Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2359 - Chương 2359 - Tam Giới Đến Cửa (2)

Chương 2359 - Tam Giới đến cửa (2)
Chương 2359 - Tam Giới đến cửa (2)

Thời gian kéo dài càng lâu, vậy càng có lợi cho Toàn Chân giáo.

Bọn họ đã tìm được một nguồn nước ở trên núi, thời gian một ngày cũng đã dựng xong doanh địa, nhặt đầy đủ rau dại, còn săn giết hai con dã trư nặng 300 cân.

Hai còn dã trư một đực một cái, mấy con nhỏ đều đã phóng sinh, hai con dã trư và rau dại này cũng đủ để đệ tử trên dưới Toàn Chân giáo dùng ăn một đoạn thời gian.

Hiện tại, tất nhiên bọn họ hy vọng cục diện thế chân vạc duy trì càng lâu càng tốt.

Nhưng đối với đề nghị của đám đệ tử, Triệu Chí Kính lại không hề tỏ thái độ gì, một mình đứng phía trước mọi người quan sát trận đại chiến kia, trong chốc lát im lặng không nói chỉ có chòm râu dài bay theo gió, không hề nhận ra vui giận.

Thấy thế, đệ tử khác không dám nói gì, chỉ có thể kiên trì chờ đợi.

Không chỉ có một mình Triệu Chí Kính kiên nhẫn chờ đợi, trong khe hẹp ở thung lũng dưới chân Triệu Chí Kính, tòa tường thành nguy nga kia lặng yên đứng trong bóng tối như cự thú ẩn nấp yên lặng chờ đợi con mồi đến cửa.

“Đánh rất kịch liệt.”

Triệu Khách thoải mái nằm trên ghế xích đu, dựa vào độ cao thành lâu thấy khoảng Phật quang tường hòa và ánh nắng đan xen vào nhau ở phương xa, đang như thủy triều tiến về phía trước.

Phía trên doanh địa kia lại thỉnh thoảng bùng lên ánh sáng kỳ lạ, dường như đang cứng rắn chống cự.

Rất lâu không thể nhẹ nhàng tọa sơn quan hổ đấu như vậy, Triệu Khách cầm cái tẩu do Ải Cước Hổ chuẩn bị, sau khi đắc ý nhét thuốc lá sợi lại nằm trên ghế hưởng thụ.

Dường như trận đại chiến này không hề liên quan đến bọn họ.

“Hộ pháp, làm vậy thật sự không sao??”

Tiểu Tát Mãn nghi ngờ Triệu Khách trước đó đứng sau ghế của Triệu Khách, cẩn thận phe phẩy cây quạt cho Triệu Khách, tuy Triệu Khách không hề nóng nhưng hắn lại rất hưởng thụ cảm giác được người ta phục vụ.

“Có liên quan gì chứ?? Ngươi dự định trợ giúp bọn họ sao??”

Tiểu Tát Mãn nghe vậy nhìn thoáng qua phía trước, sau đó lắc đầu như trống lúc lắc.

Nhưng sau khi tiểu Tát Mãn bối rối một lúc, lại khẽ nói với Triệu Khách: “Nhưng, nhưng… Người Hán có một câu thành ngữ gọi là miệng không còn, răng cũng hỏng.”

Triệu Khách còn định sửa lại cho tiểu Tát Mãn một chút, nhưng lời đến khóe miệng hắn cũng quên mất câu thành ngữ này nói như thế nào, dứt khoát trợn trắng mắt: “Đây không phải thành ngữ, cái này là nói nhảm, đi, trong chốc lát cũng không đánh xong được, ngươi đi đun chút nước nóng, ta chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.”

“A!!”

Tiểu Tát Mãn trợn mắt há hốc mồm nhìn Triệu Khách, không hiểu vì sao lúc này hộ pháp vẫn còn tâm trạng đi ngủ?

Nhưng sau khi Triệu Khách lên tiếng, tiểu Tát Mãn không dám không nghe theo, chỉ có thể vẻ mặt đau khổ đi nấu nước cho Triệu Khách.

Sau khi Triệu Khách nói xong lại đuổi tiểu Tát Mãn đi, một tay cầm tẩu chậm rãi hút thuốc, thuốc lá sợi trong tẩu cháy thành than sinh ra từng đốm lửa ửng đỏ.

Một sợi khói xanh bay ra, một đội tăng nhân cất bước đi ra từ trong khu rừng cách đó không xa.

Ánh mắt Triệu Khách nhìn thoáng qua, đây đều là người quen.

Ngoại trừ người dự bị Ngọc Hành luôn nghiến răng nghiến lợi với hắn, còn có Tam Giới hòa thượng và hai vị đệ tử đi theo sau lưng hắn ta.

Thấy thế, đôi mắt Triệu Khách linh lợi đảo quanh, dường như không hề cảm thấy bất ngờ với việc Tam Giới hòa thượng chủ động dẫn người đến cửa.

Hắn thoải mái đứng lên từ trên ghế: “Thật trùng hợp, hôm nay Tam Giới đại sư nghĩ thế nào lại đến tìm ta tâm sự.”

“A di đà Phật, tiểu hữu thật sự không tầm thường, nhanh như vậy đã xây dựng được một tòa thành trì ở chỗ này, thủ đoạn đổi chỗ thông thiên, lão tăng bội phục.”

Tam Giới hòa thượng nhìn chằm chằm tòa thành trì trước mặt, trên mặt không giấu được sự bội phục.

Phải biết rằng, tối hôm qua đám tăng nhân bọn họ còn ngồi trên đỉnh núi đối diện cho muỗi ăn một đêm.

Vì không có chuẩn bị, phần lớn tăng nhân chỉ mang theo một cái bồ đoàn.

Kết quả, chưa nói đến đón gió lạnh ngủ ngoài trời, mấu chốt là trời vừa tối lại không có chỗ ngủ.

So sánh ra, Triệu Khách thật sự là sống ngày tháng thần tiên, điều này sao lại không khiến Tam Giới thấy hâm mộ, thấy ngạc nhiên.

Nhưng điều này cũng khiến Tam Giới hòa thượng kiên định với suy nghĩ phải bắt được Triệu Khách, sau đó đưa đến Phật môn cưỡng ép độ hóa.

Hắn ta càng ngày càng phát hiện mình quá coi thường tiểu tử này.

Lần này Đại Đô không có lương thực và mỗi một giáo phát đột nhiên hình thành một liên minh, tất cả đều có Triệu Mẫn đứng ở sau lưng ủng hộ.

Người có thể thổi gió bên gối Triệu Mẫn, cũng chỉ có vị Vương phó lưu thủ này.

Điều này đã khiến Phật môn rất bị động, chỉ trong vòng một đêm Triệu Khách khiến một tòa thành trì đột ngột mọc lên trên tảng đá vụn.

Thủ đoạn này khiến Tam Giới ngạc nhiên, cũng khiến hắn ta cảm nhận được cảm giác nguy cơ.

Nếu phần thủ đoạn này dùng cho Toàn Chân giáo, Triệu Khách xây dựng thành tường giúp bọn họ, lại xây dựng trận pháp do Trùng Dương tổ sư Toàn Chân giáo để lại, e rằng muốn một phát công phá Toàn Chân giáo lại càng khó khăn hơn.

Nghĩ đến đây, Tam Giới hòa thượng lại nói tiếp: “Hôm nay đến đây là đặc biệt mời tiểu hữu tiến về Phật môn một lần, vừa hay lão tăng có một vài nghi ngờ muốn mời tiểu hữu giải đáp một chút.”

Bình Luận (0)
Comment