Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2435 - Chương 2435 - Phá Cờ (7)

Chương 2435 - Phá cờ (7)
Chương 2435 - Phá cờ (7)

“Ầy, được.”

Miêu Đạo Nhất hơi mất mát gật đầu, cảm thấy mình không thể hoàn thành nhiệm vụ của chưởng giáo chân nhân, cảm xúc hơi sa sút.

Tiểu tử ngốc này căn bản không biết, Triệu Chí Kính cũng không trông cậy vào hắn ta có thể đòi được đan dược từ chỗ Triệu Khách.

“Đến rồi!”

Lúc này có người mở miệng hô to: “Yêu tăng kia đến rồi!”

Vừa nói xong, đầu của người mở miệng đã bịch một tiếng rơi xuống đất nổ tung như quả dưa hấu.

Một cục đá đâm xuyên qua mi tâm của hắn ta, lực lượng khổng lồ khiến thân thể mất đầu còn duy trì quán tính đi lên phía trước sáu bảy mét mới ngã mạnh xuống đất.

“A di đà Phật, bần tăng đến theo lời hẹn!”

Tội Bát La không đợi đám người Phật môn chạy đến, người đã xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Chỉ là vẻ mặt âm trầm lạnh băng, dường như cũng không tốt lắm.

Đôi mắt đầy vẻ lo lắng liếc nhìn Miêu Đạo Nhất đứng bên cạnh Triệu Khách, đột nhiên cảm thấy thân thể của mình như bị đông cứng.

“Xin hỏi, vì sao Đại Thực giáo chủ không ở đây.”

Sau khi ánh mắt Tội Bát La nhìn thoáng qua đám người, vẻ mặt càng thêm buồn bực nặng nề như ẩn chứa cơn giận lôi đình.

Đối mặt với câu hỏi của Tội Bát La, vẻ mặt mọi người không giống nhau.

Triệu Khách bên cạnh Miêu Đạo Nhất vẫn chỉ là một phân thân, lúc này bị Triệu Khách khống chế cơ bắp trên mặt thể hiện ra vẻ hoang mang ngạc nhiên giống với Miêu Đạo Nhất.

Nhưng bản tôn lại trốn vào trong Đại Hạ đỉnh, dựa vào thị giác phân thân, vẻ mặt đặc biệt mong chờ.

“Ngươi xác định làm vậy có thể giấu giếm được hắn sao? Tên này có thể coi là người đưa thư cao cấp chân chính, thậm chí còn mạnh hơn người đưa thư cao cấp một chút.”

Thiên Dụ thoải mái nằm trên bãi cỏ sau lưng Triệu Khách, trên tay còn cầm một quả táo.

Trông hắn ta như không chịu chút thương tổn nào, ngay cả đôi mắt cũng rất trong trẻo.

Hắc Trác ngồi bên cạnh hắn ta ôm một vò Hoa đào nhưỡng uống say sưa ngon lành.

Trên thực tế sau khi Hắc Trác chạy đến đây thấy Thiên Dụ hoàn chỉnh không thiếu sót, thật sự kinh động như gặp người trời.

Sau đó hắn ta mới biết được, hóa ra Triệu Khách rút linh hồn ra khỏi nhục thể của hắn ta, làm cho hắn ta một thân thể khác.

Về phần thân thể tàn phế ban đầu tạm thời bị Triệu Khách giấy dưới rễ cây của bản thể gốc cây già.

Dựa vào gốc cây già không ngừng tẩm bổ, đảm bảo thân thể sẽ không chết.

Nói cách khác, hiện tại thân thể này đã không có linh hồn giống với người thực vật ở trong bệnh viện, là loại người gặp phải quỷ cũng bị dọa mất hồn.

Cũng chỉ có làm vậy mới có thể giảm bớt nỗi đau của Triệu Khách, nếu không dù là không chết, ở trong một thân thể tàn phế như thế cũng là một sự hành hạ lớn lao.

Đối với cách làm của Triệu Khách, Thiên Dụ đã rất thỏa mãn.

Ít nhất hắn ta không ngờ có một ngày mình có thể dựa vào đôi mắt của mình nhìn thế giới chân thật này.

“Ít nhất thử một chút cũng không sai.”

Triệu Khách nhếch miệng cười, muốn hắn sa đọa làm quân cờ, cam tâm nằm trong tay người khác tùy ý thao túng, Triệu Khách rất không thích cảm giác này.

Vì lão đầu tử, hắn đã trở thành quân cờ của Hồng bà bà.

Đó là người thân nhất của hắn, hắn không có lời nào để nói.

Nhưng điều này không có nghĩa hắn không phản kháng, thậm chí chỉ cần Triệu Khách muốn, hoàn toàn có thể lật đổ bàn cờ này cũng như điều mà hắn đang làm lúc này.

Hắn muốn phá hoại bàn cờ này, nếu người trên danh sách được coi là quân cờ.

Triệu Khách rất muốn biết một giai đoạn đã được thiết lập đột nhiên bị hắn xáo trộn, Tội Bát La sẽ làm như thế nào.

“Ô Cát ở đâu!”

Giọng Tội Bát La lạnh lẽo như trời đông giá rét tháng chạp, vẻ mặt không còn ôn hòa như hôm qua, sáng vẻ nóng nảy như sấm nổ khiến người ta tê cả da đầu.

Dù là đám giáo chủ Triệu Chí Kính thì trái tim cũng căng thẳng đến cực điểm.

“Nói đi!”

Tội Bát La tiến lên một bước, đưa tay túm lấy một tên đệ tử Đại Thực giáo, năm ngón tay vặn vẹo cuốn lên một luồng lực lượng khổng lồ trong hư không, khiến thân thể đệ tử này lập tức bị đè ép thành giấy thịt thật mỏng thật mảnh.

Điều kinh khủng nhất là, lúc này tên đệ tử kia vẫn còn sống, phát ra từng tiếng kêu rên trầm thấp khàn khàn.

“Ô Cát ở đâu!”

Đôi mắt Tội Bát La rực lửa như ngọn đẹn, hai tia sáng quét đến xung quanh, chính là một trong những thần thông của Phật môn, Thần mục thông.

Nhưng ánh mắt này quét qua, phạm vi ngàn dặm xung quanh hoàn toàn ở trong tầm mắt lại không tìm được bóng dáng của Ô Cát.

“Xin tôn giả nguôi giận, ta thật sự không thấy Ô Cát ở đâu.”

Triệu Chí Kính tiến lên trấn an, hắn ta sợ chút nữa Tội Bát La sẽ bi phấn giết người.

Tội Bát La hừ lạnh một tiếng, hồn nhiên không để Triệu Chí Kính ở trong mắt, ánh mắt lóe lên, hai con ngươi khóa chặt vào trên người Triệu Khách.

Bản tôn Triệu Khách đang ở trong Đại Hạ đỉnh giật mình nhưng chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại, cảm giác thăm dò sắc bén như đao đánh tới nhưng cảm giác áp lực kinh khủng này lại bị Đại Hạ đỉnh ngăn cách ở bên ngoài.

Cho dù Tội Bát La là cường giả đã vượt qua cực hạn, uy áp của hắn ta cũng không thể xuyên qua tôn thần khí Đại Hạ đỉnh trấn áp quốc vận này.

Bình Luận (0)
Comment