Lúc này Triệu Khách vung cánh lên, nhanh chóng bay lên từ chỗ sâu trong chạc cây.
Có thánh hỏa không ngừng tinh hóa, cuối cùng hắn có thể phát huy ưu thế tự nhiên của phi cầm.
“Đây là của ta và mù lòa! Nếu không đủ thì ngươi lại nói tiếp.”
Hắc Trác nhìn thoáng qua phi điểu lóe ra ánh sáng bạc trên đỉnh đầu, đi đến trước mặt Tề Lượng, giao dịch 40 điểm bưu điện cho Tề Lượng.
Cừu Bách Lăng cũng giao dịch 20 điểm bưu điện cho Tề Lượng.
Dù sao thánh quang tịnh hóa cũng không phải không có trả giá, giao dịch điểm bưu điện cho người phụ trợ trong đoàn đội là quy củ được người đưa thư ngầm thừa nhận.
Hắc Trác và Cừu Bách Lăng làm như vậy, nói rõ trong lòng đã công nhận Tề Lượng có địa vị tương đương với bọn họ.
Tề Lượng cũng không nói thêm điều gì với việc này, sau khi nhận lấy điểm bưu điện, cả đám người tiếp tục đi về phía trước.
Sau khi có thánh hỏa tịnh hóa ngăn cách sự ăn mòn của sương máu, tiếng tụng kinh bên tai càng ngày càng rõ ràng.
Giữa không trung, đôi mắt Triệu Khách co rụt lại, phân thân vốn đang bay lượn giữa không trung như nhận lấy sự kích thích gì đó, lông vũ cả người không nhịn được run rẩy lo lắng.
Cảm giác lạnh lẽo đánh thẳng vào trong lòng, hét to: “Gặp quỷ, tên này còn sống?”
“Ác niệm Đại Giác!”
Tiểu tăng trẻ tuổi ngồi xếp bằng bên cạnh thác nước, tuy vẻ ngoài của ác niệm Đại Giác trong ấn tượng có thay đổi, nhưng Triệu Khách tuyệt đối không nhận nhầm luồng tà khí ngập trời này.
Tên này lại còn sống??
Trong chốc lát phân thân Triệu Khách không thể tưởng tượng được, lúc ấy Miêu Đạo Nhất đã tự mình phá vỡ ma thai của ác niệm Đại Giác, theo lý tên này đã hồn phi phách tán, không còn ở trên thế gian.
Sao lại xuất hiện ở nơi này? Còn ký sinh vào trên người một tiểu tăng trẻ tuổi.
Điều khiến người ta không thể tưởng tượng được là tiểu tăng này đang ngồi xếp bằng, sau lưng hắn ta còn có một tăng nhân lưng tựa lưng dính chặt vào nhau.
Mười hai người xung quanh như tăng nhân nhập ma, vây quanh hai người thành một vòng, dáng vẻ gật gù đắc ý trông như kẻ nghiện sau khi hút ma túy.
Phân thân Triệu Khách nhìn chằm chằm mười hai tăng nhân này, nhìn một lúc lại cảm thấy choáng đầu, lòng buồn bực, cảm giác muốn nôn lại không nôn được.
Điều này khiến hắn không dám tiếp tục nhìn chằm chằm, những tăng nhân này quá tà dị, mọi hành động sinh ra một loại lực lượng quỷ dị không thể nào miêu tả được.
Không biết trong miệng đang niệm tung kinh văn gì, chỉ thấy trên mặt đất có từng đóa huyết liên nở rộ, trong liên hoa không ngừng tràn ra từng giọt máu đỏ tươi, dường như sương máu đầy trời này cũng tràn ra từ trong liên hoa ở nơi này.
Triệu Khách lại nhìn sang một bên khác, lấy thác nước này làm ranh giới.
Cát Mã Bạt Hi dẫn theo một đám cao tăng Phật môn cũng ngồi xếp bằng thành một vòng, chắp tay trước ngực, khoanh chân nhập định.
Một bài Đại bi kim cương kinh hội tụ Phật quang cuồn cuộn, sau khi trải qua sự dẫn dắt của Cát Mã Bạt Hi bao phủ khu vực của bọn họ lại, đồng thời không ngừng áp chế sương máu ngăn cản nó tiếp tục khuếch tán.
“Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì??”
Cách đó không xa, một đoàn người Hắc Trác chạy đến sau nhìn hình ảnh này, trong lòng không khỏi ngạc nhiên kêu lên.
Dù là Tề Lượng và Cừu Bách Lăng cũng bị cảnh tưởng quái dị trước mắt làm cho ngạc nhiên.
Đám người Hắc Trác hoàn toàn không cách nào hiểu được vì sao trong trụ sở Phật môn lại xuất hiện cảnh tượng đáng sợ như thế, còn có những tăng nhân đang không ngừng giãy giụa nửa người trên.
Hắc Trác cũng không nhận ra đám người này, nhưng từ áo cà sa trên người những tăng nhân này không khó nhận ra, ít nhất đều là cao tăng cấp bậc trụ trì một chùa, bây giờ là như điên cuồng.
“Ồ! Có rất nhiều khách mới đến, sư đệ, ngươi không nên mở miệng tiếp đón bọn họ một chút sao? Hay là để người sư huynh là ta tự đến tiếp đón.”
Vốn tiểu tăng đang nhắm mắt ít lặng, sau khi nhận ra khí tức của một đám người Hắc Trác lại mở hai con ngươi ra, đôi mắt tràn đầy tơ máu nhìn thoáng qua đám người Hắc Trác.
Một cảm giác xé rách mãnh liệt đánh tới khiến sắc mặt Hắc Trác thay đổi, điên cuồng rống lên, một bước nghiêng người che trước người Thiên Dụ, đồng thời hai nắm đấm đập ầm ầm trong không khí.
Có thể thấy được cánh tay Hắc Trác nhanh chóng biến hóa, mọc ra lông tóc thật dày, nắm đấm và cánh tay bành trướng đến cực hạn, đến trình độ bằng với phần eo của hai người trưởng thành.
“Ầm!”
Sau khi nắm đấm to lớn nện vào không khí trước mặt, dường như đụng vào một loại lực lượng không thể nhìn thấy nào đó.
Không gian trước mặt nứt ra vết rách như mạng nhện, theo vết rách không ngừng nứt ra, một luồng tà khí màu đen chảy ra theo vết rách.
Tề Lượng đứng ở phía sau, dựa vào hiệu quả của Chân thực chi đồng nhìn những vết nứt này muốn hiểu rõ chân tướng.
Kết quả, tình cảnh đập vào mắt khiến Tề Lượng sợ đến vỡ mật.
Đó là một khoảng thế giới, thế giới người chết, vô số huyết nhục thối rữa và xương cốt lăn lộn thành một khoảng thiên địa.
Bên trong có những tiếng kêu thảm thiết thê lương, khiến người nghe tê cả da đầu.
“Không đúng, không cần tiếp tục nữa!”
Thấy rõ ràng thế giới đằng sau vết rách như thế nào, vẻ mặt Tề Lượng thay đổi muốn ngăn cản nhưng đã không còn kịp nữa.