Người Đưa Thư Khủng Bố (Dịch Full)

Chương 2524 - Chương 2524 - Trở Về Quỷ Thị

Chương 2524 - Trở về Quỷ thị
Chương 2524 - Trở về Quỷ thị

Hắn ta cũng không muốn giết Triệu Khách, nhưng hắn ta hiểu rõ một khi mình phục sinh Triệu Khách, chưa chắc mình có thể thật sự thoát khỏi thân phận người đưa thư.

Dù sao nguyện vọng chỉ có một, hắn muốn rời khỏi, hắn ta cũng muốn rời khỏi, lúc này Lộ Hạo lựa chọn cái sau.

“Coi như ngươi trả ân tình cho ta đi.”

Nói xong lời này, Lộ Hạo thở sâu, chậm rãi đứng lên cầm cái dao găm vừa rồi, nhìn dao găm dính máu tươi của Triệu Khách.

Đáy mắt Lộ Hạo lạnh lẽo, dao găm nhanh chóng lượn vòng trên đầu ngón tay của mình, bị hắn ta cầm ngược trong lòng bàn tay sau đó đâm mạnh dao găm vào ngực của mình, chuẩn bị hoàn thành một bước cuối cùng để thăng hoa Mộng tưởng bảo thạch.

“Ra tay!”

Cùng lúc đó, bản thể Triệu Khách đột nhiên mở hai mắt ra, trong chốc lát nhào về phía Lộ Hạo.

“Ồ!!”

Trong nháy mắt máu tươi nở rộ trước ngực, Lộ Hạo phát hiện Triệu Khách nhào tới, trong lòng giật mình nhưng khi thấy khuôn mặt ở trước ngực của mình, khóe miệng lại cong lên nở nụ cười của người thắng lợi.

Đã không còn kịp nữa, bản thể của mình đã khôi phục, chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể triệu hồi sách tem có Mộng tưởng bảo thạch về bản thể.

Nhưng đúng vào lúc này, Triệu Khách đột nhiên lấy ra một thứ từ trong miệng rồi ném qua.

Ngay tích tắc quả cầu sền sệt chạm vào Lộ Hạo đã nổ tung, hóa thành từng sợi khói bụi màu trắng chui vào trong cơ thể Lộ Hạo.

“Đây là cái gì? Chờ đã… Đừng!!”

Dường như nhận ra điều gì đó, Lộ Hạo hét lên chói tai đồng thời vội vàng muốn chuyển Mộng tưởng bảo thạch đi, nhưng kết quả lại khiến tâm thần Lộ Hạo lập tức rơi vào đáy cốc.

Trong nháy mắt hắn ta sắp hoàn thành chuyển di ý thức, tất cả năng lực của mình lập tức bị phong tỏa lại.

Lại nhìn về phía sách tem của hắn ta, trên sách tem đã bị một lớp sương mù xám trắng phong tỏa, giống với trạng thái lúc bọn họ bị truyền tống vào không gian hư vô này.

Cùng lúc sách tem bị phong tỏa, thứ bị phong tỏa còn có năng lực chuyển di ý thức của Lộ Hạo, khiến hành động chuyển di Mộng tưởng bảo thạch của hắn ta im bặt dừng lại.

Trong mắt đầy vẻ sợ hãi, Triệu Khách, không, phải nói là ngón tay Lôi Mẫu chỉ ra, một sợi kiếm mang mỏng như cánh ve nhanh chóng xuất hiện ở vị trí hiểm yếu của Lộ Hạo.

Trong nháy mắt, hình ảnh lượn vòng trước mắt, Lộ Hạo trợn tròn mắt như còn chưa hiểu vì sao Triệu Khách đã tử vong lại đột nhiên sống dậy.

Nhưng suy nghĩ này đã chìm vào bóng tối theo ý thức trước mặt tịch diệt.

“A!!!”

Giữa rừng núi, một tiếng gầm gừ giận dữ dọa vô số phi điểu bay lên trời.

“Là giọng Lộ Hạo??”

Ở đằng xa, một đám người Tề Lượng nghe được tiếng hét không khỏi quay đầu nhìn.

“E rằng hắn quá đau lòng, chẳng trách muốn chúng ta đi trước, e rằng cũng không muốn để chúng ta nhìn thấy dáng vẻ chật vật của hắn.”

Cừu Bách Lăng thở dài một tiếng, không ngờ vẻ mặt vui cười vừa rồi của Lộ Hạo chỉ đang cố gắng áp chế nỗi đau trong lòng.

Heo mập bên cạnh gật đầu: “Hình như hắn vì lão đại mới biến thành nữ nhân, đáng tiếc… Đa tình tự cổ không dư hận.”

Mọi người nghe vậy không khỏi yên lặng thở dài, trong thế giới người đưa thư tàn khốc, bất cứ tình cảm nào đều là hàng xa xỉ hiếm có, thứ như tình yêu càng là một loại trân bảo có thể gặp nhưng không thể cầu.

Chẳng trách đều nói trong đời có một tri kỷ, chết cũng không tiếc.

Có thể có một phần tình cảm chân thành tha thiết, yên lặng cất giữ trong đáy lòng, thật sự là một loại hạnh phúc khiến người ta hâm mộ…

Ở một chốc khác, Triệu Khách nhìn sách tem lơ lửng trên xác Lộ Hạo, trong lòng không khỏi thở ra một hơi, nếu Lộ Hạo không tự sát chỉ dựa vào Lôi Mẫu e rằng cũng không phải đối thủ của hắn ta.

Cũng may tính hết tất cả, cuối cùng Lộ Hạo vẫn tính sai dị thuật Lôi Mẫu này.

Hắn để Lôi Mẫu đánh thức Vạn Tượng chi đồng chiếu vào sách tem của Lộ Hạo, tất cả con tem bên trong đều đã biến mất, chỉ có con tem Mộng tưởng bảo thạch này vẫn còn ở lại trong sách tem.

Bởi vì bị đánh giết một cách đặc biệt, cộng thêm Lộ Hạo chuyển di thất bại, cuối cùng con tem này lại trở thành áo cưới cho mình.

Bảo thạch lóe lên ánh sáng chói mắt bị Lôi Mẫu nắm trong lòng bàn tay, Triệu Khách cũng có thể cảm nhận được lực lượng cường đại của bảo thạch này.

“Thật ra… Ngươi cũng không sai, chỉ là chúng ta đứng sai lập trường.”

Hắn nhìn thoáng qua đầu Lộ Hạo cách đó không xa, trong lòng thổn thức, cũng không phải trách sự phản bội của hắn ta, đổi lại là hắn chưa chắc đã làm tốt hơn hắn ta.

Sau đó, Lôi Mẫu đi đến bên cạnh xác của hắn, thử dùng Nhiếp nguyên thủ rút linh hồn của hắn ra khỏi cái xác này.

Tuy cũng không quá dễ dàng, nhưng cũng may tiền thân của Nhiếp nguyên thủ là Nhiếp hồn thủ đến từ Mao Sơn tông.

Sau khi Lôi Mẫu thử mấy lần cuối cùng đã tìm ra bí quyết, chậm rãi lôi ra hồn thể của Triệu Khách ra khỏi xác, sau đó há mồm khẽ hút nhanh chóng hút hồn thể vào trong thân thể.

Hồn thể lại trở về thân thể Triệu Khách, hai mắt dần trở nên sắc bén, bàn tay khẽ vuốt ve tim của hắn, đây là lần đầu tiên cảm thấy thì ra cảm giác tim đập khiến người ta yên tâm như thế.

Bình Luận (0)
Comment