Đổi lại tên của ngươi và bốn người Mã Vân, Mã Hóa Đằng, Lý Gia Thành, Vương Kiện Lâm đồng thời xuất hiện trên một tin tức.
Ngươi cũng sẽ vỗ ngực tự hào nói cho ngươi biết, tiền của năm người chúng ta cộng lại có thể rung chuyển toàn bộ Châu Á.
Hai người câu được câu không trò chuyện, nhưng ánh mắt vẫn tập trung vào trên người Thiên Dụ nhiều hơn.
Không biết rốt cuộc Thiên Dụ đã nhìn thấy cái gì, vẻ mặt lại đau khổ như thế.
“Chẳng lẽ sẽ thất bại sao?”
Thấy vẻ mặt Thiên Dụ đau khổ, trong lòng mọi người không khỏi suy đoán, tất cả mọi người đều hy vọng Thiên Dụ có thể tìm ra đáp án từ đó.
Nhưng vô cùng rõ ràng loại chuyện này tuyệt đối không đơn giản như nhìn bên ngoài, tất nhiên có che giấu huyền cơ, không phải người thường có thể lĩnh ngộ.
Cùng lúc đó, trong trụ sở Phật môn, bóng dáng sắt thép to lớn của Triệu Khách mạnh mẽ phi nước đại về phía trước.
Một số cây mây quái dị to lớn còn chưa kịp quấy nhiễu Triệu Khách, đã bị thân thể cường đại của Quỷ hổ đụng cho nát bấy.
Cho đến khi Triệu Khách dừng bước ở một chỗ trong trụ sở, một hang đá xuất hiện trước mặt Triệu Khách.
Trong huyệt động tối tăm không có ánh sáng, nhưng có thể ngửi được một mùi máu tươi nồng nặc.
Trong lòng Triệu Khách khẽ động, sau khi Vạn Tượng chi đồng trước ngực mở ra một cái khe, chỉ thấy một luồng máu khói đậm đặc tràn ngập ra từ trong cửa động.
Nếu đổi lại là lúc khác có lẽ hắn sẽ lo lắng thêm một lúc, nhưng hiện tại thời gian eo hẹp, Triệu Khách chỉ dừng bước một lúc ngắn ngủi đã điều khiển thân thể khổng lồ của Quỷ hổ lao thẳng vào trong động.
Trông như huyệt động, nhưng Triệu Khách phát hiện huyệt động trước mắt đã thay đổi dáng vẻ.
Một chân đặt xuống, tảng đá dưới chân mềm mại trơn ướt như muốn nuốt cả cái chân vào đó.
Cả huyệt động đã bị chất thịt hóa, càng giống đường ruột dạ dày của một loại quái vật nào đó.
Chút trở ngại ấy căn bản không tính là việc gì với Triệu Khách, hắn thao túng Quỷ hổ đạp mạnh một chân xuống, trong chốc lát huyết nhục dưới chân bắn ra, để lộ ra một số tảng đá vỡ vụn.
Theo Triệu Khách giơ bàn tay lên, từng sợi rễ cây thực vật to khỏe lập tức phá đất mà lên từ khe hở của những tảng đá này, bắt đầu điên cuồng lan tràn về bốn phía.
Dưới chân Triệu Khách càng là cây mây nhúc nhích, kéo thân thể khổng lồ của Triệu Khách lao thẳng vào sâu trong huyệt động.
Trong chốc lát Triệu Khách thấy một số tăng nhân ở chỗ này, tứ chi của những tăng nhân này bị đống máu thịt kia trói buộc, thân thể bị cầm tù trong những máu thịt này không thể động đậy.
Có người còn duy trì hô hấp yếu ớt, có người đã thành một xác chết.
“Ở đâu?”
Nhiều hòa thượng như vậy, sao Triệu Khách có thể phân biệt được ai mới là Ngộ Mộng mà hắn phải tìm?
“Cứu… Cứu mạng…”
Lúc này, Triệu Khách nghe được tiếng cầu cứu yếu ớt, Triệu Khách nhìn theo hướng giọng nói lại thấy một người quen, là hai vị đệ tử bên cạnh Tam Giới.
Lúc trước còn đánh với Heo mập một trận, không ngờ lại gặp hắn ta ở chỗ này.
“Tại sao ngươi lại ở chỗ này? Đúng rồi, ngươi biết ai gọi là Ngộ Mộng không?”
Sau khi nghe được giọng của Triệu Khách, tinh thần của tên đệ tử này vốn đã hoảng hốt lại thêm chấn động, ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Khách.
Vì thân thể của Triệu Khách bị bao bọc trong Quỷ hổ, đối phương cũng không nhận ra, lắc đầu nói: “Ngộ Mộng cái gì? Ta không nhận ra, ngươi, ngươi mau thả ta ra, ta có chuyện quan trọng muốn báo cáo với chí tôn!”
“Chí tôn??”
Trong lòng Triệu Khách suy nghĩ cũng hiểu e rằng tên này căn bản không biết bên ngoài đã sớm trở trời, hiện tại không có chí tôn, chỉ có một vị đại chí tôn Tội Bát La.
“Ngươi thật sự không nhận ra Ngộ Mộng?”
Triệu Khách lại vặn hỏi một câu.
Đối phương cẩn thận suy nghĩ, lắc đầu nói: “Tiểu tăng lấy chữ lót là Ngộ chắc là tăng nhân Trung Nguyên, bối phận nhỏ như vậy, sao bần tăng có thể nhận ra được.”
Nói xong không khỏi nhíu mày thúc giục: “Ngươi nhanh nhanh, bần tăng có việc quan trọng, nếu chậm trễ ngươi không chịu trách nhiệm nổi.”
Triệu Khách đã không chỉ một lần thấy dáng vẻ phách lối này của đối phương, lúc này càng tập mãi thành thói quen cũng không có ý muốn làm khó dễ, bàn tay kéo mạnh một cái.
“Xoẹt!”
Vách thịt trước mặt bị xé ra, nhưng sau khi vách thịt đỏ tươi bị xé ra Triệu Khách và tăng nhân này đồng thời giật mình.
Đôi mắt tăng nhân dần trợn tròn, nhìn thân thể của mình đã biến mất chỉ còn sót lại xương cốt và nội tạng, trong chốc lát không khỏi hét rầm lên.
“Không! Đây không phải ta, đây không phải ta.”
Kim thân La Hán khổ tu nửa đời, trước mắt hóa thành hư ảo, ngay cả tứ chi cũng không còn lại, đối với hắn ta là sự đả kích tàn khốc như thế nào.
Triệu Khách thấy thế không tiếp tục để ý đến hắn ta, quay người tiếp tục tìm kiếm tung tích của Ngộ Mộng.
Cũng như tăng nhân vừa rồi đã nói, pháp danh Ngộ Mộng là một tăng nhân tiểu bối trẻ tuổi, tuy phạm vi vẫn rất lớn nhưng ít ra đã cung cấp một mạch suy nghĩ cho Triệu Khách.
Nhưng lúc Triệu Khách bắt đầu tìm kiếm lại ngạc nhiên phát hiện, mạch suy nghĩ này vẫn giống như mò kim đáy biển.
Nhiều lắm, muốn tìm người mà hắn cần tìm từ đó, e rằng thời gian không còn kịp nữa.