Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2404 - Chương 2404 - Kế Hoạch B (3)

Chương 2404 - Kế hoạch B (3)
Chương 2404 - Kế hoạch B (3)

Nếu cược trúng ba người, vậy là chín lần tỉ lệ đặt cược.

Tuy tỉ lệ đặt cược rất cao nhưng trải qua mấy lần thu hoạch trước đó, người tham gia vào lần đặt cược này vô cùng ít ỏi.

Thậm chí đã có người không nhìn ra được kết quả của lần thi đấu tranh bá này.

“Quá khó khăn!”

Một tiếng thở dài truyền ra từ trong miệng hằng giả, lần thi đấu tranh bá này càng tàn khốc hơn lần thi đấu tranh bá này của bọn họ vào năm đó.

Hướng đi của nội dung cốt truyện đã hoàn toàn mất khống chế, dù là những người dự bị có thực lực gần với người đưa thư cao cấp, trong nội dung cốt truyện lần này cũng chỉ có thể đóng vai phụ và nhân vật lá xanh.

Thậm chí nói câu không dễ nghe, rất có thể bọn họ sẽ trở thành bàn đạp của Tội Bát La trong nội dung cốt truyện này.

Huống hồ, Thiên Dụ người dự bị của tiên tri đã chắc chắn trở thành một trong số mục tiêu, điều này tuyệt đối không phải kết quả mà đám người đưa thư cao cấp bọn họ muốn thấy.

Khuôn mặt mỗi người đều khó tránh khỏi trở nên khó coi.

Nghĩ đến đây, cuối cùng ánh mắt hằng giả đã nhìn về phía Hồng bà bà, nàng lại già nua hơn rất nhiều, vừa rồi còn ngủ thiếp đi, còn ngáy.

Điều này khiến người ta nghi ngờ, liệu tiếp theo nàng còn có thể tiếp tục chống đỡ hay không.

Nghĩ đến đây hằng giả thở sâu, lại giãy giụa cân nhắc có nên thực hiện kế hoạch B vào lúc này không.

Đôi mắt liếc nhìn hư ám, dường như suy nghĩ của hư ám cũng giống hắn ta.

Sau khi đôi mắt hai người nhìn thẳng vào nhau, hàng lông mày của hai bên hơi nhúc nhích, hư ám khẽ nói với thời gian bên cạnh: “Khụ khụ, có thể mượn một bước nói chuyện không!”

Thời gian quay đầu liếc nhìn hai người lại nhìn về phía Âm Dương lão nhân, sao khi suy nghĩ một lúc gật đầu, đứng lên cùng hai người hằng giả và hư ám rời khỏi khu quan sát.

Đi không bao xa, thời gian phong bế thời gian xung quanh chỉ để lại một khu vực rất nhỏ, sau khi bảo đảm xung quanh bị phong tỏa mới lạnh lùng nói: “Nói đi, các ngươi muốn ta làm gì!”

Hằng giả nhếch miệng cười một tiếng, giơ ngón tay cái nói: “Sảng khoái, lão… Khụ khụ, Hồng bà bà đã sắp không chịu được, hiện tại nội dung cốt truyện của lần thi đấu tranh bá này đã vượt ra khỏi sự khống chế, ta cảm thấy đây là lúc để chúng ta tạm thời tiếp quản Quỷ thị!”

Thời gian ngạc nhiên, ánh mắt quan sát hai người hằng giả và hư ám, ánh mắt trở nên sắc bén: “Các ngươi muốn dùng sức mạnh?”

“Hắc hắc, không phải dùng sức mạnh, chúng ta sẽ không phá hủy quy củ, nhưng nếu có thể thấy Quỷ thị chi tâm, mọi người không chỉ phá giải được bí mật cuối cùng của Quỷ thị, đồng thời cũng có thể hoàn toàn khống chế Quỷ thị trở lại thời kỳ sớm nhất, chín trạng thái lớn, chúng ta có thể lấy được cơ hội siêu thoát.”

Lúc nói ra hai chữ cuối cùng, trong lòng thời gian lập tức lộ ra vẻ do dự, suy nghĩ xem kế hoạch của hằng giả có khả năng thành công hay không.

“Nhưng thần thánh, tiên tri, hỗn loạn đều là người của Hồng bà bà, chỉ dựa vào hai người các ngươi mà muốn ép Hồng bà bà đi vào khuôn khổ?”

Thời gian nói xong lời này lại phát hiện thời gian đọng lại sau lưng đột nhiên bị cưỡng ép phá vỡ, một bóng dáng khiến thời gian cảm thấy bất ngờ xuất hiện ở trước mặt ba người, giọng nói lạnh lùng: “Ta ủng hộ kế hoạch này!”

“Lộc cộc lộc cộc…”

Trong bình gốm treo trên đống lửa, hạt gạo trắng như tuyết xen lẫn với thịt cá mềm mãi dần được nấu chín ở trong bình gốm, cho đến khi hạt gạo nở bung, hương thơm đặc biệt bắt đầu tràn ra.

Hắc Trác vốn nằm trên mặt đất không ốm mà rên, không biết đã ngồi ngay ngắn từ lúc nào, ánh mắt nhìn chằm chằm bình gốm trên đốm lửa, đôi mắt bùng lửa.

Triệu Khách ngồi bên cạnh đống lửa, lấy một túm muối rải vào trong cháo, sau khi nhẹ nhàng khuấy đều lại ngẩng đầy nhìn về phía vẻ mặt mong chờ thậm chí chảy nước miếng của Hắc Trác, trêu chọc.

“Có muốn thêm rau thơm không, hoặc hành thái?”

Hắc Trác lập tức điên cuồng gật đầu như gà con mổ thóc, lại thấy Triệu Khách nghiêm mặt cười lạnh nói: “Thêm cái rắm, nguyên vị mới là tốt nhất, cầm!”

Triệu Khách nói xong đưa cháo cá đã nấu chín cho Hắc Trác, cũng cho ba người Tề Lượng, Thiên Dụ và Cừu Bách Lăng mỗi người một bát.

Nhìn cháo cá trắng nuột như sữa, Tề Lượng không khỏi nhớ đến lúc trước, dường như mỗi lần ăn món ngon do Triệu Khách nấu luôn có một loại cảm giác khác biệt.

Ăn một thìa cháo chỉ thấy nước cháo dính mềm, mùi thơm ngát, hương vị phong phú thuần túy, thịt cá ngon miệng càng giống như mưa phùn im ắng tưới nhuần khắp nơi, chẳng mấy chốc đã lan tràn toàn bộ vị giác, rất ngon miệng.

Tuy bát cháo này đơn giản tự nhiên nhưng lúc này lại đủ trân quý, khiến trái tim căng cứng khi bọn họ đối mặt với Tội Bát La dần thư giãn lại.

Cho dù là Thiên Dụ, ngay lúc nếm bát cháo này hàng mày nhăn chặt cuối cùng cũng giãn ra, cả người thoải mái hơn nhiều.

Tề Lượng âm thầm chú ý đến vẻ mặt mỗi người, ánh mắt nhìn chằm chằm bát cháo trên tay thầm nghĩ: “Quả nhiên, thứ thật sự chữa trị lòng người chỉ có món ngon.”

Tề Lượng đang ngồi than thở lại thấy Hắc Trác ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm bát cháo của mình, vẻ mặt nghiêm túc nhanh chóng uống sạch bát cháo của mình, không để lại một giọt nào cho Hắc Trác.

Bình Luận (0)
Comment