Thấy cảnh này, Tề Lượng và Cừu Bách Lăng nhìn nhau, hai người đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh, chỉ trong một ánh mắt đã khiến Hắc Trác là người dự bị lại phải chịu trọng thương khủng bố như thế.
“Tên này là thần linh??”
Trong đầu hai người đồng thời xuất hiện nghi ngờ này, thậm chí phải nói là trong hoang mang kém theo chút tuyệt vọng.
Tội Bát La không để ý đến hai người, lúc còn chưa thấy hắn ta có hành động gì, người đã đi đến bên cạnh Thiên Dụ: “Bần tăng không phải ma cũng không phải Phật, ta chỉ là một ước định giữa hai người Đại Giác và Cát Mã Bạt Hi! Trên bảng danh sách của bọn họ có tên của ngươi!”
“Bọn họ?”
Trong lòng Thiên Dụ khẽ động, nhanh chóng suy nghĩ tin tức trong câu nói này, vặn hỏi: “Ngoại trừ ta còn có ai!”
“Rất nhiều, có vài người không có tên.” Từ đầu đến cuối Tội Bát La vẫn giữ nguyên nụ cười.
“Không có tên! Nói cách khác ít nhất còn có một phương hướng, ví dụ như vẻ ngoài…” Nghĩ đến đây, Thiên Dụ nói tiếp, “Đều là người trong lần biện luận Phật Đạo này?”
Nụ cười trên mặt Tội Bát La càng rõ hơn: “Đúng!”
“Vậy kết quả của phần danh sách này là cái gì?”
Tội Bát La suy nghĩ: “Không ngoài sống chết.”
“Hiện tại?” Thiên Dụ hơi nhíu mày, dường như bắt được tin tức quan trọng gì đó.
Tội Bát La không trả lời thẳng câu hỏi của Thiên Dụ, bóng dáng lại quay về phía trên huyết liên: “Trong vòng ngày mai! Mỗi ngày ba người!”
“Thời gian, số lượng! Là một loại trói buộc nào đó trên mặt quy tắc?”
Thiên Dụ nhanh chóng tính toán trong lòng, lúc hắn ta muốn hỏi thăm bảng danh sách có trình tự hay không, lại phát hiện Tội Bát La đã muốn đi.
Ngồi phía trên huyết liên chậm rãi lướt xuống núi, cũng không định tiếp tục để ý đến bọn họ.
Nhìn Tội Bát La và đóa huyết liên kia rời đi, trong chốc lát hai người Tề Lượng và Cừu Bách Lăng thở phào một hơi, suýt nữa co quắp ngồi bệt xuống đất, lúc này hai người mới nhận ra mình không tốt hơn Hắc Trác nằm trên đất là bao.
Cũng cả người ướt đẫm mồ hôi, thậm chí nếu Tội Bát La tiếp tục đứng ở chỗ này, e rằng không lâu sau hai người sẽ cảm giác mình sẽ mất sức giống như Hắc Trác.
Người duy nhất có thể tỏ ra vững vàng vẫn là Thiên Dụ.
“Đi!”
Im lặng một lúc lâu, sau khi Thiên Dụ tổng kết lại tin tức vừa rồi một chút, giục Tề Lượng dẫn bọn họ rời khỏi nơi này.
“Đi đâu? Về liên minh của ngươi, hay chúng ta xuống núi thông báo chuyện nơi đây với Phật môn, hoặc đến Toàn Chân giáo tìm Triệu Chí Kính?”
Tề Lượng suy nghĩ, đột nhiên phát hiện dù bây giờ đi chỗ nào hình như cũng không an toàn lắm, đường ra duy nhất hình như là rời khỏi trận đại biện luận Phật Đạo này.
Nhưng làm vậy cũng có nghĩa đã mất đi tư cách thi đấu tranh bá.
“Không, lúc này chúng ta tìm ai cũng vô dụng!” Thiên Dụ lắc đầu nói.
Tội Bát La đứng trước mặt bọn họ đã không phải một người, thậm chí là vô hạn tiếp cận thần linh, Chân thần linh.
Cho dù là người đưa thư cao cấp đích thân tới, đánh thắng được hay không cũng là một vấn đề.
Sự chênh lệch này đã không phải bất kỳ âm mưu quỷ kế gì có thể san bằng, dù là chưởng giáo Toàn Chân giáo Triệu Chí Kính e rằng cũng chỉ có thể sắp xếp tốt hậu sự cho mình.
“Theo như lời ngươi nói, chúng ta trực tiếp rời khỏi trận thi đấu tranh bá này là được, còn đánh cái rắm.”
Tề Lượng hơi bất đắc dĩ, đối mặt với đối thủ như thần, thực lực của bọn họ thật sự quá yếu kém.
Chẳng trách tài nguyên và phần thưởng trong bối cảnh tranh bá lần này lại đạt đến cấp độ cao nhất, vấn đề là đối thủ mà bọn họ phải đối mặt cũng cường đại khiến người ta run rẩy.
“Đến Tát Mãn giáo, tìm Triệu Khách!”
Thiên Dụ cắt ngang lời phàn nàn của Tề Lượng, chỉ về hướng trụ sở Toàn Chân giáo nói.
“Tìm hắn??”
Lúc này Cừu Bách Lăng cũng cảm thấy rất ngạc nhiên, không hiểu tại sao phải đi tìm Triệu Khách, lần này gây ra tình hình lớn như vậy, tên này cũng chỉ phái một phân thân đến xem xét.
Thật sự không biết lòng dạ hắn lớn, hay lần thi đấu tranh bá này đã hoàn toàn không quan trọng.
Đối với điều này, Thiên Dụ cũng không giải thích điều gì, ba người ôm Hắc Trác đã ngã liệt xuống đất, Tề Lượng gọi ra Thánh quang thuẫn dẫn theo ba người hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng đến thẳng cứ điểm của Triệu Khách.
Lúc này, so với sự lo lắng của ba người, ngoại trừ đệ tử Phật môn dưới núi, tình huống của Quỷ thị cũng rất căng thẳng.
Mọi người thấy hình ảnh vừa rồi liên tục kêu to, bàn tán ầm ĩ.
Bên trong không thiếu người tài nghĩ thoáng, thông qua cuộc nói chuyện giữa Tội Bát La và Thiên Dụ, suy đoán ra rất có thể tiếp theo Tội Bát La sẽ điểm danh đi giết từng người, đây chính là danh sách.
Bắt đầu từ ngày mai, một ngày ba người, về phần trình tự thì không biết được nhưng đối mặt với sự đuổi giết của quái vật cấp bậc này, có thể dự đoán là một sự đau khổ như thế nào.
Điều này khiến mọi người không khỏi đưa mắt nhìn về phía danh sách còn sót lại trên bảng điểm số.
Đánh cược trong Quỷ thị cũng xuất hiện sự thay đổi, đánh cược ba người chết ngày mai có phải người trên bảng danh sách hay không.
Cược trúng một người sẽ thu hoạch được gấp ba tỉ lệ đặt cược, cược trúng hai người cũng là gấp sáu tỉ lệ đặt cược.