Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2505 - Chương 2505 - Gặp Lại Thái Sơn Đại Đế

Chương 2505 - Gặp lại Thái Sơn đại đế
Chương 2505 - Gặp lại Thái Sơn đại đế

Hỗn Độn hư không: Sau khi phát động với mục tiêu phía trước khiến hư không hóa thành hỗn độn, trong hỗn độn không thể dùng tất cả con tem, điểm bưu điện bị đóng băng tạm thời.

Thời gian cold-down: 5 phút

(Chú thích: Thiên địa mơ màng, âm dương không rõ, vạn vật không sinh, không phải lực lượng tiên thiên tất hóa thành trần thế.)

Bị động: Hợp kích kỹ. Khai thiên tích địa

Nếu mục tiêu bị giam cầm trong hư không hỗn độn bị tấn công bởi Khai Thiên ngọc phủ, vậy sẽ kích phát kỹ năng bị động Khai thiên tích địa.

Lực sát thương tạm thời tăng lên lần nữa, hiệu quả tăng lên, lấy tự tiêu hao điểm bưu điện làm cơ số x3.

Lại không cách nào trốn tránh, không cách nào lẩn tránh.

(Chú thích: Bàn thần khai thiên, vạn ma tịch diệt.)

Nhìn con tem hoàng kim trước mắt, ba người Triệu Khách không khỏi nhìn nhau.

“Mạnh!!”

Ba người không khỏi ngạc nhiên kêu lên, giá trị của con tem hoàng kim này thật sự mạnh đến không thể tưởng tượng nổi, Bàn Tam nắm lá vương bài này, nếu bàn về đơn đấu e rằng không có mấy người có thể là đối thủ chính diện của hắn ta.

Chỉ là vận khí của Bàn Tam quá kém, chỗ dựa Đãng Trầm của hắn ta chết quá đột ngột, cộng thêm sau khi Hồng bà bà giết chết Đãng Trầm lập tức bắt đầu tiến hành điên cuồng càn quét sào huyệt của Đãng Trầm.

Bàn Tam mất đi chỗ dựa trên tay không dư dả điểm bưu điện, cho dù tay cầm thần khí cũng không dám tùy tiện sử dụng.

Quan trọng nhất là, Vạn Tượng chi đồng của Triệu Khách lại có thể khắc chế con tem này của Bàn Tam.

Nếu không bọn họ giết chết Bàn Tam, e rằng chắc chắn sẽ trả giá nặng nề.

Trong lòng Triệu Khách không khỏi thầm nghĩ: “Vẫn là Vạn Tượng chi đồng của ta càng trâu hơn, chẳng trách không gian cũng muốn hạ xuống thiên phạt ép ta kết thúc hợp thành.”

Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Khách lập tức đắc ý.

“Cho ngươi!”

Triệu Khách đưa con tem này cho heo mập bên cạnh.

Mặc dù con tem này tốt nhưng không thích hợp cho Vương Ma Tử, hắn cũng không cần.

Cho heo mập đúng là không còn gì tốt hơn, vừa hay Quỷ đầu đại đao của hắn ta bị Bàn Tam cắt nát, có con tem này cũng coi như đền bù tất cả tổn thất.

“Ha ha ha ha… Sảng khoái!”

Heo mập nhìn con tem hoàng kim được đưa tới, khuôn mặt to đầy đặn kia lập tức cưới rực rỡ như hoa cúc nở rộ.

“Bảo bối!!”

Hắn thu con tem vào sách tem, lập tức gọi ra Khai Thiên ngọc phủ cầm trên tay, yêu thích không buông tay vuốt ve, vẻ mặt kia như là lão hán độc thân ba mươi năm đói khát khó nhịn, nhặt được mô hình non mềm cực phẩm đầy si mê.

“Làm sao bây giờ?”

Nhiệm vụ đã hoàn thành, lần thi đấu tranh bá này cũng tiến vào phần đếm ngược sau cùng, lúc này Vương Ma Tử cũng chỉ lo lắng cho Cừu Bách Lăng.

Triệu Khách nhìn bảng điểm số một chút, hiện tại điểm tích lũy của Cừu Bách Lăng vững vàng ngồi trên ghế hạng nhất.

Lẽ ra không có vấn đề gì lớn, nhưng chỉ cần thi đấu tranh bá còn chưa tiến đến thời khắc cuối cùng, tất cả đều có biến số.

“Đi tìm lão bà của ngươi trước, ngoài ra thông báo cho hai ngàn thiết kỵ ngoài núi tiến đến, về phần những người khác hoặc là đuổi bọn họ về sớm, hoặc là chúng ta dùng nắm đấm mời bọn họ xéo đi!”

Triệu Khách bá đạo nói.

Nhưng hắn có phần vốn liếng này, là người cầm cờ nhảy ra khỏi bàn cờ, trên tay hắn có rất nhiều át chủ bài để dùng, ngoài núi còn có hai ngàn thiết kỵ đang chờ đấy.

Cộng thêm thân phận quan viên của hắn, danh vọng triều đình, Triệu Mẫn ủng hộ.

Cùng Vương Ma Tử, Thiên Dụ, Hắc Trác, heo mập, Cừu Bách Lăng đều đứng về phía hắn, tương đương cầm cả một tay vương nổ.

Loại át chủ bài này cho hắn đủ vốn liếng để bá đạo, ai dám không theo, hắn sẽ dùng nắm đấm dạy đối phương làm người như thế nào.

“Được!”

Vương Ma Tử gật đầu, lúc ba người đang muốn rời đi, bên tai Triệu Khách khẽ động, một cơn gió mát thổi tới khiến hắn không khỏi hoang mang ngẩng đầu nhìn về phía trụ sở Toàn Chân giáo sau lưng.

“Lão đại?”

Thấy Triệu Khách không đi, heo mập và Vương Ma Tử không khỏi nghi ngờ nhìn về phía hắn.

“Các ngươi đi trước, chút nữa ta sẽ đến.”

Nói xong, Triệu Khách cũng không quay đầu lại chạy về phía trụ sở Toàn Chân giáo.

Leo lên rừng núi, cho dù trong lòng Triệu Khách đã sớm có dự đoán nhưng vẫn bị hình ảnh trước mắt dọa giật mình.

Chỉ thấy xác chết đầy đất, khắp nơi đều là huyết vụ và thịt nát, đã không phân biệt được những cánh tay đầu đó là rơi xuống từ trên người ai.

Luôn còn có một vài người sống sót nhưng cũng đã chịu thương tổn tàn phế, ngã vào trong bụi cây trong miệng phát ra từng tiếng kêu rên.

Triệu Khách không nhìn những người cầu cứu này, cất bước đi thẳng đến sau núi.

Đợi đến khi đi vào sườn đồi ở sau núi, hắn lập tức dừng bước, đôi mắt khóa chặt bóng lưng ở rìa sườn đồi, trên mặt không khỏi hiện ra vẻ khiếp sợ.

“Ngươi còn ở đây??”

“Ở hay không ở cũng không quan trọng!”

Bóng lưng chậm rãi quay người, chỉ là khuôn mặt mơ hồ khiến người ta không nhìn rõ ràng, nhưng Triệu Khách có thể rõ ràng cảm nhận được ánh mắt của đối phương đang đánh giá hắn khiến hắn chịu áp lực lớn lao.

Trong lòng dấy lên sóng biển ngập trời, hắn không ngờ tôn đại thần này còn ở trên ngọn núi này.

Không sai, bóng dáng trước mắt là Thái Sơn đại đế được đám người Triệu Chí Kính gọi đến.

Bình Luận (0)
Comment