thượng không thể chịu được.

Ở trong mắt hắn ta, Triệu Khách đã không còn là một người hữu duyên thông hiểu Phật tính, mà là một con khỉ ngang ngược bướng bỉnh, chỉ có vận dụng Kim cương chi nộ mới có thể khiến con khỉ ngang ngược bướng bỉnh này ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

“Xem ra đại sư đã quyết tâm hôm nay phải bắt ta lại mới được.”

Triệu Khách như cười mà không phải cười thể hiện ra chút vẻ trêu chọc, lúc đang nói chuyện mấy bóng người dần đi ra từ sau lưng Triệu Khách.

Chính là mấy vị trưởng lão Tát Mãn giáo và Đại Tát Mãn, đối mặt với kinh văn rơi xuống trước mặt như sao băng, trên mặt mấy vị Tát Mãn lại nở nụ cười lạnh, không biết Đại Tát Mãn lấy ra một cây cổ trượng từ chỗ nào.

Bình Luận (0)
Comment