“Phốc phốc” cảm giác tim bị đâm nhói lạnh băng như nước lan ra khắp người, cũng may cơn đau không kéo dài quá lâu, chỉ trong chớp mắt như một cái lỗ đen không đáy rút đi toàn bộ ý thức của hắn.
Trong nháy mắt ý thức mơ hồ, ánh mắt của hắn vô thức nhìn về phía Lộ Hạo, giãy giụa muốn nhìn rõ khuôn mặt sau cùng của Lộ Hạo là dáng vẻ gì.
Nhưng ý thức mơ hồ quá nhanh căn bản không để hắn thấy rõ ràng, thân thể đã vô lực rủ xuống giữa không trung.
“Ca ca…”
“Ca ca!”
“Ca ca!!”
Trong bóng tối tịch mịch truyền đến từng tiếng gọi ầm ĩ, Triệu Khách mông lung mở to mắt cảm giác như đã ngủ một giấc.
Trong tầm mắt là một mảnh không gian tối tăm, thứ xuất hiện lại là một quả cầu trong suốt, hình dáng tròn vo như là một giọt nước to lớn màu xanh.
“Ca ca!”
Xưng hô khiến người ta hoang mang truyền đến khiến Triệu Khách không khỏi nghi ngờ nhìn nó.
Cho đến một lát sau, Triệu Khách mới hoảng hốt ý thức được điều gì đó, ánh mắt nhìn giọt nước cỡ lớn trước mắt, không khỏi hoảng sợ kêu lên: “Lôi Mẫu?”
“Là ngươi sao, Lôi Mẫu?”
Trong ký ức của hắn, chỉ có một người gọi hắn như vậy, đó chính là Lôi Mẫu đã biến mất.
“Là ta, ta vẫn luôn ở đây.”
Giọng nói non nớt của Lôi Mẫu khiến Triệu Khách lập tức không ngăn được điên cuồng vui mừng.
Nhưng ngay sau đó hắn đã nhận ra hình như tình cảnh của hắn có điểm gì đó là lạ, cẩn thận suy nghĩ lại hình ảnh trước khi hắn tử vong, khuôn mặt lập tức tối sầm lại: “Có phải ta đã tử vong rồi không?”
Lôi Mẫu cố hết sức gật đầu, mở to cái miệng, theo cái miệng mở ra Triệu Khách ngạc nhiên phát hiện xác của hắn đang bất lực xụi lơ trong hư không.
Từ góc độ thị giác không khó đánh giá, lúc này Lôi Mẫu đang ở trong nguyên thể của hắn.
Trong tầm mắt, hai tay Lộ Hạo cầm Mộng tưởng bảo thạch, trong miệng niệm tụng chú ngữ kỳ lạ gì đó, bảo thạch ở trong tay hắn ta thỉnh thoảng biến mất, thỉnh thoảng lại xuất hiện.
Từ đó suy đoán Lộ Hạo đang không ngừng tiến hành chuyển di vượt không, chuyển dời Mộng tưởng bảo thạch đến phân thể lại không ngừng để phân thể tự hủy diệt, từ đó đổi mới bảo thạch tăng phúc cho lực lượng của bảo thách.
Có thể nhận ra quá trình này Lộ Hạo cũng không thoải mái, mỗi một lần ý thức của hắn ta chuyển đổi giữa phân thể, bản thân sẽ phải chịu gánh nặng cực lớn.
Mỗi một lần chuyển hoán đều phải gánh chịu nguy hiểm to lớn, đặc biệt là trong nháy mắt phân thể tự hủy diệt, hắn ta phải nhanh chóng chuyển dời bảo thạch linh hồ về, cũng không thể quá nhanh hoặc quá chậm, nếu không bảo thạch sẽ mất đi hoặc đổi mới thất bại.
Cho dù Lộ Hạo khống chế linh hồn chuẩn xác đến mức khiến người ta líu lưỡi, nhưng trong quá trình này vẫn có án lệ đổi mới thất bại.
Cũng may thuận lợi thu hồi bảo thạch về.
“Lôi Mẫu, hiện tại tình huống của ta thế nào, linh hồn trở về cơ thể rồi sao?”
Thấy thế, Triệu Khách không khỏi dò hỏi Lôi Mẫu, nếu bây giờ linh hồn của hắn đã trở về cơ thể, vì sao vẫn chưa tỉnh lại, nhưng nếu không phải thì vì sao vẫn ở chỗ này?
Nhưng Lôi Mẫu giải thích rất mơ hồ, sau khi Triệu Khách nghe sơ qua, cẩn thận suy nghĩ mới hiểu được đại khái.
Thì ra lúc này hắn chỉ đang giao lưu tinh thần với Lôi Mẫu, điều này thuộc về năng lực cộng sinh đặc biệt giữa bọn họ.
Điều này cũng giống như một loại liên hệ vi diệu giữa song bào thai, chỉ có điều tinh thần lực của Lôi Mẫu cao hơn dự đoán của hắn, đến mức có thể trực tiếp tiến hành giao lưu trên tinh thần với hắn.
Sau khi xác nhận tình huống của bản thân, ánh mắt Triệu Khách nhìn về phía Lộ Hạo lập tức bao trùm vẻ lo lắng, Lộ Hạo không phục sinh hắn trước tiên, hiển nhiên đã không có ý định để hắn sống lại.
Nghĩ đến đây, hắn không khỏi cười mỉa mai nói: “Quả nhiên trăm bị đều từng thử, chỉ có lòng người không thể thử!”
“Lôi Mẫu! Bây giờ ngươi còn có thể khống chế thân thể của ta?”
“Có thể!”
Lôi Mẫu gật đầu.
“Vậy ngươi cũng biết năng lực của ta?” Triệu Khách tiếp tục hỏi.
“Có cái biết, có cái không biết.”
Lôi Mẫu nói ra những năng lực mà mình quen thuộc, điều khiến Triệu Khách ngạc nhiên là không có sách tem, Lôi Mẫu lại còn nắm giữ Vô Tướng kiếm kinh, Bát tự chân ngôn chú và Nhiếp nguyên thủ.
Về phần Vạn Tượng chi đồng, tuy nó có thể mở ra nhưng công dụng cụ thể lại chưa hiểu hoàn toàn.
“Đã đủ!”
Biết được năng lực mà Lôi Mẫu nắm giữ, trong mắt Triệu Khách đột nhiên hiện ra tia sáng.
Lúc này, thỉnh thoảng trên tay Lộ Hạo lại thoáng hiện ra Mộng tưởng bảo thạch, càng ngày càng sáng chói, từng tầng ánh sáng mông lung đang quay xung quanh khối bảo thạch này.
Nhìn Mộng tưởng bảo thạch càng ngày càng rực rỡ, trên mặt Lộ Hạo dần lộ ra vẻ vui mừng.
Hắn ta đã cảm nhận được chủ chốt của mình đang thức tỉnh, hiển nhiên đám người Vương Ma Tử đã tìm được thân thể thích hợp cho mình.
Sau đó chỉ cần mình cầm theo khối bảo thạch này trở lại thân thể chủ chốt, từ nay thần không biết quỷ không hay, trên đời này không có ai biết khối bảo thạch này rơi trên tay mình.
Về phần Triệu Khách…
Lộ Hạo thu hồi bảo thạch vào trong sách tem, từng bước một đi đến trước xác Triệu Khách.
“Thật xin lỗi! Mộng tưởng bảo thạch chỉ có thể giúp một người thực hiện nguyện vọng, ở lại đây đi, có lẽ đây là kết cục tốt nhất với ngươi.”